Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 609 - Giết gà dọa khỉ (2)



Chương 609 - Giết gà dọa khỉ (2)




- Đại ca, tiểu đệ biết sai, hôm nay chỉ là nhất thời hồ đồ, bị lừa, sau này ổn thỏa đi theo đại ca, tuyệt không dám có lòng phản bội.
Chúc Long Vương mồ hôi lâm ly, vội vàng biểu đạt lòng trung thành của mình.
- Được, đều là huynh đệ nhà mình, đại ca không trách tội ngươi.
Diệp Hiên mỉm cười.
- Đại ca, tiểu đệ...
Phốc phốc!
Chợt, không đợi Chúc Long Vương nói xong, một lợi trảo đáng sợ xỏ xuyên qua buồng tim Chúc Long Vương, trong nháy mắt bóp vỡ trái tim trong lồng ngực Chúc Long Vương.
- A!
Tim yêu nổ tung, phun đầy nước máu, Chúc Long Vương thê thảm kêu to, một màn xuất hiện để bầy yêu kinh hoảng, Thanh Khâu Vương càng trừng to hai mắt, thân thể hơi run rẩy.
- Phản bội đại ca, ngươi đáng chết!
Bỗng nhiên, một âm thanh hung ác truyền đến, chỉ thấy sau lưng Chúc Long Vương, Thôn Thiên Cáp Mô chậm rãi rút ra lợi trảo từ trong ngực Chúc Long Vương, miệng rộng đáng sợ càng há to khoảng mười trượng, trong khi Diệp Hiên đang mỉm cười nhìn kỹ, Thôn Thiên Cáp Mô há miệng nuốt luôn Chúc Long Vương vào trong miệng.
Băng... Băng... Băng.
Tiếng răng va chạm vang lên, không ngừng nhai nuốt, số lượng lớn yêu huyết tràn ra từ trong miệng Thôn Thiên Cáp Mô, cho đến khi tiếng kêu thảm thiết của Chúc Long Vương dừng lại, cổ họng Thôn Thiên Cáp Mô động đậy, nuốt Chúc Long Vương xuống bụng.
- Tiểu đệ, ngươi làm sao, đều là huynh đệ nhà mình, há có thể tàn bạo như thế này?
Diệp Hiên hơi trách cứ.
Nghe Diệp Hiên nói, Thôn Thiên Cáp Mô nhếch miệng cười một tiếng, khom người hướng Diệp Hiên cúi đầu nói:.
- Đại ca trạch tâm nhân hậu, tự nhiên không đành lòng nghiêm phạt huynh đệ nhà mình, nhưng Chúc Long Vương phản bội đại ca, tội đáng tru, tiểu đệ cũng là xung động đánh giết, cũng xin đại ca thứ tội.
Diệp Hiên tự nhiên thở dài nói:.
- Chỉ được lần này, lần sau không được như thế.
- Phải, đại ca.
Thôn Thiên Cáp Mô vội vàng gật đầu nhận sai.
Trong mắt lại xẹt qua một tia vẻ sợ.
Thôn Thiên Cáp Mô cũng không ngốc, bản lĩnh quan sát sắc mặt tự nhiên không kém, khi Chúc Long Vương cầu tình Diệp Hiên, hắn vẫn đang quan sát biểu tình của Diệp Hiên, tuy Diệp Hiên nhìn như đang mỉm cười, nhưng con ngươi lại lạnh lùng.
Thôn Thiên Cáp Mô đánh có chết cũng không tin Diệp Hiên sẽ bỏ qua cho Chúc Long Vương, khi Diệp Hiên tùy ý nhìn hắn, tức thì làm cho hắn hiểu rõ ý Diệp Hiên.
Vị đại ca này của mình căn bản khinh thường ra tay, ánh mắt đang nói với mình, mình phải đích thân làm thịt Chúc Long Vương.
Thôn Thiên Cáp Mô không có cảm tình gì đối với Chúc Long Vương, khi hắn hiểu được ý Diệp Hiên, tự nhiên ra tay đánh giết Chúc Long Vương, đây cũng tính là cách hắn biểu đạt trung tâm cho Diệp Hiên.
Tính cách Diệp Hiên vui giận vô thường thâm độc sắc bén, lần nữa in sâu vào trong mắt Thôn Thiên Cáp Mô, điều này cũng làm cho hắn đối với cực kỳ kính nể Diệp Hiên, trong lòng không dám sinh ra nửa điểm phản bội.
Giết gà dọa khỉ, đây chính là thủ đoạn của Diệp Hiên, không chỉ Thôn Thiên Cáp Mô, Thanh Khâu Vương cũng trong nháy mắt phản ứng kịp, mặt mang ý cười biến thành trắng bệch, cũng hiểu rõ dụng ý của Diệp Hiên.
Kế ly gián.
Đây là kế ly gián, hôm nay nhìn như Thôn Thiên Cáp Mô đánh giết Chúc Long Vương, nhưng Diệp Hiên cũng đang nói cho Thôn Thiên Cáp Mô và Thanh Khâu Vương biết, nếu người nào dám phản bội Diệp Hiên hắn, dù lão hữu tương giao nhiều năm cũng sẽ đâm đao sau lưng, muốn tính mạng của bọn họ.
Lúc này.
Mấy trăm vị Yêu Vương như đứng trong đống lửa, như ngồi trên đống than, bởi vì Diệp Hiên cho bọn họ áp lực thực quá lớn, bọn họ có ý muốn rời khỏi Bắc Hải long cung, thế nhưng Bắc Hải long cung bị phong khốn, bọn họ căn bản vô pháp rời khỏi.
- Đế Quân minh giám, chúng ta tuy là yêu loại, nhưng chẳng bao giờ động tới Đế Quân, cũng xin ngài thả cho chúng ta rời khỏi.
Một đại yêu đi ra khỏi đám người, tu vi La Thiên Huyền Tiên, khẩn cầu Diệp Hiên.
- Thả ngươi rời khỏi?
Diệp Hiên lẩm bẩm tự nói, khóe miệng hiện một tia quỷ dị, nói:.
- Các ngươi cảm thấy có thể còn sống rời khỏi đây?
- Hí!
Bầy yêu kinh hoảng, hít một hơi khí lạnh, cũng trong nháy mắt làm cho Bắc Hải long cung tĩnh mịch, chỉ là một loại cảm giác sợ hãi không tiếng động lan ra kéo dài, đôi mắt các vị đại yêu nhìn về phía Diệp Hiên càng là xuất hiện vẻ sợ hãi.
- Đế Quân, chúng ta có thể phát ra tâm ma đại thệ, tuyệt đối sẽ không tiết lộ ra thân phận của ngài, chỉ mong Đế Quân có thể giơ cao đánh khẽ, đừng làm khó chúng ta.
Cự Kình Vương hình thể cường tráng, là một vị La Thiên Yêu Vương, hắn không kiêu ngạo không hèn mọn nói.
- Đế Quân minh giám, nếu như ngài giết chúng ta, sẽ chỉ làm thế lực sau lưng chúng ta xem ngài là địch, mặc dù Đế Quân hóa thân làm ngũ sắc Khổng Tước, nhưng ngài cũng sẽ nửa bước khó đi ở Bắc Câu Lô Châu nơi này.
Sơn Tiêu Vương trầm lãnh lên tiếng.
Bầy yêu quả thạt sợ hãi Diệp Hiên, nhưng bọn họ cũng không phải người ngu, khi Diệp Hiên bạo lộ thân phận, bọn họ cũng biết Diệp Hiên sẽ không dễ dàng thả bọn họ rời khỏi.
Thế nhưng những Yêu Vương này cũng không tin, mấy trăm vị La Thiên Yêu Vương, nếu như bức bọn họ phản kháng, Đông Cực Đế Quân cũng sẽ không tốt hơn, dù sao mỗi vị Yêu Vương đều sẽ không ngồi chờ chết.
- Nửa bước khó đi?
Diệp Hiên bước chậm ở trong long cung, nhìn về phía mấy trăm vị Yêu Vương, Diệp Hiên sẽ không nói cho bọn họ, hắn đã dám bại lộ thân phận, căn bản không muốn cho những Yêu Vương này còn sống rời khỏi.
Đến không phải Diệp Hiên hiếu sát, mà là mấy trăm La Thiên Yêu Vương đều là lương thực thượng hạng, nếu như nuốt đạo quả tu vi của bọn họ, tuyệt đối có thể so với một vị Đại La Kim Tiên.



Bạn cần đăng nhập để bình luận