Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1194 - Quỷ Đế Bắc Phương không sợ hãi



Chương 1194 - Quỷ Đế Bắc Phương không sợ hãi




Người này chính là Trương Hành Quỷ Đế phương Bắc, cũng là đại họa trong lòng Phong Đô Đại Đế, mà sau lưng Trương Hành là ba vị Quỷ Đế, đều là Chuẩn Thánh cảnh, Đông Phương Quỷ Đế - Thần Đồ năm đó cùng Diệp Hiên cùng tham gia thịnh hội của Nữ Oa, cũng đã đột phá Đại La đỉnh phong bước vào Chuẩn Thánh cảnh.
- Tham kiến tứ phương Quỷ Đế.
- Bốn vị bệ hạ vạn an, lão thần có lễ.
- Quỷ Đế ở trên, xin nhận cái cúi đầu của chúng ta.
Bốn người Trương Hành tiến vào Thịnh Yến Vạn Quỷ, các nhân vật khắp nơi trong Địa Phủ nhao nhao đứng dậy, tất cả đều khiêm tốn thi lễ với bốn người Trương Hành, trên mặt hiện ra bộ dáng lấy lòng.
Không trách người Địa Phủ khiêm tốn như thế, giờ phút này năm phương quỷ vực đều bị Trương Hành âm thầm khống chế, ngay cả Phong Đô Đại Đế cũng trở thành một con rối, nếu không phải Phong Đô Đại Đế là một vị Chuẩn Thánh, trong tay còn có kỳ thư Sinh Tử Bạc của trời đất, cái vị trí Quỷ Đế của hắn chỉ sợ sớm đã không giữ được.
- Phong Đô, sao không dẫn chúng ta tới giới thiệu một phen với hai vị đạo hữu?
Trương Hành nhanh chân đi tới chủ vị, ba vị Quỷ Đế đi theo sau lưng hắn, đến khi bốn người đứng ngay dưới Phong Đô Đại Đế, đầu tiên, Trương Hành mỉm cười gật đầu với hai người Diệp Hiên cùng Minh Hà, sau đó lôh ra sắc mặt lạnh lẽo nhìn về phía Phong Đô Đại Đế.
- Trương Hành, ngươi đang nói chuyện với bản đế?
Bởi cái gọi là tượng đất còn có ba phần hỏa khí, huống chi Phong Đô Đại Đế trên danh nghĩa là chủ nhân Địa Phủ, giờ phút này nhân vật khắp nơi đều tới Địa Phủ, Trương Hành khinh miệt mình như thế, làm sao không để Phong Đô Đại Đế khó xử?
- Nói nhảm, bản đế đương nhiên nói với ngươi, không phải thịnh yến lần này do Phong Đô ngươi chủ trì hay sao?
Trương Hành không sợ hãi, khóe miệng nở nụ cười lạnh.
Ầm.
Phong Đô Đại Đế vỗ bàn đứng dậy, âm quang đáng sợ ù ù vang vọng, chấn động tám hướng trời đất, hai mắt hắn lộ ra sát cơ vô thượng, âm lãnh chăm chú nhìn Trương Hành, nói:
- Trương Hành, đã ngươi biết bản đế chính là chủ nhân của Phong Đô, là người tổ chức thịnh yến, vậy cần tuân thủ quy củ của bản đế, nơi này không phải nơi ngươi càn rỡ.
- Làm càn?
Trương Hành cười lạnh thành tiếng nói:
- Phong Đô, ngươi đã già, càng là bại tướng dưới tay bản đế, nếu không phải trận chiến năm đó ngươi được Sinh Tử Bạc cứu mạng, giờ phút này ngươi sao còn mạng mà ở đây nói chuyện với bản đế?
- Ngươi...?
Phong Đô Đại Đế giận tím mặt, sắc mặt đã căng cứng đến đỏ ửng, bởi cái gọi là đánh người không đánh mặt, mắng chửi người không vạch khuyết điểm, bị Trương Hành làm nhục trước mặt các nhân vật khắp nơi Địa phủ, cái này đã khiến Phong Đô Đại Đế nổi giận đến cực hạn.
Lúc này.
