Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1620: Hành tung bại lộ

Chương 1620: Hành tung bại lộ
- Cái này... ?
Diệp Hiên chỉ cảm giác bị một chậu nước lạnh tưới vào đầu, làm cho hưng phấn vừa mới dâng lên nhất thời tiêu tán không còn tung tích, trong mắt hiện ra vẻ do dự thật lớn.
Đây là một canh bạc, cá cược là sự sống và cái chết.
Thắng, Diệp Hiên có thể tìm hiểu Vạn Linh tiên kinh, thua, Diệp Hiên tất phải chết không thể nghi ngờ.
Diệp Hiên sợ chết, chính hắn cũng thừa nhận.
Nhưng hắn càng sợ trở thành tầm thường, ở trên con đường cường đại của bản thân, hắn không biết dùng sinh mệnh đặt cược bao nhiêu lần.
Nhưng lúc này thì khác, không nói Vạn Linh Chi Chủ có thể phát hiện ra hắn hay không. Chỉ nói lão giả trông coi Ngộ Đạo các, đối phương rất có khả năng chính là tồn tại đáng sợ của Bất Hủ cảnh.
- Cái Thiên Nguyên, ta không muốn nói nhảm nhiều, ta cần ngươi giúp ta.
Diệp Hiên tham lam, hắn cực kỳ tham lam, hắn muốn đạt được Vạn Linh tiên kinh, nhưng hắn sẽ không lỗ mãng làm việc, nếu thật sự cứ như vậy truyền tống qua, không đợi hắn tìm hiểu Vạn Linh Tiên Kinh, lão giả trông coi Ngộ Đạo các sẽ phát hiện hắn, đến lúc đó kết cuộc của hắn chỉ có chết.
Hiện tại Diệp Hiên có thể trông cậy duy nhất vào Cái Thiên Nguyên.
- Ta có Thiên Nguyên Cái Thiên Pháp, có thể che lấp khí tức của ngươi, cũng có thể gạt được cường giả Bất Hủ Cảnh này. Nhưng nếu ý chí Vạn Linh chi chủ đảo qua Ngộ Đạo Các, đến lúc đó ngươi và ta cũng phải chết.
Cái Thiên Nguyên âm lãnh thì thầm.
- Ngươi có dám đánh cuộc hay không?
Diệp Hiên dữ tợn gầm nhẹ, trong mắt đã hiện ra vẻ điên cuồng.
- Tiểu tử, lão phu liền bồi ngươi điên cuồng đánh cuộc một phen.
Cái Thiên Nguyên nặng nề lên tiếng.
Thật ra, không chỉ có Diệp Hiên tham lam muốn đạt được Vạn Linh tiên kinh, Cái Thiên Nguyên cũng rất tham lam, hắn càng muốn đạt được Vạn Linh tiên kinh, cho hai người không mưu mà hợp.
Hai người ăn cả ngã về không, lấy sinh mệnh làm tiền đặt cược, đây không thể nói là không điên cuồng.
- Ngưng.
Tàn hồn Cái Thiên Nguyên rung động, một luồng thiên nguyên lực nhộn nhạo ra, trong nháy mắt che đậy Diệp Hiên trong đó, khí tức cả người Diệp Hiên cũng nhất thời biến thành không còn gì, làm cho người ta không cảm thụ được bất kỳ tồn tại gì.
Thiên Nguyên Già Thiên Pháp.
Là một loại tuyệt thế đại thuật của Thiên Nguyên chiến thể, có thể che dấu hành tung của bản thân, càng là một trong những bí thuật áp dưới đáy hòm của Cái Thiên Nguyên, hoàn toàn có thể che lấp khí tức của Diệp Hiên.
- Đi.
Cái Thiên Nguyên vận dụng phương pháp này để tàn hồn suy yếu, vội vàng lên tiếng nhắc nhở Diệp Hiên, dù sao thời gian lưu lại cho bọn họ không nhiều lắm.
Sắc mặt Diệp Hiên nghiêm trọng, không có bất kỳ chần chờ nào bước vào trong Huyền Quang kính, cả người trong nháy mắt truyền tống đến tầng thứ chín Ngộ Đạo các.
Ầm ầm.
