Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 333 - Đặt cược sinh tử (2)



Chương 333 - Đặt cược sinh tử (2)




Nguyên Linh rít gào ở trong hư không, Thái Ất tiên quang vỡ nát tám phương, nhưng lại không tìm được tung tích của Diệp Hiên, điều này cũng làm cho hắn tức giận tột cùng.
Ông.
Nguyên Linh bước ra một bước, tiến vào sâu trong thông đạo, bởi vì hắn cũng không ngốc, hắn biết Diệp Hiên không đường có thể trốn, nếu như trở về nhân gian giới, chỉ có thể tự tìm tử lộ, dẫn đến nhân gian giới cũng sẽ diệt vong.
Cho nên, Nguyên Linh cực kỳ khẳng định, Diệp Hiên chỉ có đi con đường tiến vào Địa Tiên Giới.
Cuối lối đi trong thông đạo ngược chiều.
Một cánh cửa tiên quang sừng sững ở đây, đang nở rộ ánh sáng chói mắt, có số lượng lớn tiên văn khắc sâu trên cánh cửa, hiển nhiên đại môn đi thông Địa Tiên Giới sớm đã bị chư thiên tiên thần phong ấn vạn năm trước, đây cũng là nguyên nhân vì sao nhân gian giới biến thành thiên địa mạt pháp.
Nguyên Linh đứng ở trước cánh cửa, hắn hung ác nham hiểm nhìn xung quanh thông đạo ngược chiều, hy vọng tìm ra Diệp Hiên, nhưng làm cho hắn thất vọng là, Diệp Hiên thi triển nguyên thần hư không, thật sự quá mức khó lường, mặc dù hắn là tu vi Thái Ất Huyền Tiên, cũng phát giác không được tung tích của Diệp Hiên.
Trong hư vô.
Diệp Hiên khoanh chân mà ngồi, gắt gao nhìn chằm chằm Nguyên Linh, đôi mắt khép hờ còn có vẻ thâm độc lặng lẽ xẹt qua.
Cánh cửa đi thông Địa Tiên Giới đã bị Nguyên Linh ngăn chặn, hơn nữa Diệp Hiên cũng có thể cảm giác được, cánh cửa này đã bị phong ấn, mặc dù không có Nguyên Linh ở bên, bằng tu vi Thiên Tiên của hắn còn mở không được phong ấn ở trên.
Làm sao bây giờ?
Hai vấn đề khó khăn không nhỏ xuất hiện trước mặt Diệp Hiên.
Hắn muốn tránh né Nguyên Linh truy sát, còn muốn đánh vỡ cánh cửa đi thông Địa Tiên Giới, vô luận cái nào thì hắn hiện tại đều làm không được.
Thời gian từng chút từng chút trôi qua, có lẽ là một ngày, có lẽ là một năm, Diệp Hiên đắm chìm trong suy nghĩ, hy vọng có thể tìm được cách phá cuộc.
Bỗng nhiên, một chút linh quang xẹt qua từ trong đầu Diệp Hiên, cũng để cho hắn tỉnh dậy từ trong trầm tư.
Không sai.
Hắn đích xác không phải đối thủ của Nguyên Linh, càng không đánh tan được cánh cửa đi thông Địa Tiên Giới, nhưng Nguyên Linh chính là Thái Ất Huyền Tiên, lấy tu vi của hắn muốn đánh vỡ phong ấn, tất nhiên có thể thành công.
Chỉ là Diệp Hiên hiểu rõ, Nguyên Linh không ngốc, làm sao có thể đi đánh vỡ phong ấn trên cánh cửa?.
Diệp Hiên là một người giỏi về suy tính, càng là một người quả quyết sát phạt.
Khi hắn không thể dùng vũ lực đi giải quyết, hắn chỉ có dùng trí tuệ của mình tìm cách phá giải khốn cục trước mắt.