Diệp Hiên nhâm nhi rượu trong chén, có cảm giác nhàn nhã, chỉ là hắn nghi ngờ nhìn về phía Trương Hành, bởi vì hắn phát hiện tu vi Trương Hành chỉ mạnh hơn Phong Đô Đại Đế một bậc, Phong Đô làm sao có thể e ngại hắn?
- Minh Hà, tu vi Trương Hành không có gì hơn, chẳng lẽ hắn có thần thông gì ghê gớm hay sao?
Diệp Hiên nói nhỏ hỏi ý.
Nghe thấy lời Diệp Hiên nói, Minh Hà Lão Tổ nói khẽ:
- Tu vi Trương Hành vốn dưới Phong Đô, coi như là yếu nhất trng Ngũ Phương Quỷ Đế, chỉ là mấy vạn năm trước không biết người này được một bảo bối gì, không chỉ giúp hắn bước vào hàng ngũ Chuẩn Thánh, tu vi một thân càng siêu việt hơn Phong Đô.
- Hiện tại người này đã thành đại thế, tất cả quỷ vực trong năm phương đều nằm trong tay hắn, tự nhiên hắn cũng không cần khách khí với Phong Đô, nếu như hôm nay ngươi và ta không ở đây, không biết Trương Hành sẽ gây ra chuyện như thế nào, chỉ sợ hắn sớm đã ra tay với Phong Đô.
Minh Hà Lão Tổ êm tai nói.
Nghe Minh Hà Lão Tổ giải đáp, Diệp Hiên khẽ gật đầu, dù sao một thân tu vi cũng không chỉ khổ tu, mỗi người đều có cơ duyên, cơ duyên vừa đến tự nhiên sẽ tăng mạnh, cái này cũng không có gì kỳ quái.
- Chào hai vị đạo hữu.
Bỗng nhiên, Trương Hành không để ý đến Phong Đô Đại Đế nữa, nhanh chân bước tới hai người Diệp Hiên, đến khi hắn đứng trước hai người, đầu tiên chắp tay thi lễ với Minh Hà.
- Lão tổ xem như là tiền bối của Trương Hành, không biết hôm nay lão tổ đến đây cần làm chuyện gì?
- Ha ha.
Minh Hà Lão Tổ cười ha ha một tiếng, thần sắc hắn có vẻ khó lường, nói:
- Nghe nói Hoa Bỉ Ngạn sắp nở rộ, Phong Đô mời lão tổ đến đây, là muốn chứng kiến hiện tượng hoa và lá Bỉ Ngạn cùng sinh.
- Ừm?
Theo lời Minh Hà Lão Tổ nói, sắc mặt Trương Hành hơi biến, đột nhiên quay đầu nhìn về phía Phong Đô, trong mắt xẹt qua một tia sát cơ cực kỳ đáng sợ.
Trương Hành mặc dù phỏng đoán là Phong Đô sẽ nói bí mật này cho Minh Hà Lão Tổ, nhưng khi hắn hoàn toàn nghe được chuyện này từ trong miệng Minh Hà Lão Tổ, điều này khiến cho tâm thần hắn trầm xuống, cảm nhận được một tia áp lực trầm trọng.
Hoa Bỉ Ngạn nở chính là một bí mật cực lớn, chỉ có một ít đại nhân vật trong Địa Phủ biết được, thêm một người biết sẽ thêm một phần biến số, mà Minh Hà Lão Tổ ỷ vào U Minh Huyết Hải, có thể xưng bản thân là bất tử bất diệt, nếu như hắn muốn cướp đoạt vật này, Hoa Bỉ Ngạn thuộc về ai sẽ càng thêm khó đoán.
- Ha ha.
Bỗng nhiên, Trương Hành ngoài cười nhưng trong không cười, cuối cùng giương mắt nhìn về phía Diệp Hiên, nói:
- Vị này chắc hẳn là Thanh Minh đạo hữu? Hẳn là đạo hữu cũng vì Hoa Bỉ Ngạn mới xuất hiện ở nơi này?
Đáng tiếc, Diệp Hiên giống như không nghe được lời Trương Hành nói, mà đang thưởng thức rượu ngon, điều này cũng khiến cho khí tức Trương Hành cứng lại, trong nháy mắt sắc mặt trở nên âm trầm.



Bạn cần đăng nhập để bình luận