Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1689: Hiển lộ chân thân

Chương 1689: Hiển lộ chân thân
Diệp Hiên đã có thể ngờ tới cái này, hắn tự nhiên cũng có đề phòng chuẩn bị, bất quá tất cả đều phải chờ đợi Thiên Kiêu thịnh hội kết thúc, hắn tự nhiên có biện pháp để ngăn cản Chấp Thiên viện chủ.
Diệp Hiên đè nén suy nghĩ lo lắng xuống, lại lần nữa đem lực chú ý đặt lên trên người Liễu Bạch Y, bởi vì giờ khắc này trận chiến trên lôi đài đã vào giai đoạn gay cấn.
Ầm ầm!
Cơ Trường Lưu liên tục bại lui, Bổ Thiên Quyết ở trong tay Liễu Bạch Y dùng đến xuất thần nhập hóa, mỗi một đạo đại thuật đánh ra đều đánh rách tả tơi thương khung, Cơ Trường Lưu rõ ràng không phải là đối thủ của Liễu Bạch Y.
- Dừng tay!
Cơ Trường Lưu đánh ra một đạo đại thuật, dựa vào dư lực ầm vang rút lui, Liễu Bạch Y cũng tạm thời thu tay lại, chỉ là một đôi huyết mâu đang âm lãnh chăm chú nhìn hắn, đáy mắt càng ẩn ẩn có sát cơ.
- Bạch Y thần tử quả nhiên bất phàm, Trường Lưu xin nhận thua.
Cơ Trường Lưu chắp tay thi lễ, cũng không tiếp tục đánh cùng Liễu Bạch Y, bởi vì cho dù là tại thuật pháp thần thông hay là trên tu vi, hắn căn bản không phải là đối thủ của Liễu Bạch Y.
Mà vấn đề mấu chốt nhất là, hắn một mực nhìn không ra chiến thể của Liễu Bạch Y là làm sao, mà lại đối phương luôn cho hắn một loại thâm bất khả trắc (*), khía cạnh này cũng nói rõ Liễu Bạch Y còn không có tận toàn lực.
(*) Sâu không lường được; thâm sâu khó lường.
Nhưng phải tế ra thế giới của mình nhất chiến, Cơ Trường Lưu cũng không có quyết định này, nếu như thế giới bị hủy kết cục của hắn cũng sẽ như Địa Ma La hay Lý Tri Vi, loại hành động liều mạng này hắn tuyệt đối sẽ không làm.
Theo Cơ Trường Lưu nhận thua, Liễu Bạch Y đặt vững tràng thắng lợi này, kế tiếp cũng chỉ thừa trận chiến cuối cùng, cũng là trận chiến quyết ra ai mới là người đứng đầu Thiên Kiêu thịnh hội.
- Trận chiến đoạt giải quán quân vạn năm sau mở ra, chờ vạn năm....
Thanh Mộc các chủ vừa muốn tuyên bố tứ cường bế mạc, nhưng không đợi hắn lời nói nói xong, Liễu Bạch Y đã lạnh giọng cắt ngang:
- Vạn năm quá lâu, nếu đã chỉ còn lại ta cùng Yêu Nguyệt Dạ, không bằng hôm nay liền nhất chiến phân cao thấp đi.
Theo lời Liễu Bạch Y vừa rơi xuống, đám người các giáo thần tình ngạc nhiên, Thanh Mộc các chủ càng là khẽ nhíu mày nói:
- Bạch Y, vừa rồi ngươi mới kinh lịch một trận đại chiến, giờ phút này tu vi....
- Các chủ không cần nhiều lời, điểm hao tổn ấy không tính là cái gì.
Liễu Bạch Y lạnh giọng đáp lại, sau đó bỗng nhiên nhìn tới chỗ Diệp Hiên.
- Ta đã đợi ngươi thật lâu, không biết ngươi có gan đánh với ta một trận?
Hai con ngươi Liễu Bạch Y xích hồng, lệ khí cực kỳ khủng bố vờn quanh ở trên người hắn.
