Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 871 - Định cư Tiểu Thạch thôn



Chương 871 - Định cư Tiểu Thạch thôn




Đáng tiếc, tất cả mọi người sẽ không hiểu, ý nghĩa của cái lạy này của Diệp Hiên trọng đại cỡ nào, bởi vì trên người lão giả có một loại ánh sáng nhân tính, càng làm cho Diệp Hiên mơ hồ cảm giác được, có lẽ hắn có thể tìm được đáp án hắn muốn trên người hai ông cháu trước mắt.
Câu trả lời cho - Tâm của hắn ở đâu?
- Nếu tiểu huynh đệ nguyện ý, ngươi cứ định cư trong thôn, chắc hẳn tất cả mọi người đều sẽ hoan nghênh ngươi.
Lão giả hiền lành cười, thân thiết vỗ vỗ bả vai Diệp Hiên.
- Đa tạ lão nhân gia.
Diệp Hiên khẽ gật đầu, lần nữa biểu đạt cảm tạ.
Dưới sự chiêu đãi thân thiết của hai ông cháu, ba người lại ngồi lên bàn ăn nói chuyện, không còn xa lạ như trước.
......
Sáng hôm sau, mặt trời mọc.
Cửa phòng nhẹ nhàng đẩy ra, Diệp Hiên đi ra từ bên trong, hắn đón ánh mặt trời, giãn ra hai tay, mỉm cười hiện ra trên mặt.
- Đại ca ca, ngươi dậy thật sớm.
Một tiếng nói yếu ớt truyền đến từ phía sau Diệp Hiên, chỉ thấy lão giả dẫn tiểu cô nương xuất hiện phía sau hắn, tiểu cô nương lại trốn ở phía sau ông nội, có chút tò mò nhìn Diệp Hiên.
- Tiểu Trác Mã, ngươi cũng dậy sớm.
Diệp Hiên mỉm cười với tiểu cô nương, càng gật đầu với lão giả.
- Bàn đại thúc, trong nhà có khách?
Bỗng nhiên, một giọng nói thô kệch truyền đến từ ngoài viện, chỉ thấy mấy hán tử trung niên đang chờ ở ngoài viện, khi bọn hắn nhìn thấy Diệp Hiên, một người trong đó ngạc nhiên hỏi thăm.
- Ha ha.
Lão giả cất tiếng cười to nói:.
- Đây là một vị biểu chất ở phương xa của ta, hắn tên Diệp Hiên, sau này sẽ định cư ở trong thôn chúng ta, mọi người làm quen một chút.
Lão giả nói xong, kéo Diệp Hiên đi ra ngoài viện, vài hán tử trung niên lại thuần phác chào hỏi Diệp Hiên.
- Diệp huynh đệ, ta tên Lý Đại Tráng, là thợ rèn trong thôn Tiểu Thạch chúng ta, sau này nếu ngươi cần công cụ gì thì tìm ta.
Lý Đại Tráng vỗ ngực ,nhếch miệng cười nói.
- Diệp huynh đệ, ta tên Trương Thắng, là thợ săn trong thôn chúng ta.
......
Theo mấy tên tráng hán lần lượt giới thiệu mình, Diệp Hiên mỉm cười, chắp tay nói với mấy người:.
- Tại hạ Diệp Hiên, là một thư sinh, cố ý đến đây nương tựa biểu thúc, về sau xin các vị chiếu cố nhiều hơn.
- Ha ha.
Lý Đại Tráng cười thô cuồng, thân thiết vỗ vỗ bả vai Diệp Hiên nói:.
- Diệp huynh đệ không cần khách khí, ngươi là cháu trai của Bàn đại thúc, chính là thân nhân của chúng ta, sau này thiếu cái gì cứ mở miệng.
- Lý thúc thúc, Trác Mã nhớ Lý tỷ tỷ còn chưa lập gia đình, mấy ngày trước Trương lão gia ở thôn cách vách còn tự mình tới cửa cầu hôn, nhưng tuổi của hắn thật lớn nha, không bằng ngài để Diệp ca ca nhà ta làm phu quân của Lý tỷ tỷ có được không?
Một tiếng nói yếu ớt vang lên ở phía sau lão giả, không phải tiểu Trác Mã thì là người nào?
- Giỏi cho nha đầu ngươi, thế mà thay Diệp ca ca nhà ngươi đánh chủ ý đến khuê nữ của ta, tiểu quỷ linh tinh ngươi.
Lý Đại Tráng đầu tiên ngẩn ra, sau đó cất tiếng cười to.
Cũng bởi vì lời nói của tiểu cô nương, Lý Đại Tráng thật cẩn thận xem xét Diệp Hiên một phen, trong mắt lại càng xẹt qua một tia hài lòng, mơ hồ có vẻ động tâm.
Diệp Hiên có vẻ mặt tuấn tú, tựa như một thư sinh, hơn nữa nói năng hữu lễ, hiển nhiên là một nhân vật đã trải qua sự đời, tuyệt đối không phải thôn phu thôn dã, tự nhiên làm cho Lý Đại Tráng động tâm.
- Được rồi được rồi, ngươi tiểu quỷ linh tinh này, cũng đừng làm khó Lý thúc thúc ngươi.
Lão giả cười ha hả, giả vờ trách cứ tiểu Trác Mã.
- Trác đại thúc cũng đừng nói như vậy, ta thấy Diệp huynh đệ rất có học vấn, nếu hắn thật sự có ý, có thể gạp khuê nữ bất thành khí nhà ta một lần, nếu hai người tình đầu ý hợp, cũng không phải không thể.
Lý Đại Tráng cười ha ha một tiếng, giống như đang nói đùa, nhưng ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên lại càng thêm hài lòng.
Một màn như vậy khiến Diệp Hiên có chút không nói nên lời, cũng chỉ có thể yên lặng.
Lão giả giống như nhìn ra sự bất đắc dĩ của Diệp Hiên, trực tiếp rẽ đề tài.
- Biểu chất ta mới đến thôn chúng ta, làm phiền mọi người hỗ trợ xây một căn nhà, đến lúc đó cần làm phiền mọi người rất nhiều, cũng nhờ mọi người chăm sóc nhiều hơn một chút.
- Dễ nói dễ nói, nếu Diệp huynh đệ muốn định cư ở Tiểu Thạch thôn, mọi người nên giúp đỡ lẫn nhau.
Lý Đại Tráng vỗ ngực cười nói.
Thôn dân Tiểu Thạch thôn rất thuần phác, đã lâu không có người ngoài đến, lần này Diệp Hiên đến làm cho thôn dân nhiệt tình chiêu đãi, dưới sự dẫn dắt của ông cháu hai người, bắt đầu làm quen với những thôn dân.
Thợ rèn Lý đại thúc, thợ săn trong núi Trương Thắng, thợ mộc Lỗ nhị thúc, còn có Vương tam cô làm quần áo... Ước chừng hơn mười hộ gia đình, dưới sự dẫn dắt của hai ông cháu, Diệp Hiên lần lượt bái phỏng, cũng coi như chào hỏi thôn dân Tiểu Thạch thôn.

Nửa ngày trôi qua.
Diệp Hiên lần lượt quen biết hết thôn dân trong Tiểu Thạch thôn, mà hai ông cháu cũng có công việc của mình, Tiểu Trác Mã tuy rằng còn nhỏ tuổi, nhưng lại khéo léo hỗ trợ ở trong tiệm may của Vương tam cô.
Mà lão giả họ Bàn có chút lớn tuổi, bình thường giúp đỡ ở cửa hàng thợ rèn hoặc tiệm thợ mộc, duy trì chi tiêu hàng ngày của hai ông cháu, tuy rằng cuộc sống hơi khổ một chút, nhưng vui vẻ yên tĩnh yên bình.
Ngày tháng trôi qua, thôn dân Tiểu Thạch thôn cũng dần dần quen thuộc Diệp Hiên, mỗi khi có thôn dân nhàn rỗi, cũng trợ giúp Diệp Hiên xây dựng nhà mới.
Thật ra, dựa theo tu vi của Diệp Hiên, dưới thuật pháp thần thông của hắn, chế tạo ra một căn nhà chì là trong khoảnh khắc, ở trong tu di không gian của hắn còn có mấy tòa hành cung Thiên Đế.



Bạn cần đăng nhập để bình luận