Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 2584: Thẳng hướng Đại Viêm thần triều

Chương 2584: Thẳng hướng Đại Viêm thần triều
Giờ khắc này, cái nhìn của đại trưởng lão về Diệp Hiên lại tăng lên một cấp độ, vị Thần Chủ mới này của mình không chỉ hung lệ ngoan độc, tâm tính lòng dạ cũng đáng sợ, trách không được Phi Vũ sẽ chết trong tay hắn.
- Thái Thương lão đệ, chúng ta đi thôi.
Diệp Hiên chào hỏi 'Thái Thương' một tiếng, hai người hóa thành độn quang biến mất ở trong bầu trời, mục đích chính là đi tới Đại Viêm Thần Triều.
- Chỉ sợ tiểu tử này sẽ bị Thần Chủ hố chết.
Đại trưởng lão cười khổ thở dài, cũng làm cho mọi người khác trong Phi Vũ thần triều ngạc nhiên liên tục, có chút không hiểu đại trưởng lão đang nói thầm cái gì.
Tuy nhiên đại trưởng lão cũng không giải thích cho mọi người, mang theo mọi người của Phi Vũ thần triều dựng lên kim vân che trời, biến mất ở trong bầu trời.

Mênh mông thái vũ, thiên địa khung trời.
Hai đạo ánh sáng xẹt qua bầu trời, cơ hồ làm cho người ta khó có thể phát hiện, đại thần thông di thiên hoán địa, nếu để cho những người khác nhìn thấy, tất sẽ kinh hãi quỳ xuống dập đầu.
- Này, ngươi mới sống bao nhiêu năm, há miệng là gọi ta một tiếng lão đệ, ngươi làm sao biết được năm tháng ta sống ít hơn ngươi?
Hai người di thiên hoán địa đi đường, Thái Thương lộ ra vẻ mặt bất mãn lẩm bẩm.
Một đường đi tới, Diệp Hiên cực kỳ thân thiết, một tiếng lão đệ hai tiếng lão đệ gọi hắn, càng tự xưng là huynh trưởng, điều này làm cho 'Thái Thương' cực kỳ bất mãn.
Phải biết rằng từ khi hắn xuất thế tới nay, cho tới bây giờ chưa từng phục qua bất kỳ kẻ nào, tuy rằng Diệp Hiên trên chiến lực có thể áp chế hắn một chút, nhưng còn chưa đủ để cho hắn tâm phục khẩu phục.
Tuy nhiên, Diệp Hiên cũng là đối thủ đầu tiên có thể làm cho hắn không thể làm gì được, đối với Diệp Hiên xưng hô, hắn chỉ có thể chấp nhận.
- Thái thương lão đệ, năm tháng ta sống tuy rằng lâu dài hơn so với ngươi, nhưng một thân tu vi này lại không bằng ngươi, tuy nhiên dựa theo tuổi tác mà nói, ta đích xác lớn hơn ngươi nhiều, xưng hô ngươi một tiếng lão đệ có gì không thể?
Diệp Hiên đầu tiên tâng bốc 'Thái Thương' một phen, sau đó lấy đại nghĩa giảng giải, đối với Thái Thương có kinh nghiệm tham gia thế giới rất ít mà nói, đích xác làm cho hắn không nói nên lời.
- Này, ngươi tên là gì?
Hai người một đường đi tới, 'Thái Thương' lúc này mới nhớ còn không biết Diệp Hiên tên gì, hắn thuận miệng hỏi.
- Ta à...
Diệp Hiên vừa định trả lời câu hỏi này, nhưng dừng lại trong phút chốc, sau đó đôi mắt hơi chuyển, nói:
- Ta là Diệp Tái Thiên.
- Diệp Táng Thiên?
'Thái Thương' bỗng nhiên ngẩn ra, sau đó cười nhạo nói:
- Cái tên này của ngươi thật cuồng vọng, dĩ nhiên muốn Táng Thiên, tuy nhiên cái tên của ngươi đích xác không tệ.
- Đúng vậy, đích xác không tệ.
Diệp Hiên khẽ gật đầu, trong mắt có vẻ căm hận.