Hiển nhiên, muốn hắn chờ đợi một vạn năm lại nhất chiến cùng Diệp Hiên, thời gian này thực là có chút dài.
- Ngươi muốn chiến, ta liền cùng ngươi nhất chiến.
Ông!
Chu thiên Lưu Vân, càn khôn nghịch chuyển, Diệp Hiên đứng dậy trong hư không, thời điểm bước ra một bước đã xuất hiện ở trên lôi đài, một thân hắc bào phồng lên trong gió, mà Liễu Bạch Y lại là một thân bạch bào, điều này cũng làm cho hai người nhìn qua phân biệt rõ ràng, đều làm người ta lóa mắt.
- Tốt, nếu hai người các ngươi đã đều đồng ý nhất chiến, vậy liền cho phép hai người các ngươi đi.
Thanh Mộc các chủ trầm giọng mở miệng, bước ra một bước rời khỏi lôi đài.
Tĩnh, yên tĩnh, yên tĩnh đến mức tiếng kim rơi cũng có thể nghe được.
Trận chiến cuối cùng trực tiếp mở ra, hai nhân vật tuyệt thế thế hệ thanh niên sắp giao phong, tất cả mọi người tại các giáo ngừng thở quan sát, tất cả đều đem ánh mắt thả ở trên người của hai người.
Răng rắc!
Một đạo kinh lôi xẹt qua giữa thiên địa, lôi quang màu xanh thẳm kia chiếu rọi hai người trần thế có thể thấy được, sau khi kinh lôi qua đi thì một trận cuồng phong thiên địa lại gào thét bay lên, phong thanh kịch liệt không ngừng quanh quẩn ở nơi đây.
Ầm ầm!
Mây đen ngập đầu, thiên địa rung động, chư thiên hư không ẩn ẩn truyền đến âm thanh tụng kinh, từng đạo hỗn độn pháp tắc xen lẫn giữa thiên địa, khi loại dị tượng khủng bố này nổi lên, cũng làm cho đám người các giáo hãi nhiên nhìn kỹ.
Hai người còn không có ra tay, chỉ là khí thế giao phong, liền đã dẫn động dị tượng thiên địa, nếu như hai người thật sự khai chiến, lại sẽ xảy ra chuyện kinh khủng bực nào đây?
- Kinh thải tuyệt diễm, tuyệt đại chi tài, hai người bọn họ đều có dấu hiệu trở thành hạt giống chí cường, không ngờ một Thiên Kiêu thịnh hội lại đồng thời xuất hiện loại nhân vật này.
Chấp Thiên viện chủ nhắm hai mắt lại, trong miệng truyền đến một âm thanh trầm trọng.
- Đáng tiếc, hắn cũng không phải là Tiểu Cửu, cũng không phải là người của Vạn Linh thiên điện ta, nếu không người này nhất định có thể được Thiên Chủ thu làm đệ tử.
Lâm Đạo Tam liên tục cảm khái.
- Nếu như hắn thức thời, hắn vẫn có thể là linh tử của Vạn Linh thiên điện ta, nếu hắn không biết thời thế, Thiên Kiêu thịnh hội qua đi hắn chỉ có thể thân tử đạo tiêu.
Chấp Thiên viện chủ âm lãnh nói nhỏ.
- Cái này... ?
Tử Linh hơi biến sắc mặt, nàng đã nghe ra sát cơ tròng lời của Chấp Thiên viện chủ, điều này cũng làm cho tâm tình nàng cực kỳ phức tạp, ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên ẩn ẩn có một vệt lo lắng.
Không có người nào hiểu rõ Chấp Thiên viện chủ đáng sợ hơn Tử Linh, tu vi đối phương là Dương Sinh cảnh, nhưng Chấp Thiên viện chủ ra tay, Diệp Hiên căn bản không có khả năng có thể sống sót.
Âm Dương nhị cảnh, Âm Cực cảnh, Dương Sinh cảnh.
Đừng nhìn các cảnh giới này chỉ cách nhau có một hai bậc, nhưng chênh lệch trong đó có thể nói là trời đất khác biệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận