Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 602 - Uy hiếp



Chương 602 - Uy hiếp




- Long Vương yên tâm, chỉ cần ngươi có thể dẫn dắt chúng ta bước vào Bắc Minh Chi Hải, bản vương có thể cam đoan với ngươi, một thành bảo vật trong đó thuộc về Bắc Hải long cung.
Ứng Long Vương rộng lượng lên tiếng.
Trong số Yêu Vương ở đây, tu vi Ứng Long Vương mạnh nhất, thế lực cũng nhất lớn, bầy yêu đều lấy người này làm đầu, dồn dập vỗ ngực cam đoan với Bắc Hải Long Vương, trong lúc nhất thời bầu không khí thân thiện.
Diệp Hiên rủ hai mắt xuống, sắc mặt không có một tia gợn sóng, từ đầu đến cuối cũng không có phát một lời, giống như đang xem một bộ hí kịch.
Diệp Hiên tuy tu luyện thời gian không nhiều, nhưng tâm trí bụng dạ hắn cực sâu, từng là Đông Cực Đế Quân của Thiên Đình, hắn nửa điểm đều không tin lời Bắc Hải Long Vương nói.
Đầu tiên, Ngao Thuận chấp chưởng Bắc Hải, tồn tại đứng hàng Tiên ban, nếu như hắn thật phát hiện Bắc Minh Chi Hải, nhất định phải báo Thiên Đình, không phải nói cho bầy yêu.
Thứ hai, Bắc Hải Long Vương không có lá gan lớn đi xúc phạm Thiên Điều, nếu để cho Thiên Đình phát hiện hắn triệu tập bầy yêu đạt được truyền thừa Côn Bằng, bất kỳ người nào đều đảm bảo không được hắn.
Thứ ba, cũng là điểm quan trọng nhất, tuy Bắc Hải Long Vương nói chuyện đầy thành khẩn, nhưng Diệp Hiên lại nhìn ra một tia lo lắng từ trong đôi mắt đối phương, tuy Bắc Hải Long Vương giấu rất kỹ, nhưng tránh không khỏi pháp nhãn của Diệp Hiên.
Đương nhiên, Bắc Hải Long Vương đến cùng có mục đích gì, Diệp Hiên không muốn biết, hắn cũng không có một chút hứng thú về Côn Bằng truyền thừa, càng không có tính toán theo bầy yêu đi dò xét Bắc Minh Chi Hải.
Không sai, Diệp Hiên một chút hứng thú cũng không có.
Nếu nói hắn có hứng thú, không bằng nói hắn hứng thú đối với mấy trăm vị Yêu Vương ở đây, nhất là Ứng Long Vương người này, đã bị hắn đánh nhãn hiệu phải chết.
Diệp Hiên làm người rất đơn giản, chỉ có khi nhìn thấy tốt chỗ mới thật sự là tốt chỗ, Côn Bằng truyền thừa chỉ là hoa trong gương trăng trong nước, chỉ có tăng tiến tu vi mình mới là chính đạo.
- Côn Bằng truyền thừa liên quan trọng đại, bản vương đề nghị trong mười năm, bất kỳ kẻ nào đều không được rời Bắc Hải long cung, để tránh tin tức truyền ra ngoài, sau khi mười năm kỳ hạn hết, chúng ta cùng nhau bước vào Bắc Minh Chi Hải.
Ứng Long Vương khí phách lên tiếng.
- Không sai, Ứng Long đại ca nói đúng.
- Bần đạo tán thành.
- Bản vương cũng tán thành đề nghị của Ứng Long đại ca.
Trong khoảng thời gian ngắn, bầy yêu dồn dập phát ra tiếng biểu thái độ của mình, mà đám người Diệp Hiên lại yên lặng không tiếng động, Ứng Long Vương cười nhạt nhìn về phía Diệp Hiên nói:.
- Khổng đạo hữu, bản vương cũng không phải ngang ngược không biết lý lẽ, ngươi trước đoạt bảo bối của Hỏa Nha lão đệ, chỉ cần ngươi trả bảo bối cho hắn, bản vương có thể bỏ qua chuyện này.
Ứng Long Vương nói đến đây hơi ngừng, trầm tĩnh nói tiếp:.
- Thế nhưng hôm nay Khổng đạo hữu cũng tới đến Bắc Hải long cung, biết được tin tức Côn Bằng truyền thừa, đây cũng tính là ngồi cùng một chiếc thuyền với chúng ta, chỉ cần đạo hữu an phận thủ thường, đến khi bản vương được Côn Bằng truyền thừa đương nhiên sẽ không thiếu tốt chỗ cho đạo hữu.
Uy hiếp, trần trụi uy hiếp.
Ứng Long Vương thân là Yêu Vương Đại La Cảnh, theo Diệp Hiên bước vào Bắc Hải long cung, hắn đã cảm nhận được Diệp Hiên cũng không phải Đại La cảnh, điều này cũng làm cho hắn hoàn toàn không có để Diệp Hiên ở trong mắt.
Tuy nghe đồn Huyết Thần Vương chết ở trong tay Khổng Ly, nhưng Ứng Long Vương lại cười khẩy, căn bản không tin lời này.
Tuy hắn không thân với Huyết Thần Vương, nhưng cũng biết thực lực Huyết Thần Vương ngang cơ mình, đều là Yêu Vương Đại La nhất trọng thiên, sao lại bị Diệp Hiên chỉ là La Thiên Kim Tiên đánh giết, quá không thể tin đi.
Cho đến khi nhìn thấy Diệp Hiên, Ứng Long Vương rốt cục xác định, Khổng Ly là La Thiên Kim Tiên, tuy khí tức tối nghĩa không rõ ràng, nhưng tuyệt đối không phải Đại La Cảnh.
Hiển nhiên, cái chết của Huyết Thần Vương chắc có kỳ quặc, cuối cùng bị Khổng Ly chiếm tiện nghi, mặt ngoài thì xem trọng tu vi người này, kỳ thực người này chỉ có hư danh mà thôi.
Ầm!
Bỗng nhiên, Hỏa Nha đạo nhân vỗ bàn một cái, trợn mắt nhìn về phía Diệp Hiên mắng:.
- Khổng Ly, đại ca ta đang nói chuyện với ngươi, ngươi nghe không được sao?
- Khổng đạo hữu, thức thời mới là trang tuấn kiệt, ngươi có bản lĩnh thông thiên cũng chỉ là bá chủ một phương Bắc Câu Lô Châu, nhưng so với Vẫn Tiên Động của ta thì còn kém quá xa, đại ca nhà ta có thể cho ngươi mặt mũi, hy vọng ngươi đừng cho thể diện mà không cần.
Tử Điện Yêu Vương hung ác nham hiểm mắng.
- Khổng Ly, mau mau trả bảo bối cho Hỏa Nha đại ca của ta, nếu không thì đừng trách Vẫn Tiên Động ta không khách khí với ngươi.
Mười hai vị Yêu Vương đứng dậy, mỗi người đều là La Thiên Kim Tiên cảnh, đều là huynh đệ của Ứng Long Vương, tự nhiên có địch ý cực lớn với Diệp Hiên.
Vào giờ khắc này, bầu không khí trong đại điện trở nên cực kỳ kiềm nén, còn có sát cơ âm lệ vờn quanh trong cung điện.
Hiển nhiên, Ứng Long Vương mượn cơ hội bới móc, tạo nên uy nghiêm của hắn, bởi vì trong mấy trăm Yêu Vương nơi này, chỉ có hắn là Yêu Vương Đại La Cảnh, thủ hạ còn có mười hai vị huynh đệ La Thiên Kim Tiên, hoàn toàn có thể nói chưởng khống toàn bộ thế cục.
Kỳ thực, Ứng Long Vương làm khó dễ Diệp Hiên, nhìn như bởi vì Hỏa Nha đạo nhân, thật ra cũng là vì Bắc Minh Chi Hải.
Phải biết rằng ở trong mấy trăm vị Yêu Vương nơi đây, thế lực của Diệp Hiên lớn nhất, bên cạnh có ba đại Yêu Vương, chỉ cần chèn ép Diệp Hiên, Yêu Vương còn lại tự nhiên không dám sinh ra ý làm trái.



Bạn cần đăng nhập để bình luận