Không biết bao nhiêu biện pháp hiện ra ở trong đầu Diệp Hiên, nhưng lại bị hắn phủ quyết từng cái, bởi vì... Tỷ lệ thành công của những biện pháp thực sự quá nhỏ.
- Chỉ có thể như thế.
Diệp Hiên tỉnh dậy từ trong suy tính, trong mắt xẹt qua vẻ điên cuồng, một biện pháp chỉ có xác suất năm phần mười hiện lên trong đầu hắn.
Biện pháp này rất đơn giản, nhưng cũng là thực dụng nhất.
Nguyên Linh mưu đồ hắn lâu, hắn chính là con mồi tốt nhất, chỉ cần hắn xuất hiện ở trước mặt Nguyên Linh, đối phương nhất định sẽ liều lĩnh chém giết hắn, mà hắn chỉ cần bắt được cơ hội trôi qua kia thì có năm phần mười nắm chặt mượn tay Nguyên Linh đánh vỡ phong ấn.
Chỉ cần đi vào Địa Tiên Giới, thiên địa pháp tắc hoàn thiện, còn có linh khí khắp nơi tẩm bổ, tiềm lực hắn độ kiếp thành tiên sẽ triệt để bạo phát.
Diệp Hiên vô cùng khẳng định, hắn là Đại Thừa Kỳ độ Cửu Thiên Tiên Kiếp, càng vượt qua thiên địa tam vấn mà chưa bao giờ có ma đạo tu tiên giả nào trải qua, hắn tuyệt đối không chỉ là tu vi Thiên Tiên.
Diệp Hiên có một loại dự cảm mãnh liệt, cho dù khi đó đối mặt Nguyên Linh là Thái Ất Huyền Tiên thì hắn cũng không hề sợ hãi, vô cùng có khả năng giết ngược.
Liều mạng một lần.
Diệp Hiên đã không có đường lui, tình cảnh giữa hắn và Nguyên Linh là ngươi không chết thì ta phải lìa đời, tuyệt đối không có khả năng hoà giải, điều này cũng làm cho Diệp Hiên hạ quyết tâm.
Ông.
Hư vô nhộn nhạo, tiên quang hừng hực, khi Diệp Hiên đi ra từ trong hư vô, vẻ mặt bình tĩnh nhìn Nguyên Linh, cũng để cho khuôn mặt Nguyên Linh dữ tợn, đôi mắt nhìn về phía Diệp Hiên càng tràn đầy tàn khốc tàn nhẫn.
- Diệp Hiên, ngươi rốt cục xuất hiện.
Nguyên Linh dữ tợn lên tiếng, Thái Ất tiên quang càng phát ra nồng nặc, giống như sau một khắc sẽ ra tay với Diệp Hiên.
- Nguyên Linh,.. Hôm nay ngươi và ta chỉ có thể sống một người.
Tiên hạ thủ vi cường hậu hạ thủ tao ương, không đợi Nguyên Linh ra tay, Diệp Hiên lay động trăm ức Trấn Hồn Phiên, vong hồn khắp nơi gào thét ra, điên cuồng nhào tới cắn Nguyên Linh.
- Ngươi quả thật không sợ chết.
Nguyên Linh tàn nhẫn cười nhạt.
Thái Ất tiên quang yên diệt vạn vật, không đợi vong hồn khắp nơi đánh tới, Thái Ất tiên quang chiếu rọi xuống, những vong hồn này hét thảm thê lương một tiếng liền hóa thành khói đen.
Chỉ là Diệp Hiên căn bản không có muốn chiến một trận cùng Nguyên Linh, cả người hóa thành một đạo huyết sắc tiên quang, bắn nhanh về phía cánh cửa.
- Muốn chạy trốn vào Địa Tiên Giới, ngươi thật si tâm vọng tưởng.
Nguyên Linh tàn độc cười một tiếng, một chưởng lộ ra Thái Ất tiên quang hóa thành chưởng lớn che trời, mang theo uy năng không cách nào tưởng tượng hướng vỗ xuống Diệp Hiên.



Bạn cần đăng nhập để bình luận