Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 174 - Hỗn chiến



Chương 174 - Hỗn chiến




Minh mục trương đảm (*), không kiêng nể gì cả, Diệp Hiên căn bản không cần che giấu một chút nào, chính là ở ngoài sáng nói cho người ở tại tràng, Diệp Hiên ta cứ nói xấu các ngươi, thì các ngươi có thể làm được gì?
(*) Gan dạ, có dũng khí, không sợ hãi, dám làm.
- Còn đứng ngây ra đó làm gì, mang toàn bộ đi cho ta.
Diệp Hiên nhướng mày, bay thẳng đến đám người Thiên Vũ lên tiếng răn dạy, cũng để cho đám người Thiên Vũ biến sắc, nhưng cũng không dám nghịch lại của Diệp Hiên, chỉ có thể cùng mọi người đi nhanh chóng đi tới chỗ những thương nhân này, xem bộ dáng thật là muốn bắt người.
- Dừng tay!
Không đợi đám người Thiên Vũ tiến lên bắt người, Cổ Đỉnh Thiên đã tức giận, che ở trước mặt đám người Thiên Vũ, đôi mắt cực kỳ tức giận.
- Vũ An Ti các người thật to gan, dám không nhìn đến Võ Thiên Phủ mà gây sự ở chỗ này.
Cổ Đỉnh Thiên tức giận quát lớn, số lượng lớn cổ võ giả xuất hiện ở sau lưng hắn, còn có mấy cao thủ Tiên Thiên với khí tức sắc bén, hai phe triệt để giằng co với nhau.
Rất rõ ràng, đối với Vũ An Ti, Cổ Đỉnh Thiên căn bản không để vào mắt, hắn trợn mắt nhìn Diệp Hiên, nói:
- Diệp Hiên, trước đó tôi cho người đến mời cậu, cậu chẳng những không cho Võ Thiên Phủ mặt mũi, ngược lại còn đánh phế tứ chi của người ta, chuyện này lão phu còn chưa có tính với cậu, bây giờ cậu còn lại lấn tới cửa, cậu thật coi Võ Thiên Phủ ta không có người sao?
- Hừ, Vũ An Ti kiêu ngạo quá mức, không đi chiến đấu cùng dị thú mà lại vu oan hãm hại chúng ta, chuyện hôm nay tuyệt còn chưa xong, chúng ta phải kiện lên Đại Lý Tự cấp trên, nhất định phải trị đám người lạm dụng chức quyền các người.
- Không sai, tuy chúng tôi chỉ là thương nhân, nhưng Vũ An Ti ức hiếp chúng ta như thế này, thực sự quá đáng.
Một viên đá làm dấy lên sóng ngọn lớn ngập trời, những lời chê trách Vũ An Ti cũng được truyền đến, cũng để cho sắc mặt Thiên Vũ tái nhợt đi, hắn biết chuyện đã trở nên rắc rối lớn, hiện tại Vũ An Ti không chỉ có đắc tội Võ Thiên Phủ, mà ngay cả những thương giới danh lưu này cũng đã đắc tội toàn bộ, nếu như chuyện hôm nay được bẩm báo lên phía trên, chỉ sợ bọn họ sẽ phải tiếp nhận trách phạt.
Xích!
Huyết quang hoành khoảng không, kiếm khí ông hưởng, một tia máu thê diễm phiêu tán rơi rụng ra, chỉ thấy một gã thương nhân gọi là Hỷ Nhân nhất bị tách rời cả đầu, trực tiếp hóa thành một bộ thi thể lạnh lẽo xụi xuống trên mặt đất, tức thì làm cho cả từ thiện dạ yến tĩnh mịch không tiếng động.
Đạp —— đạp —— đạp.
Diệp Hiên bước chậm đi về phía trước, Huyết Kiếm ba thước trong tay thê lương mà rét lạnh, đôi mắt âm trầm của hắn nhìn mọi người xung quanh tại đây, âm thanh lạnh lùng nghiêm nghị, nói:
- Phổ thiên chi hạ đều là vương thổ, đất ở xung quanh đều là vương thần (*), Vũ An Ti ta là trọng khí của Hạ quốc, có quyền lợi tiền trảm hậu tấu, nếu như người nào lên tiếng huyên náo nửa câu, thì người này chính là kết cục của các ngươi.
(*) Khắp gầm trời này không đất nào không phải đất của vua, không có người nào không phải thần dân của vua.
- Hí!
Từng tiếng hít thở không thông không ngừng truyền đến, mọi người tại đây không tự chủ được mà đều lùi lại, đôi mắt cũng là đầy sợ hãi.
Một lời không hợp, giết người ngay tại chỗ, căn bản là một chút đạo lý cũng đều không nói, đây chính là tư thế mà Diệp Hiên đang lộ ra, cái này làm sao lại không khiến cho mọi người ở đây cảm thấy hoảng sợ được cơ chứ?
- Diệp Hiên!
Con mắt của Cổ Đỉnh Thiên như sắp nứt ra, hắn lên tiếng hét lớn với Diệp Hiên, hiển nhiên Diệp Hiên giết người ở trước mặt của hắn, không chỉ là không cho Võ Thiên Phủ mặt mũi, cũng là ở đánh vào mặt Cổ Đỉnh Thiên hắn đậy, làm sao có thể không khiến cho hắn nổi giận được?
- Nay, Cổ mỗ ở đây, ta nhìn xem ngươi làm sao mang người đi.
Cổ Đỉnh Thiên vung tay lên, rất nhiều võ giả ở sau lưng triển lộ khí thế kinh khủng, còn có vài tên cao thủ tiên thiên tiến lên trước một bước, đôi mắt nhìn đám người Thiên Vũ càng là không tiết tháo.
- Diệp... Diệp tiên sinh... Bọn họ người đông thế mạnh... Hơn nữa Võ Thiên Phủ là Đao Thần tiền bối khai sáng... Không bằng chúng ta....
Thiên Vũ thấp giọng nhắc nhở, trong mắt rõ ràng có kiêng kỵ.
- Hừ!
Nhìn vẻ mặt sợ hãi của Thiên Vũ, Diệp Hiên hừ lạnh, đáy mắt càng là xẹt qua vẻ thất vọng.
Diệp Hiên làm sao cũng không ngờ, chẳng qua chỉ mới nửa năm ngắn ngủi, Vũ An Ti lại trở nên mềm yếu tới mức như thế, đây là trọng khí quốc gia trong ấn tượng của hắn sao?
Giọng của Thiên Vũ tuy nhẹ, nhưng lại rơi vào trong tai Cổ Đỉnh Thiên rất tốt, điều này cũng làm cho Cổ Đỉnh Thiên không tiết tháo cười một tiếng, nói:
- Diệp Hiên, ta khuyên ngươi chính là ở nơi nào tới thì về lại nơi đó, chuyện hôm nay ta sẽ xem như chưa có xảy ra, nếu không thì việc này để cho Đao Thần tiền bối biết được, nhất định sẽ không bỏ qua cho các người.
- Ha ha.
Ngữ điệu chế giễu của Cổ Đỉnh Thiên tức thì rước lấy số lượng lớn tiếng cười nhạo, điều này cũng làm cho đám người Thiên Vũ đỏ bừng cả mặt, hiển nhiên nhục nhã đến tận cùng.
Đường đường Vũ An Ti, đã từng thật cao ở lên, lúc này lại bị Cổ Đỉnh Thiên làm nhục như vậy, cho dù trước đó đám người Thiên Vũ có giỏi nhịn đến đâu, thì lúc này trong lòng bọn họ cũng đã tràn ngập cảm giác tức giận.
Một nụ cười nhạt theo khóe miệng Diệp Hiên câu ra, đôi mắt hắn thâm thúy nhìn về phía đám người Thiên Vũ, nói:
- Nhìn thấy rồi chứ, đây chính là hiện trạng của Vũ An Ti, nếu như các người muốn rút đi thì bây giờ rời khỏi ngay, chẳng qua là ta không thể không nói cho các người biết, từ hôm nay trở đi, Vũ An Ti cũng sẽ trở thành một trò cười.



Bạn cần đăng nhập để bình luận