Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1245 - Quỷ kế của Nguyên Linh (2)



Chương 1245 - Quỷ kế của Nguyên Linh (2)




- Bọn chuột nhắt to gan lớn mật, quả thật đáng chết.
Tuy Nguyên Thủy Thiên Tôn bụng dạ cực sâu, nhưng giờ phút này cũng lộ ra sự tức giận, hắn đường đường là một trong Tam Thanh, hôm nay không chỉ bị người khiển trách, càng bị lừa gạt xoay vòng tròn, quả thực làm cho hắn xấu hổ tức giận không thôi, hận không thể bầm thây Nguyên Linh thành vạn đoạn.
Lúc này...
Chỉ có Hậu Thổ cùng Thông Thiên Giáo Chủ thở phào nhẹ nhõm, tuy rằng thủ đoạn của Nguyên Linh cực kỳ không vinh quang, dù hai người đều bị qua mặt, nhưng dù sao hắn đã cứu mạng Diệp Hiên, để cho hai người có chút an ủi.
Diệp Hiên đã được Nguyên Linh cứu đi, Tây Phương Nhị Thánh cùng Nguyên Thủy Nữ Oa tuy rằng phẫn hận không cam lòng, nhưng cũng không có bất kỳ biện pháp nào, nhưng trong lòng mỗi người vẫn kinh nghi bất định về lai lịch của Nguyên Linh.
Dù sao thì tu vi Nguyên Linh có thể so với Thánh Nhân bày ở nơi đó, đây cũng không phải giả dối, hơn nữa vừa rồi Nguyên Linh nói nhìn như muốn lừa gạt mấy người, nhưng bọn họ nghe được một ít thứ không giống từ trong đó, càng cảm giác Nguyên Linh biết rất nhiều bí ẩn mà bọn họ không biết.
- NHất định phải tìm ra người này.
Cùng lúc đó, trong lòng mấy đại Thánh Nhân đồng thời dâng lên ý nghĩ, bởi vì Nguyên Linh quá mức thần bí, làm cho bọn họ sinh ra tò mò thật lớn.
Về phần Diệp Hiên, Nữ Oa Nguyên Thủy tuy hận không thể đánh Diệp Hiên tan thành khói bụi mà chết, nhưng cũng không coi Diệp Hiên là đại họa tâm phúc nữa, dù sao Hậu Thổ đã thành Thánh, Diệp Hiên vô duyên với thánh vị, tự nhiên sẽ không sinh ra uy hiếp đối với bọn họ.
- Sư đệ, ngươi tự lo cho tốt đi.
Nguyên Thủy Thiên Tôn cười lạnh một tiếng, trực tiếp hóa thành độn quang tiêu tán không thấy, mà Nữ Oa nhướng mày nhìn về phía Hậu Thổ nói:
- Hậu Thổ sư muội, hôm nay ngươi đã vì Diệp Hiên ra tay một lần, cũng coi như trả lại ân tình thành Thánh cho hắn, hy vọng ngày sau ngươi và ta là bằng hữu, không phải là địch.
- Ân tình thành Thánh, không thể không trả, kính xin Nữ Oa sư tỷ minh giám.
Hậu Thổ lên tiếng, tuy Diệp Hiên có ơn thành Thánh với nàng, nhưng nàng đã thực hiện hai điều kiện của Diệp Hiên, hiện tại cũng chỉ thiếu một điều kiện cuối sẽ hoàn thành ước hẹn với Diệp Hiên, nàng tự nhiên không muốn đắc tội Thánh Nhân khác.
Nhưng trong lòng Hậu Thổ lại nổi lên một cảm giác quái dị, vì sao công đức kim quang tạo thành thương tổn lớn như vậy cho Diệp Hiên, rốt cuộc Diệp Hiên dùng công đức kim quang làm cái gì?
- Cáo từ.
Đang lúc Hậu Thổ trầm tư, Nữ Oa lạnh lùng lên tiếng, biến mất khỏi đây, cùng lúc, Tây Phương Nhị Thánh vung ống tay áo đi xa, một hồi Thánh Nhân đại chiến vì Diệp Hiên mà mở đầu lại qua loa chấm dứt.
- Hậu Thổ sư muội, nếu rảnh rỗi có thể đến Bích Du cung một chuyến, vi huynh có thể chỉ điểm tu vi đại đạo Thánh Nhân cho ngươi một phen.
Thông Thiên Giáo Chủ thu hồi Tru Tiên Tứ Kiếm nói với Hậu Thổ.
- Đa tạ Thông Thiên sư huynh, đợi Thánh tâm của Hậu Thổ vững chắc, nhất định sẽ đến cửa bái phỏng.
Hậu Thổ gật đầu đáp lại.
Hai đại Thánh Nhân tán gẫu mấy câu rồi phân biệt, hai người rất ăn ý không nhắc tới Diệp Hiên, mà đạo thống khắp nơi cũng nhao nhao rời khỏi.
- Ai!
Minh Hà lão tổ than thở, biết Diệp Hiên đã mất đại thế, ngay cả khi chạy thoát được một mạng từ trong tay Thánh Nhân, nhưng Hậu Thổ trở thành Thánh Nhân thứ bảy, hắn sẽ không còn có cơ hội thành Thánh.
- Diệp Hiên à Diệp Hiên, ngươi... Này.
Minh Hà lão tổ thở dài, nản lòng thoái chí trở về U Minh Huyết Hải, hiển nhiên cực kỳ thất vọng đối với Diệp Hiên, chỉ sợ lần này trở về U Minh Huyết Hải, sẽ vĩnh viễn sẽ không xuất hiện trong tam giới nữa.
Nhưng hắn cũng không biết, Diệp Hiên sắp vượt qua thiên đạo đệ tam kiếp, triệt để xảy ra biến hóa lật nghiêng trời lệch đất.

Địa tiên giới, Đông Thắng Thần Châu.
Từ ba vạn năm trước hai đại Thiên Đình tiến hành một trận đánh hủy thiên diệt địa, Đông Thắng Thần Châu bị phá hư cực kỳ nghiêm trọng, có thể nói xác chết trôi đầy đất, tiếng kêu than khắp nơi.
Trời rơi sao băng, gió mạnh gào thét, toàn bộ Đông Thắng Thần Châu nhìn không thấy nửa mặt trời mặt trăng, sắc trời đều mơ màng, dù đã trải qua ba vạn năm cũng không có chút chuyển biến tốt đẹp.
Gió lạnh gào thét, tuyết rơi dày đặc, bông tuyết đầy trời phiêu linh trong thiên địa, núi non liên miên liên tiếp không có nửa điểm sinh cơ, giống như cho người ta cảm giác đang ở trong bắc cực đầy băng hàn.
Đây là một ngọn núi băng cao ngất vào mây, giống như cột trụ nối liền thiên địa đứng trên mặt đất, trên hàn sơn có một tia lưu quang màu đen xẹt qua, sau đó phát ra một tiếng nổ ầm ầm, làm cho cả tòa hàn sơn đều ầm ầm lay động.
- Tuy rằng là Ngụy Thánh, nhưng dù sao cũng dính một chữ Thánh, bằng tu vi giờ phút này của ta đối mặt với bọn họ vẫn không đủ lực.
Trên đỉnh núi băng, Nguyên Linh kịch liệt thở hổn hển, sương mù màu đen quanh thân đều biến thành hư ảo, như ẩn như không càng có thể nhìn thấy một bóng dáng gầy gò, nhìn cách ăn mặc mơ hồ giống như trang phục của đạo gia.
- Ách a.
Bỗng nhiên, một tiếng gào thét đau đớn truyền đến, làm cho Nguyên Linh trong nháy mắt phục hồi tinh thần, hắn phất tay xẹt qua hư không thiên địa, bất diệt chân linh của Diệp Hiên hiện ra.
Ầm ầm!
Công đức kim quang gào thét thiên địa, khí tức cực kỳ nóng bỏng tràn ra, bất diệt chân linh của Diệp Hiên tắm rửa trong công đức kim quang vẫn đang tiếp nhận rèn luyện như cũ.
Giờ phút này, Diệp Hiên đã tiến vào trong chuyển thứ bảy, chỉ cần hắn có thể vượt qua hai lần nữa sẽ hoàn thành quá trình thoát kiếp hóa điệp, chân chính vượt qua thiên đạo đệ tam kiếp.



Bạn cần đăng nhập để bình luận