Đại đạo thần âm, Vạn Linh chi quang, Diệp Hiên vừa mới xuất hiện ở tầng thứ chín Ngộ Đạo các, một vầng sáng chói mắt đã tiến vào mắt hắn, chính là Vạn Linh tiên kinh hư đang phiêu phù trong hư không.
- Hỗn Độn sơ bộ, vạn vật hữu linh, ngộ huyền cơ của vũ trụ, đạt tới ảo diệu của hỗn độn.
Huyền bí lại càng huyền ảo, tối nghĩa khó hiểu, từng luồng âm thanh đại đạo bồi hồi bên tai Diệp Hiên, còn có từng đạo phù văn màu trắng sữa hiện ra trước mắt Diệp Hiên, trong nháy mắt khiến hắn lâm vào trong ngốc trệ.
Đây là âm thanh của đại đạo, đây là hỗn độn chí lý, trong đó không chỉ chứa đựng cảm ngộ của Vạn Linh chi chủ đối với vũ trụ hỗn độn, càng ẩn chứa pháp môn chí cường do hắn mở ra.
Diệp Hiên trong khoảnh khắc đã lâm vào cảnh không cách nào tự kiềm chế, hắn không ngừng lĩnh ngộ Vạn Linh tiên kinh trước mặt, tuy rằng kinh văn này cực kỳ tối nghĩa khó hiểu, nhưng hắn mạnh mẽ muốn mình ghi nhớ toàn bộ.
Cùng lúc đó, Cái Thiên Nguyên cũng không nhàn rỗi. Hắn đã từng là tồn tại Bất Hủ cảnh. Bản thân càng là Thiên Nguyên chiến thể, cũng đang nhanh chóng quan sát Vạn Linh Tiên Kinh, muốn từ trong đó tìm ra một vài thứ.
- A.
Chợt, một tiếng kêu đau đớn truyền đến từ trong miệng Diệp Hiên, chỉ thấy một tia máu tươi chậm rãi tràn ra từ khóe miệng hắn, giống như hắn gặp phải một loại thương tích nặng nề nào đó.
- Mau dừng lại!
Cái Thiên Nguyên trong nháy mắt bừng tỉnh, khi hắn phát giác tình huống của Diệp Hiên không đúng, vội vàng quát lớn thành tiếng.
Rõ ràng.
Vạn Linh tiên kinh quá mức tối nghĩa khó hiểu, muốn trước tiên tìm hiểu bộ pháp môn này, quả thực khó so hơn lên trời, mà Diệp Hiên mạnh mẽ muốn ghi nhớ nội dung Vạn Linh tiên kinh, tự nhiên làm cho hắn gặp phải phản phệ.
Vạn Linh tiên kinh chính là công pháp chí cường, càng là pháp môn do Vạn Linh chi chủ mở ra, nếu mỗi người nhìn một lần đã có thể tu luyện, đây chẳng phải là chuyện cười?
Nhìn chung toàn bộ Vạn Linh thiên điện, người có thể tu thành Vạn Linh Tiên Kinh không phải không có, nhưng tuyệt đối không ai có thể trước tiên có thể tìm ra huyền diệu trong đó, chứ đừng nói ghi nhớ toàn bộ công pháp này.
Nhưng hết lần này tới lần khác, Diệp Hiên quá nóng lòng, hắn như ăn tươi nuốt sống muốn mạnh mẽ ghi nhớ, đợi đến ngày sau chậm rãi tham ngộ nghiên cứu, nhưng điều này cũng phạm vào đại kỵ.
- Ta có lực lượng thời không cùng lực lượng tịch diệt hộ thể, cho dù tâm thần bị hao tổn cũng có thể ghi nhớ nội dung trong đó.
Diệp Hiên dữ tợn gào thét, hắn hoàn toàn lâm vào trong cố chấp, hoàn toàn không nghe Cái Thiên Nguyên khuyên can, tiếp tục bắt đầu ghi nhớ nội dung Vạn Linh tiên kinh.
- Ngươi......
Tàn hồn Cái Thiên Nguyên cảm thấy kinh hãi, không ngờ Diệp Hiên lại cố chấp như vậy, phải biết rằng mạnh mẽ ghi nhớ công pháp chí cường, thể có mang đến vết thương cực lớn dành cho bản thân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận