Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 2034: Nhân vật cấm kỵ chăm chú nhìn

Chương 2034: Nhân vật cấm kỵ chăm chú nhìn
Cho nên, lúc này Diệp Hiên rời khỏi hiểm cảnh, tâm tư bắt đầu hoạt lạc, hắn hữu tâm tế luyện chính mình một đôi mắt, mà đối tượng tham chiếu chính là vạn cổ đệ tam kiếp tại thời khắc này.
Ý nghĩ của Diệp Hiên không thể bảo là không to gan, nhưng cũng chính bởi vì loại tinh thần mạo hiểm như hắn đây, để tu vi của hắn có thể nói một ngày ngàn dặm, luôn có thể tại thời gian ngắn nhất qua được người cùng cấp bậc.
Mặc dù vạn cổ đệ tam kiếp cực kỳ nguy hiểm, nhưng hắn có Kiếp Thiên Biến tại tay, tính mệnh của mình đã không phải lo, hoàn toàn có thể đi lĩnh hội vạn cổ đệ tam kiếp này, sau đó ngưng luyện ra một đôi pháp nhãn của chính mình.
Diệp Hiên nghĩ đến là làm, không có chút do dự gì, cả cái người lập tức phóng lên tận trời, trực tiếp bay vụt tới hướng đôi mắt hỗn độn.
Diệp Hiên không động còn tốt, hắn vừa khẽ động đã lập tức để đôi mắt hỗn độn khủng bố luân chuyển, một đạo kiếp nạn đáng sợ lại lần nữa trấn diệt đến hắn, chỉ là được Kiếp Thiên Biến gia trì, Diệp Hiên như là cá nước trong, căn bản không có nhận bất kỳ tổn thương gì.
Tuy nhiên Diệp Hiên cũng không dễ chịu, thi triển Kiếp Thiên Biến muốn hao tổn tu vi cực lớn, hơn nữa lần này hắn không lui mà tiến tới muốn đi vào trong đôi mắt hỗn độn, cái này căn bản là đang liều mạng, cho nên hắn nhất định như giẫm trên lớp băng mỏng, nếu không đi sai bước sẽ vô cùng có khả năng chết trong đôi mắt hỗn độn này.
Xoạt!
Diệp Hiên nghịch thiên bay lên, dần dần tới gần đôi mắt hỗn độn, hai tay của hắn cũng không có rảnh rỗi, lượng lớn đan dược cùng linh túy thiên địa bị hắn nhét vào trong miệng điên cuồng nhai nuốt, dùng cái này để đền bù tu vi hao tổn.
Diệp Hiên không khác gì nhiều, trong không gian Tu Di có lượng lớn đan dược cùng thánh phẩm, đây đều là đồ hắn cướp đoạt nhiều năm trước tới nay, nhưng là đột phá Bất Hủ cảnh, hắn đã dùng trọn vẹn chín phần, lúc này trong không gian Tu Di cũng chỉ còn lại một phần, mức tiêu hao này đối Diệp Hiên mà nói là mười phần đau lòng.
Nhưng chỉ cần có thể tế luyện ra một đôi pháp nhãn lợi hại, Diệp Hiên cũng xem là đáng giá, dù sao những đan dược cùng thánh phẩm này cũng chỉ là vật ngoài thân, sử dụng hết hắn còn có thể đi đoạt tiếp, chỉ là cơ hội tế luyện pháp nhãn chỉ có một lần này, cho nên hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua.
Oanh!
Diệp Hiên miễn cưỡng tránh đi một ánh mắt đáng sợ oanh sát, rốt cuộc cũng đi đến trước đôi mắt hỗn độn, chỉ là ngay lúc Diệp Hiên vừa đến, nội tâm của hắn đột nhiên run lên, tấm lưng đều bị mồ hôi lạnh làm cho ướt nhẹp.
Cái này là một đôi mắt dạng gì?
Đạm mạc, vô tình, miệt thị, hung lệ, càng tràn ngập một loại thần sắc không thể nói rõ để trái tim Diệp Hiên đập nhanh.
Trước đó Diệp Hiên chỉ là cảm giác đôi mắt này rất đáng sợ, nhưng tiếp xúc với khoảng cách gần như vậy, rốt cuộc để Diệp Hiên cảm thấy đôi mắt này rất không bình thường, vẻn vẹn đối mặt cùng hắn một phen, Diệp Hiên liền cảm giác chính thần hồn của mình đều đang run rẩy, giống như thần hồn đều muốn vỡ vụn.
Sau một khắc, Diệp Hiên vội vàng dời khỏi ánh mắt, căn bản không còn dám đối mặt cùng đôi mắt này, nếu không dù là hắn không bị ánh mắt oanh sát, thì chỉ vẻn vẹn đối mặt với sự im ắng này, cũng có thể làm cho hắn hồn phi phách tán mà chết.
- Đi!
Diệp Hiên ổn định tâm thần của mình, đôi mắt vạch qua một vệt tàn nhẫn, cả người không ngờ lại hóa thành một đạo lưu quang kích xạ đến đôi mắt này.
Ông!
Sau một khắc, không ngờ Diệp Hiên lại bước vào trong đôi mắt, cả cái người đều biến mất đi.
Cũng là tại thời khắc này, phương hỗn độn tinh không nơi đây đột nhiên ngưng trệ, đôi mắt hỗn độn vốn là không ngừng luân chuyển cũng ngừng lại, một cỗ khí tức khiến cho trái tim đập cực nhanh hiện ra, giống như thời gian đều ngừng lại tại thời khắc này.
Một bên khác, Thế Giới Hồng Hoang.
Một bóng ma ngừng chân trên đỉnh núi, đạo âm ảnh này mơ hồ không rõ, quanh thân quấn lấy tử khí yếu ớt, chỉ là một đôi mắt khô bại đang xuyên thấu qua Thế Giới Hồng Hoang nhìn tới chỗ Diệp Hiên.
- Lá gan thật không nhỏ, dám bước vào trong mắt hỗn độn, tên tham lam ngươi không sợ chết ở trong đó?
Vạn cổ bóng ma cười lạnh một tiếng, đối với cử động của Diệp Hiên hắn đều nhìn toàn bộ ở trong mắt, chỉ là nội tâm của hắn là mười phần khinh thường, mặc dù hắn rất thưởng thức Diệp Hiên cos dũng khí, nhưng là pháp nhãn hỗn độn này ngay cả hắn cũng không dám chạm đến, Diệp Hiên hành sự như vậy có thể sẽ gặp phải phong hiểm vẫn lạc.
Hỗn độn pháp nhãn, trong đó ẩn chứa ý chí hỗn độn, liền tựa như Vũ Trụ Hỗn Độn là một chỉnh thể, mà đôi mắt này chính là con mắt của Vũ Trụ Hỗn Độn, một dị vật bước vào trong mắt hỗn độn, tự nhiên sẽ oanh sát bị không cách nào tưởng tượng, so vạn cổ đệ tam kiếp đơn thuần muốn khủng bố hơn nhiều.
- Chủ nhân, hiện tại tu vi Diệp Hiên là thế nào rồi?
Cái Thiên Nguyên lặng yên xuất hiện sau lưng vạn cổ bóng ma, hắn khom người một bái, âm thanh cũng tràn ngập tò mò.
- Bất Hủ mà thôi, tuy nhiên khả năng chẳng mấy chốc hắn sẽ chết rồi, ta đang cân nhắc có nên cứu hắn hay không.
Vạn cổ bóng ma thản nhiên thầm thì, một vệt tử quang vờn quanh ở trên người hắn, hiển nhiên thật sự là hắn đang suy nghĩ chuyện này.
Diệp Hiên đối với hắn mà nói rất quan trọng, nhưng cũng không quan trọng.
Chuyện quan trọng là, trên người Diệp Hiên có bí mật cực lớn, có lẽ có thể vạch trần ra mê vụ luân hồi của Vũ Trụ Hỗn Độn, có thể chân chính là đi đẩy ra cánh cổng Luân Hồi kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận