Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 569 - Hé lộ răng nanh



Chương 569 - Hé lộ răng nanh




Trong Kim Hà Động, một vũng tiên tuyền, tiên quang bốc hơi, chính là thiên địa sơ khai, một bảo địa tự nhiên sinh thành, có thể để cho người ta xây dựng lại nhục thân, càng có thể tinh luyện tiên lực, có chỗ tốt cực lớn đối với tiên nhân.
Ngọc Đỉnh chân nhân đang ngồi khoanh chân trong tiên tuyền, mái tóc của hắn trắng bạc, sắc mặt hơi ửng hồng, đang vận chuyển Huyền Công hấp thu tiên lực trong tiên tuyền, không ngừng chữa trị nhục thân cùng nguyên thần của mình.
Ba trăm năm trước, Diệp Hiên dẫn thiên ma nhập thể, khiến hắn bị trọng thương không cách nào tưởng tượng, trải qua ba trăm năm chữa thương, nhục thân hắn đã lưu ly hoàn mỹ, chỉ là nguyên thần vẫn hơi chút suy yếu, bởi vì lực lượng Thiên Ma quá mức khó lường, muốn triệt để khu trừ cũng còn cần mười năm.
Hô!
Một dải trọc khí được phun ra từ trong miệng mũi Ngọc Đỉnh chân nhân... Làm cho hư không truyền đến một tiếng cộng hưởng, lúc này Ngọc Đỉnh chân nhân từ từ mở hai mắt ra.
- Lực lượng Thiên Ma thật quỷ dị, nếu không phải Huyền Công vô cùng ảo diệu, chỉ sợ Thiên Ma lực này đã ăn mòn nguyên thần ta rồi.
Ngọc Đỉnh chân nhân trầm thấp nói.
- Cũng may Diệp Hiên kia cũng đã bị thiên ma phản phệ rơi vào kết quả thân tử đạo tiêu.
Ngọc Đỉnh chân nhân đứng dậy từ trong tiên tuyền, đáy mắt xẹt qua một tia vui mừng, khi hắn nhìn thấy Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đao ở trên thạch động, trong mắt lại hiện lên chút ưu thương.
- Đồ nhi, tuy ngươi bị Diệp Hiên kia đánh hồn phi phách tán mà chết, nhưng ngươi không phải sợ, vi sư nhất định sẽ khẩn cầu Nguyên Thủy sư tôn, ngưng tụ lại hồn phách cho ngươi, lần nữa để cho ngươi ngưng tụ chân linh tái sinh.
Ngọc Đỉnh chân nhân đau khổ lẩm bẩm, nghĩ đến việc ngưng tụ chân linh, trong lòng cũng không có tự tin, phải biết rằng tiên nhân hồn phi phách tán mà chết, nếu muốn lần nữa ngưng tụ hồn phách, phải cần đến Thánh nhân.
Đây đã chính là thuật pháp nghịch thiên, dù là Thánh nhân cũng không thể tuỳ tiện sử dụng, Nguyên Thủy Thiên Tôn tuy là một trong Tam Thanh, chỉ sợ cũng sẽ không vì một Dương Tiễn mà làm ra chuyện nghịch thiên như thế.
- Ừm? Nghiệt súc phương nào, dám can đảm nhìn trộm bản chân nhân?
Ngọc Đỉnh chân nhân đang chìm ở trong bi thống, nhưng dù sao hắn cũng là Đại La Kim Tiên, tiên thức bao trùm Ngọc Tuyền Sơn, rất nhanh cảm ứng được ngoài Kim Hà Động có kẻ đang len lén nhìn trộm hắn.
Ông!
Đại La tiên quang nhộn nhạo, trực tiếp giam cầm yêu vật này vào trong Kim Hà Động, Ngọc Đỉnh chân nhân thuận tay đánh ra một đạo cấm chế, cũng định yêu vật này tại chỗ không thể động đậy.
- Ừm?
Sau khi Ngọc Đỉnh chân nhân nhìn thấy yêu vật trước mắt, một tia kinh diễm lập tức xẹt qua đáy mắt hắn, sát cơ dâng lên trong mắt lúc này đã tiêu tán.
Một con Khổng Tước, lông chim sáng lạn nhiều màu, quanh thân còn có Thần Quang năm màu đang nở rộ, làm cho người ta nhìn lại đã cảm thấy vô cùng yêu thích, lúc này đang hoảng sợ muốn thoát đi, nhưng bị Ngọc Đỉnh chân nhân giam cầm, chỉ có thể run lẩy bẩy ở tại chỗ.
- Ngũ sắc Khổng Tước?
Ngọc Đỉnh chân nhân kinh nghi lên tiếng, hắn làm sao cũng không ngờ, yêu vật này tuy nhỏ yếu, nhưng bản thể lại là Ngũ Sắc Khổng Tước không thể thấy nhiều ở giữa thiên địa nhân tam giới.
- Chuyện này... Đây là Ngũ Sắc Thần Quang?
Ngọc Đỉnh chân nhân thoáng cảm thụ một phen, sắc mặt hơi thay đổi, bởi vì Khổng Tước nhất tộc cực kỳ hiếm thiếu, cũng không thấy nhiều ở giữa thiên địa này, tại sao lại xuất hiện ở trong Ngọc Tuyền Sơn của hắn?
- Tiểu yêu Khổng Ly gặp qua Ngọc Đỉnh chân nhân.
Ngũ sắc Khổng Tước còn chưa hóa hình, nhưng linh trí cực cao, qua lúc đầu hoảng sợ, sau đó lấy lại tình thần, giống như nhân loại thi lễ với Ngọc Đỉnh chân nhân, Ngọc Đỉnh chân nhân khẽ gật đầu, chỉ hiếu kỳ vì sao Ngũ sắc Khổng Tước này lại xuất hiện ở ngoài Kim Hà Động.
- Tiểu yêu ngươi từ nơi nào đến đây, vì sao lại nhìn trộm bản chân nhân?
Ngọc Đỉnh chân nhân hiếu kỳ hỏi.
- Chân nhân chớ trách, tiểu yêu ngưỡng mộ chân nhân đã lâu, từ Bắc Câu Lô Châu trải qua vạn hiểm mới đi tới được Ngọc Tuyền Sơn, hy vọng chân nhân có thể thu ta làm đồ đệ.
Ngũ sắc Khổng Tước không ngừng hành lễ, âm thanh đều có chút run rẩy.
Nghe thấy lời Ngũ sắc Khổng Tước, Ngọc Đỉnh chân nhân có chút nghi ngờ, nói:
- Tiểu yêu ngươi thật vô tri, Khổng Tước nhất tộc gặp may mắn, ngươi xem bản thân có Ngũ Sắc Thần Quang, ngươi nên đi Linh Sơn tây phương tìm Khổng Tước Đại Minh Vương che chở, vì sao lại tới bái ta làm thầy?
- Chân nhân là Thập Nhị Kim Tiên thượng cổ, lại bồi dưỡng được vị chiến thần tam giới - Dương Tiễn Chân Quân, nếu nói danh sư giữa thiên địa nhân tam giới này, cũng chỉ có chân nhân, Khổng Tước Đại Minh Vương tuy là đồng tộc với tiểu yêu, nhưng ở trong việc truyền đạo thụ nghiệp, vẫn kém hơn ngài một chút.
Ngũ sắc Khổng Tước trịnh trọng nói.
Từ xưa đến nay, vuốt mông ngựa hoặc nịnh bợ điều là cách làm hàng đầu khi muốn nhờ ai đó, huống hồ Ngũ sắc Khổng Tước này lại so sánh Ngọc Đỉnh chân nhân cùng Khổng Tước Đại Minh Vương, làm cho Ngọc Đỉnh chân nhân hơi có chút tự đắc.
Ngọc Đỉnh chân nhân sống vô tận tuế nguyệt, tuy hơi có vẻ nhỏ yếu trong hàng ngũ Đại La Kim Tiên, nhưng chuyện hắn tự hào nhất chính là truyền đạo thụ nghiệp, nếu không thì như thế nào có thể bồi dưỡng được người đứng đầu đệ tử đời thứ ba Xiển giáo - Dương Tiễn?
Có lẽ là do Dương Tiễn rời khỏi, cũng có lẽ là yêu thích thiên tư của Ngũ sắc Khổng Tước, trong lòng Ngọc Đỉnh chân nhân thật dâng lên ý muốn thu Ngũ sắc Khổng Tước làm đồ đệ.
Dù sao, trong thiên địa nhân tam giới, Khổng Tước nhất tộc tuyệt đối là con cưng của trời, chỉ cần thêm chút bồi dưỡng, nhất định sẽ trở thành đại năng một phương, lại thiên phú thần thông Ngũ Sắc Thần Quang phế hết linh bảo trong thiên hạ, uy năng tuyệt đối sẽ không kém hơn so với pháp nhãn tan biến của Dương Tiễn.



Bạn cần đăng nhập để bình luận