Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 2293: Tới một tên giết một tên, đến hai tên giết một đôi

Chương 2293: Tới một tên giết một tên, đến hai tên giết một đôi
Diệp Hiên đứng dậy, bước ra một bước, gào thét mà đi, Lý Thái Sơ cùng Quân Vô Song theo sát phía sau, tất cả đều hướng về phía cánh cổng được mở ra.
...
Trung ương.
Ông!
Quang môn mở rộng, kim quang óng ánh.
Chỉ cần đi vào quang môn, liền có thể rời khỏi Bách Tử chiến tràng, kết thúc ngàn vạn năm chinh chiến.
Xoẹt!
Hư không nổi gợn sóng, trong giây lát Diệp Hiên xuất hiện trước quang môn, chỉ là hắn cũng không ra khỏi Bách Tử chiến tràng, ngược lại là đang ngồi xếp bằng trước quang môn.
- Chủ nhân, ngươi là... ?
Lý Thái Sơ ngạc nhiên khó hiểu, hắn vốn cho rằng Diệp Hiên muốn rời khỏi Bách Tử chiến tràng, thật không nghĩ đến Diệp Hiên vậy mà ngăn chặn lối ra.
Ông!
Diệp Hiên không để ý tới thần sắc hai người ngạc nhiên, hắn lật tay một cái liền xuất hiện hai con bảo hồ lô, tiện tay ném hồ lô cho hai người.
- Tới một tên giết một tên, đến hai tên giết một đôi, thu nhập toàn bộ một thân huyết khí bọn hắn vào trong hồ lô.
Diệp Hiên trực tiếp bàn giao nhiệm vụ.
Tiếp nhận bảo hồ lô mà Diệp Hiên ném ra, hai người rung động ngay tại chỗ, không nghĩ tới Diệp Hiên vậy mà lại quá hung ác, thật không có dự định bỏ qua cho đám người trong Bách Tử chiến tràng.
Chỉ là Diệp Hiên là chủ, hai người là bộc, Diệp Hiên bàn giao nhiệm vụ, hai người đương nhiên phải hoàn thành, cũng chỉ có thể đứng ở bên cạnh Diệp Hiên, chờ đợi những người này đến.
Chính như Diệp Hiên nghĩ, nếu như hắn cứ đi tìm, không biết phải hao phí bao nhiêu thời gian, hơn nữa nhất định cũng không thể tìm được hết.
Hiện tại hắn ngăn chặn lối ra, những người ẩn tàng trong Bách Tử chiến tràng, nhất định phải xuất hiện.
Bởi vì một ngày lối ra đóng lại, người nào không đi ra khỏi Bách Tử chiến tràng, sẽ vĩnh thế lưu lại nơi này, cho đến khi Bách Tử chiến tràng nguyên hội thứ mười một mở ra, lối ra mới sẽ một lần nữa mở ra.
Cho nên, không có ai muốn lưu lại nơi này, Diệp Hiên ngăn chặn lối ra, chính là chuẩn bị tới một tên giết một tên, cho đến khi giết sạch hết người trong Bách Tử chiến tràng.
Thời gian như nước, thoáng qua tức thì.
Diệp Hiên là người đầu tiên đi đến lối ra, không mất nhiều thời gian liền có người vội vàng chạy đến, nhưng khi bọn hắn nhìn thấy Diệp Hiên ngăn chặn lối ra, sắc mặt của từng người trở nên vô cùng trắng bệch.
- Thần tử Hủy Diệt, ngươi là đang làm cái gì?
Có tám vị chạy tới, mỗi người đều là thánh tử thánh nữ đại giáo, mà tu vi cũng đã mở ra tám tòa thiên môn, ở bên ngoài có thể nói là nhân vật cấp độ bá chủ một phương.
Hiển nhiên, ngàn vạn năm trôi qua, bọn hắn trong Bách Tử chiến tràng được không ít tốt chỗ, một thân tu vi bạo tăng khủng bố.
Chỉ là bọn hắn cũng có thể tự mình hiểu lấy, biết rõ sẽ không là đối thủ của những đại yêu nghiệt nghịch thiên kia, cho nên lựa chọn che giấu, chờ Bách Tử chiến tràng kết thúc, bọn hắn lại từ nơi này rời đi.
Đáng tiếc.
Bọn hắn nghĩ hoàn toàn chính xác rất tốt, chỉ là Diệp Hiên căn bản không cho bọn hắn cơ hội này.
- Giết.
Diệp Hiên lười nhác nói nhảm cùng những sâu kiến này, hắn vung tay lên ra lệnh, Lý Thái Sơ cùng Quân Vô Song liếc mắt nhìn nhau, trong mắt đều vạch qua một vệt sát cơ.
Coong!
Lục Diệt Sát Sinh, kinh thế vô song.
Oanh!
Tử Cực Thiên Lực, kinh thiên động địa.
Hai đại yêu nghiệt nghịch thiên không ra tay thì thôi, vừa ra tay có thể nói là thạch phá thiên kinh, đương thời có được mấy người có thể địch?
- Không!
- Tha mạng a!
- Vì sao lại giết ta?
Ba vị thánh tử thánh nữ thê lương rú thảm, nhưng tất cả đều chết trong tay hai đại yêu nghiệt nghịch thiên, ngay cả cơ hội chống cự cũng không có.
Đừng nhìn Lý Thái Sơ cùng Quân Vô Song nhận Diệp Hiên là chủ, tựa như là người hầu cho Diệp Hiên, nguyên nhân chẳng qua là tu vi Diệp Hiên cao hơn bọn họ rất nhiều.
Dứt bỏ Diệp Hiên không nói, tu vi hai người khủng bố tới cực điểm, hơn nữa đều là vạn cổ kỳ tài đi ra pháp và đạo.
Những kẻ được gọi là thánh tử thánh nữ đại giáo này, làm sao có thể là đối thủ của hai người, giết bọn hắn đơn giản như uống nước ăn cơm.
Thu!
Hai đại yêu nghiệt nghịch thiên hoàn thành rất tốt nhiệm vụ Diệp Hiên giao cho bọn hắn, tu vi huyết khí của tám người toàn bộ đều được hút vào trong hồ lô.
- Rất tốt, làm không tệ.
Diệp Hiên hài lòng gật đầu, trong miệng truyền đến lời tán thưởng.
Diệp Hiên đột nhiên phát hiện, chính mình thu hai người là bộc, là một chuyện cực kỳ chính xác, có hai đại yêu nghiệt nghịch thiên này đi theo bên cạnh hắn, cũng không phiền hắn phải tự mình xuất thủ diệt sát đám rác rưởi này.
Lúc này.
Diệp Hiên xếp bằng ở trước lối ra, một tư thái bình chân như vại, có hai đại người hầu vì hắn diệt sát những người này, đủ khiến cho tâm tình của hắn thoải mái.
...
- Thần tử Hủy Diệt, ngươi không nên làm càn, ngươi tàn sát đồng đạo như này, chẳng lẽ không sợ chí cường giáng tội sao?
Liên tiếp mấy đợt người đuổi tới lối ra, khi bọn hắn mắt thấy hai đại yêu nghiệt nghịch thiên lạm sát kẻ vô tội, hơn nữa vậy mà lại còn nghe theo mệnh lệnh của Diệp Hiên, bọn hắn lập tức kinh sợ trách cứ.
- Ồn ào.
Diệp Hiên nhướng mày.
- Chết!
Lý Thái Sơ chém ra một kiếm, trời cao tựa như đoạn liệt dưới một kiếm của hắn, toàn bộ những người này đều hóa thành huyết vụ bay đầy trời, đã chết không thể chết lại.
- Giết bao nhiêu rồi?
Diệp Hiên thản nhiên nói.
- Chín mươi tám người.
Lý Thái Sơ hồi bẩm nói.
- Đại khái còn lại bao nhiêu người.
Diệp Hiên hỏi.
- Bách Tử chiến tràng hẳn là còn thừa lại hơn một trăm người, chỉ là chuyện nơi đây bọn hắn hẳn là đã nhìn thấy, lúc này đều trốn ở phương xa không dám tới.
Lý Thái Sơ báo cáo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận