Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 649 - Bước vào Đại La (2)



Chương 649 - Bước vào Đại La (2)




Đại La Tiên Thể, nguyên thần bất diệt, khi hai cái hợp hai thành một chứng minh Diệp Hiên đã bước vào cung điện lấy lực chứng đạo, hơn nữa nguyên thần bất diệt kiên cố không phá vỡ nổi, còn có lực lượng quỷ thần khó lường.
Nói một cách khác, nếu như nguyên thần Diệp Hiên thoát xác ra, mặc dù đều là Đại La Kim Tiên, cũng không có cách nào thương tổn Diệp Hiên một chút, ngược lại sẽ bị bất diệt nguyên thần của Diệp Hiên cắn giết.
Không ở giới vật chất, không ở trong hư vô, tất cả tu vi đạo quả của Diệp Hiên đều ngưng tụ ở trong bất diệt nguyên thần, lại có thể xuyên toa hư vô, chém giết địch nhân ở trong vô hình.
Kỳ thực, đây chỉ là thủ đoạn công kích đơn giản của bất diệt nguyên thần, bất diệt nguyên thần chân chính cường hãn nơi chỗ Diệp Hiên rốt cục bước vào cung điện lấy lực chứng đạo, đây mới là thứ quý nhất hắn lấy được.
Đại La Tiên Thể, bất diệt nguyên thần, hai cái hợp nhất cũng không phải đơn giản như một cộng một, lúc này Diệp Hiên rốt cục phá vỡ hàng rào đi vào Đại La Kim Tiên nhất trọng thiên, trong cơ thể càng tràn đầy lực lượng hủy thiên diệt địa.
Chỉ là, Đại La nhất trọng thiên của Diệp Hiên không giống Đại La Kim Tiên khác, Đại La nhất trọng thiên của Diệp Hiên tương đương với nhân vật kinh khủng của đường ranh giới thứ hai, nếu như hắn tu thành Kiếp Tiên Biến có thể đề cao một cảnh giới, chiến lực của hắn sẽ khủng bố đến mức không thể tưởng tượng nổi.
Vấn đề mấu chốt nhất là, khi Diệp Hiên đi vào Đại La Kim Tiên cảnh, ngoài sinh ra bất diệt nguyên thần, Tru Thiên kích được bất diệt nguyên thần dẫn dắt xảy ra biến hóa không hiểu, lực lượng tiềm tàng trong Tru Thiên kích cũng rốt cục để cho Diệp Hiên vận dụng một ít.
Tru Thiên kích, vũ khí sát phạt đệ nhất vạn cổ, tuyệt đối không phải nói chơi một chút, trong đó không chỉ ẩn chứa bí mật lớn động trời, còn có uy năng khủng bố không cách nào tưởng tượng.
Đại La Tiên Thể đang sáng lên, bất diệt nguyên thần đang cộng hưởng, từng luồng sương mù u ám dày đặc bao vây Diệp Hiên, cho đến khi che kín thân thể của hắn, một cái kém bướm màu vàng đen được sinh ra, đứng sừng sững ở tương địa tâm trong nham.
Nổi lên, lắng đọng, tích lũy, cảm ngộ.
Cho đến khi Diệp Hiên phá nhộng mà ra, hắn cũng sẽ phá kén thành điệp, xuất hiện lại ở trong tam giới.
Chỉ là khi đó Diệp Hiên sẽ không còn nhỏ yếu, cũng không cần ẩn nhẫn, thiên địa nhân tam giới cuối cùng lại bởi vì hắn xuất hiện lại ở nhân gian mà nhấc lên một hồi đại kiếp vô biên.
...
Cũng trong lúc đó.
Ngoài ba mươi ba trọng thiên, Bích Du Cung.
Nhất đạo nhân mặc áo đen tọa ngồi trên Hỗn Độn Thanh Liên, một cảm giác kinh sợ chợ nảy sinh ở trong lòng hắn, điều này cũng làm cho hắn hoảng sợ mở hai mắt ra, năm ngón tay nhanh chóng bấm đốt thôi diễn Thiên Cơ.
Ba ngày trôi qua, khí tức đạo nhân áo đen cứng lại, cả người yên lặng.
- Thiên Cơ hỗn loạn, thời không nghịch chuyển, căn bản không phải là Vô Lượng Lượng Kiếp, mà là hắc ám đại kiếp băng diệt tam giới.
Thông Thiên giáo Chủ hoảng sợ gầm nhẹ, hắn thân là một trong Tam Thanh, ngoài pháp lực vô biên, bất tử bất diệt, chỉ cần thiên địa trường tồn thì hắn có thể bất hủ hậu thế.
Mà dù là Thông Thiên giáo Chủ, một Thánh nhân đều bắt đầu hoảng loạn, cái này cũng chứng minh hắc ám đại kiếp mà hắn vừa nhắc tới là khủng bố cỡ nào.
- Triệt giáo đại hưng?
- Ừm?
Thông Thiên giáo Chủ cực lực để cho tâm thần mình bình phục, lần nữa bấm ngón tay thôi toán, kết quả lại làm cho hắn hơi ngẩn ra, sau đó khuôn mặt bắt đầu trở nên kích động đến đỏ bừng.
- Diệp Hiên!. Chẳng lẽ là Diệp Hiên?
Thông Thiên giáo Chủ lẩm bẩm tự nói, không ngừng thôi toán tương lai của Diệp Hiên, cũng là một mảnh sương mù dày đặc, Thiên Cơ căn bản hiển hóa không ra.
- Có ý tứ, quả nhiên có ý tứ, thôi toán không ra, càng nhìn không thấy tương lai của hắn, người này lẽ nào chính là Thánh nhân cuối cùng hay sao?
Thông Thiên giáo Chủ lên tiếng.
...
Ngọc Hư Cung.
Nguyên Thủy Thiên Tôn tọa trên Thanh Liên, quanh thân lượn lờ khí tức Hỗn Độn, một tiếng thở dài phát ra từ trong miệng hắn, càng làm cho thời không vặn vẹo, giống như có tâm sự.
- Thiên Cơ hỗn loạn, đại kiếp buông xuống, nếu như Diệp Hiên này thực sự là Thánh nhân cuối cùng trong thiên địa, Xiển giáo ta chẳng phải sẽ cho một mồi lửa, càng không thể làm cách nào để tiêu tan hậu quả xấu?
Nguyên Thủy Thiên Tôn thở dài lên tiếng, chỉ là ở trong đôi mắt hỗn độn xẹt qua một tia không cam.
- Ta là chính tông của Bàn Cổ, đứng hàng một trong Tam Thanh, dù cho ngươi thật là Thánh nhân cuối cùng mà thiên đạo quyết định, cũng muốn hỏi qua Nguyên Thủy ta có đồng ý để cho ngươi thành thánh hay không!
Nguyên Thủy Thiên Tôn khàn khàn lẩm bẩm.

Bát Cảnh Cung.
Một vị lão giả râu tóc trắng tinh ngồi trong hư không, một con Thanh Ngưu nằm ở bên người, tuy lão giả cũng không bất kỳ khí tức gì nở rộ nhưng lại làm cho người ta liếc nhìn sẽ sinh lòng kính nể cực lớn.
- Từ khi Hồng Quân lão sư lấy thân hợp đạo, không hiển hóa giữa thiên địa, hai vị sư đệ của ta lại không chịu thua lẫn nhau, lần này đại kiếp đã tới, mặc dù Thánh nhân đều không thể tránh né, nên làm như thế nào cho phải?
Thái Thượng Đạo Đức Thiên Tôn, chính là đứng đầu Tam Thanh, càng có thể trở thành đệ nhất Thánh nhân dưới thiên đạo Hồng Quân, lúc này hắn cau mày, trong miệng cũng phát ra một tiếng thở dài.
...
Nữ Oa cung!
Một vị nữ tử cực kỳ xinh đẹp ngồi trên đám mây, quanh thân lượn lờ công đức kim quang, mang đến một loại cảm giác thánh khiết cao ngạo, làm cho người ta liếc nhìn lại không dám sinh lòng khinh nhờn.
- Ai!



Bạn cần đăng nhập để bình luận