Trở lại Thái Cổ niên đại, hắn cũng không muốn dùng bản danh của mình, nếu hắn muốn hoàn thiện Táng Thiên Quyết, tu pháp cùng đạo kiếp này, cái tên Diệp Táng Thiên này không thể thích hợp hơn.
- À, ta nghe nói Đại Viêm thần triều này cực kỳ giàu có, chính là thần triều đương thời số một số hai của đông Thái Cổ, nếu ngươi và ta có thể liên thủ tiêu diệt thần triều này, tài nguyên tu luyện sau này sẽ được bảo đảm.
'Thái Thương' tà tà cười nói.
- Đông Thái Cổ?
Diệp Hiên nghi hoặc, bởi vì đây là lần đầu tiên hắn nghe được ba chữ này, dù sao hắn vừa mới trở lại Thái Cổ thế giới không lâu, cũng không hiểu rõ lắm đối với sự phân bố của thế giới Thái Cổ.
Thấy vẻ mặt Diệp Hiên đầy nghi hoặc, 'Thái Thương' ngạc nhiên nói:
- Không phải ngươi không biết chứ. Chúng ta giờ phút này đang ở đông Thái Cổ.
- Lời này giải thích thế nào?
Diệp Hiên hỏi.
- Ngươi tên này từ đâu tới, ngay cả thế giới Đông Thái Cổ cũng không biết?
Thái Thương châm chọc cười, sau đó bắt đầu giải thích cho Diệp Hiên phân bố của thế giới Thái Cổ.
Toàn bộ thế giới Thái Cổ mênh mông vô biên, thế nhưng lại phân đông tây nam trung, giờ phút này Diệp Hiên cùng hắn đang ở đông Thái Cổ thế giới.
- Ta cũng nghe nói ở trung Thái Cổ thế giới, có người nghịch thiên thất biến xuất hiện, còn truyền thuyết có người đạt tới bát biến, ta sớm muộn gì cũng muốn đi trung Thái Cổ một lần, đi gặp những cường giả Thái Cổ này.
Hai người một bên chạy đi, Thái Thương một bên nói cho Diệp Hiên biết về hùng tâm tráng chí của mình, mà Diệp Hiên đúng lúc khen ngợi, nhất thời để cho 'Thái Thương' xem hắn như tri kỷ, quan hệ hai người lần nữa kéo gần hơn một chút, có chút cảm giác hảo huynh đệ.
- Táng Thiên huynh, thật ra ta mưu đồ Đại Viêm Thần Triều đã rất lâu, chỉ là vẫn không nắm chắc ra tay, theo ta thấy, Đại Viêm thần chủ kia cũng chỉ là như thế, chân chính làm cho ta cảm thấy bất an chính là, trong Đại Viêm thần triều kia hình như còn có gia hỏa lợi hại hơn.
'Thái Thương' khó có được trịnh trọng nói.
- Gia hỏa lợi hại hơn?
Đôi mắt Diệp Hiên khẽ động, hắn biết 'Thái Thương' sẽ không không bắn tên không mục tiêu, tất nhiên đã cảm ứng được cái gì đó.
Tuy nhiên dựa vào tính toán có thể hố liền hố đối phương, Diệp Hiên tự nhiên phải cho 'Thái Thương' ăn một viên thuốc an thần, nếu không làm sao lợi dụng tiểu tử thúi này.
- Thái thương lão đệ ngươi có thể yên tâm, bằng bản lĩnh của ta, chẳng lẽ còn không tiêu diệt được một Đại Viêm Thần triều?
Diệp Hiên ra vẻ thoải mái nói.
- Cũng đúng, cho dù Đại Viêm thần chủ đột phá nghịch thiên tứ biến, chỉ bằng ngươi và ta liên thủ, cũng có thể làm thịt hắn.
Thái Thương tà tà cười, trên mặt một lần nữa tỏa ra thần thái.
...
Ba ngày sau.
Trải qua di thiên hoán địa đi đường, hai người rốt cục đi tới lãnh thổ của Đại Viêm thần triều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận