Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 447 - Trở về nhân gian giới



Chương 447 - Trở về nhân gian giới




Hoàng bàn tử thê lương rít gào, huyết quang nóng rực dũng mãnh lao vào trong Thị Huyết Ma Kiếm, lúc này sắc mặt La Phong cũng đại biến, cả người cuồng bạo độn đi thật xa.
- Ngươi điên sao, lại muốn tự bạo Thị Huyết Ma Kiếm?
La Phong kinh hoảng rống to.
- Chủ nhân, Hoàng bàn tử có lỗi với ngài, vì không để cho tên phản đồ Vũ Tuyệt Tiên này đạt được Thị Huyết Ma Kiếm, ta cũng chỉ có thể tự tay hủy đi bảo vật ngài ban cho.
Hoàng bàn tử thê lương gầm nhẹ, trong mắt cũng xuất hiện hơi nước, Thị Huyết Ma Kiếm này là vật hắn trân quý nhất, cũng là tưởng niệm duy nhất của hắn đối với Diệp Hiên, nhưng hôm nay cũng sẽ không còn tồn tại.
- Bạo nổ.
Ầm!
Thị Huyết Ma Kiếm cuối cùng cũng nổ nát vụn, huyết quang đáng sợ yên diệt tám phương, hơn mười vị tu tiên giả kêu rên thảm thiết, dồn dập nổ tung thành mưa máu, chết thảm ở trong hư không.
Cũng thừa dịp lúc này, Hoàng bàn tử ngưng tụ tu vi sau cùng, cõng tiểu cô nương sau lưng lên hóa thành độn quang liều mạng bỏ chạy.
- Đáng chết!
Dư âm Thị Huyết Ma Kiếm nổ mạnh tiêu tán, La Phong tìm kiếm tung tích Hoàng bàn tử khắp nơi, làm cho hắn phẫn hận là đối phương sớm đã không thấy tăm hơi, điều này làm cho sắc mặt hắn tái nhợt, không biết nên giao phó với Vũ Tuyệt Tiên như thế nào.
...
Địa Tiên Giới, Thiên Đình, Vị Ương Cung.
Diệp Hiên ngồi trên hư không, La Thiên Tiên Quang nhộn nhạo, không gian nơi này đều hơi vặn vẹo, còn có tiếng không gian nổ tung mơ hồ truyền đến, chứng minh Diệp Hiên đang đứng ở trong chiều sâu tu luyện.
- Ừm?
Bỗng nhiên, Diệp Hiên mở hai mắt ra, La Thiên Tiên Quang quanh thân hỗn loạn, cho đến khi đôi mắt Diệp Hiên ngưng lại, lúc này thu nạp tiên quang rối loạn quay về.
- Thị Huyết Ma Kiếm? Hoàng bàn tử gặp chuyện không may?
Diệp Hiên lẩm bẩm lên tiếng... Đôi mắt xẹt qua một tia sáng hung ác.
Thị Huyết Ma Kiếm chính là do Diệp Hiên chế tạo tại chiến trường huyết hải, trong đó càng ẩn chứa một giọt tinh huyết của hắn, cũng đã từng theo hắn chinh chiến bốn năm trong chiến trường huyết hải.
Lúc Thị Huyết Ma Kiếm nổ tung thành cặn bã, tự nhiên tác động đến tâm thần của Diệp Hiên.
- Cửu U!
Diệp Hiên nhắm hai mắt lại, âm thanh quanh quẩn ở trong Vị Ương Cung.
- Đế Quân!
Rất nhanh, cửa cung được mở ra, Lê Cửu U bước nhanh vào, khom người cúi đầu trước Diệp Hiên.
- Truyền pháp chỉ của bản đế, cho gọi chư vị Yêu Vương cùng Triệu Công Minh tới Vị Ương cung gặp ta.
Diệp Hiên lạnh lùng lên tiếng.
Nhìn khí tức âm lãnh quanh người Diệp Hiên, Lê Cửu U hơi biến sắc, biết nhất định đã xảy ra đại sự, hắn không dám chậm trễ, vội vàng rời khỏi Vị Ương Cung, đi truyền đạt mệnh lệnh của Diệp Hiên.
Diệp Hiên bế quan trong Vị Ương Cung, đây là chuyện mọi người đều biết, khi chư vị Yêu Vương nhận được truyền tin từ Diệp Hiên, dồn dập ngẩn ra, càng không dám chậm trễ, tất cả đều đi tới Vị Ương Cung.
Vị Ương Cung.
Diệp Hiên mặc một bộ đạo bào màu đen, mái tóc đen rũ xuống sau đầu, La Thiên Tiên Quang hơi nở rộ quanh thân, giữa lúc đôi mắt khép mở giống như có nhật nguyệt tinh thần lưu chuyển ở trong mắt, trông vô cùng thần bí khó lường.
Thiên Bằng Vương mặc chiến giáp màu bạc, đã là Thiên Bồng Nguyên Soái thống lĩnh mười vạn Thủy Quân Thiên Hà, cũng là một người có tu vi cao bên cạnh Diệp Hiên.
- Đế Quân, không biết ngài triệu tập chúng ta đến là có chuyện gì?
Thiên Bằng Vương nghi vấn lên tiếng, Diệp Hiên triệu tập bọn họ đến đây, nhất định có chuyện cực kỳ quan trọng muốn giao phó.
- Bản đế có một chút chuyện cần rời khỏi Thiên Đình, chỉ là Thiên Đình có rất nhiều vấn đề, nếu như bản đế không tọa trấn Thiên Đình, chỉ sợ có người sẽ gây ra thị phi..
Diệp Hiên bình tĩnh nói.
Nghe thấy lời Diệp Hiên, chư vị Yêu Vương hơi biến sắc, phải biết rằng nếu như Diệp Hiên rời khỏi, vậy bọn họ sẽ mất đi chủ kiến, mà thế lực trong Thiên Đình rắc rối phức tạp, những Yêu Vương bọn họ vốn bị quần tiên kiêng kỵ, nếu như gây ra một ít chuyện, chỉ sợ không xong việc.
- Đế Quân, đến cùng là chuyện gì lại cần bản thân ngài đi xử lý?
- Thuộc hạ bất tài, tuy tu vi chỉ là Thái Ất Kim Tiên, nhưng vẫn nguyênh ý thay Đế Quân xử lý ưu phiền.
Đôi mắt Xà Ma Vương hơi chuyển, khom người cúi đầu trước Diệp Hiên.
- Đúng vậy Đế Quân, chúng ta đều là do ngài mang đến Thiên Đình, nếu như ngài rời khỏi, chỉ sợ sẽ xảy ra biến cố rất lớn, nếu như ngài nguyện ý, cho dù chuyện gì chúng ta cũng đều có thể thay ngài làm tốt, sao lại cần Đế Quân tự mình đi?
Thiên Bằng Vương lên tiếng phụ họa.
Chư vị Yêu Vương dồn dập gật đầu phụ họa, cũng không phải bọn họ có bao nhiêu trung thành đối với Diệp Hiên, chỉ là bọn họ cùng Diệp Hiên nhất vinh câu vinh, nhất tổn câu tổn (*), nếu như Diệp Hiên rời khỏi Thiên Đình, bọn họ cũng sẽ mất đi chỗ dựa vào duy nhất.
(*) Có sướng cùng sướng, có khổ cùng khổ; hoặc hiểu đơn giản là: có sống cùng sống, có chết cùng chết.
Nhìn chư vị Yêu Vương tha thiết, Diệp Hiên tự nhiên hiểu rõ suy nghĩ trong lòng bọn họ, hắn muốn trở về nhân gian giới một chuyến, đương nhiên không thể để cho chư vị Yêu Vương biết.
Dù sao hắn cũng không phải người của Địa Tiên Giới, mà là thành tiên tại nhân gian giới, nếu như tin tức này bị tiết lộ ra, nhất định sẽ mang đến cho hắn phiền phức không cách nào tưởng tượng.
- Các ngươi cứ yên tâm, nhiều thì trăm năm, ít thì mười năm, bản đế sẽ trở về Thiên Đình, trong đoạn thời gian này, các ngươi cần an phận thủ thường, đừng nên xảy ra sự cố gì cùng các tiên nhân khác.
Theo Diệp Hiên quyết đoán lên tiếng, chư vị Yêu Vương vẫn muốn khuyên bảo, nhưng cũng biết Diệp Hiên chính là người nói một không hai, cũng không tiếp tục lên tiếng, chỉ hy vọng Diệp Hiên có thể nhanh trở về.



Bạn cần đăng nhập để bình luận