Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 185 - Huyết chiến (4)



Chương 185 - Huyết chiến (4)




Đây là một trận chiến tranh giữa con người cùng dị thú, càng là một trận giết chóc vô tình, con người căn bản không thể nào ngăn cản!
Máu tươi nhuộm đỏ mặt đất, thi thể chất đống nhìn thấy mà giật mình.
Mà những hình ảnh này thông qua truyền hình trực tiếp đã xuất hiện ở trong mắt toàn bộ người dân Hạ quốc, càng làm cho bọn họ khóc ra tiếng ở ngay trước máy truyền hình, trong mắt chỉ có mỗi sự tuyệt vọng.
Giữa chiến trường!
Cả người tướng lĩnh trung niên tắm máu, bị số lượng lớn binh sĩ hộ vệ trong đó, đám dị thú Huyết Lang đã vây quanh bọn họ, hắn xoay người gắt gao nhìn chằm chằm cổ võ giả dị năng đang không ngừng lui về phía sau, càng là lên tiếng giận dữ hét lớn:
- Mấy tên khốn kiếp đáng chết các người, lẽ nào muốn làm đào binh sao?
Lấy Bá Đao làm chủ, trên mặt mỗi người đều xuất hiện hổ thẹn, nhưng bọn họ biết, nếu bọn họ tiến lên cũng sẽ không thể là đối thủ của đám dị thú đáng sợ này, chỉ là cái con Lang Vương kia vẫn đang ở nhìn chằm chằm bọn họ, khả năng bất cứ lúc nào cũng sẽ giết chết bọn hắn.
Qua trực tiếp truyền hình, toàn bộ bách tính Hạ quốc đang nhìn một màn này, khi bọn họ nhìn thấy Tuyệt Thiên Đao Thần mà chính mình sùng kính đang không ngừng lùi bước, vậy mà tất cả lại vang lên tiếng chửi rủa khắp cả Hạ quốc.
- Cái gì Tuyệt Thiên Đao Thần, hắn chính là một tên tạp chủng.
- Cái này thú triều, rõ ràng chính là cái tên khốn kiếp Bá Đao này mang tới, hắn phải chịu trách nhiệm hoàn toàn.
- Bây giờ có mắng hắn cũng vô dụng, đám dị thú này quá khủng bố, chúng ta vẫn là nên cầu khẩn bách tính ở kinh đô có thể tránh được một kiếp này đi.
Toàn bộ Hạ quốc đều ở đây lúc này loạn đứng lên, các nơi dồn dập truyền đến bi thống tiếng.
Trong chiến trường!
Trung niên tướng lĩnh hiện ra đôi mắt thê lương, càng xuất hiện một tia điên cuồng, hắn bỗng nhiên đối với giận dữ hét lớn với sĩ binh bên người:
- Các chư vị tướng sĩ, mọi người có sợ không chết?
- Không sợ!
Số lượng lớn binh sĩ thê lương rống giận, bởi vì bọn họ đã đoán được, tướng lĩnh trung niên này muốn làm những gì.
- Ha ha, tốt, không hổ là binh sĩ được tôi huấn luyện, hôm nay hãy để những cổ võ giả này cùng chôn cùng chúng ta, cũng là thủ hộ cho người dân kinh đô.
Tướng lĩnh trung niên điên cuồng cười to, trực tiếp giơ phương tiện thông tin trong tay lên, tuyên bố ra một mệnh lệnh điên cuồng.
- Phóng đạn A02 ra cho tôi.
Mấy chiếc máy bay vũ trang trong nháy mắt nhận được mệnh lệnh này, điều này cũng làm cho phi công sợ run đáp lời:
- Tướng quân, nếu làm như vậy, mọi người cũng sẽ chết đấy.
- Thiên chức của quân nhân là phục tùng mệnh lệnh, các người chỉ cần chấp hành mệnh lệnh.
Tướng quân lên tiếng rống to hơn, điều này cũng làm cho mấy phi công trầm mặt xuống, nhưng cũng biết đây là biện pháp xử lý duy nhất ngay lúc này để tiêu diệt thú triều.
- Phóng đạn A02 ra.
Một cái nút màu đỏ nhô ra từ trong khoang điều khiển, nhưng không chờ phi công nhấn nút, chỉ thấy một mảnh huyết quang khủng bố xẹt qua phía chân trời, mấy chiếc máy bay vũ trang trong nháy mắt nổ thành từng đoàn hỏa quang, số lượng lớn máy bay hài cốt càng là hướng mặt đất rơi rơi xuống.
Gào!
Xích Thiên Lang, cơ thể cao trăm trượng vắt ngang ở giữa hư không, huyết quang khủng bố nở rộ quanh thân nó, đôi mắt khép mở còn có sự bạo ngược tàn nhẫn xẹt qua.
- Nhân loại ngu xuẩn, hôm nay các ngươi đều sẽ trở thành thức ăn của bản vương.
Hư không rung chuyển, thiên địa hồi âm, khi Xích Thiên Lang nói tiếng người, thế giới lặng yên an tĩnh lại, không ai từng nghĩ tới, con Xích Thiên Lang này vẫn còn có linh trí không kém với nhân loại!
Vạn vật lại câu tĩnh, thiên địa không tiếng động.
Tâm tình tuyệt vọng đang lan ra, thế nhân đang khủng hoảng, bởi vì bọn họ phát hiện một chuyện cực kỳ đáng sợ tình, Xích Thiên Lang đã có thể nói tiếng người, hiển nhiên có trí tuệ không kém với nhân loại.
Lấy suy đoán này, vạy đám dị thú tàn sát ở khắp nơi trên toàn cầu kia cũng tự mình có linh trí hay không?
Là nhân loại không phải là linh trưởng vạn vật, dị thú có trí khôn, nhân loại sau này lại ở phương nào?
- Các huynh đệ, thoả thích hưởng thụ bữa tiệc máu này đi.
Xích Thiên Lang ngưỡng đầu lên trời điên cuồng gào thét, huyết quang quanh thân che lấp cả mặt đất, cũng để cho hơn vạn Huyết Lang kích thích gào thét, càng là phi nhanh tới phía nhân loại, trong mắt đã nở rộ quang mang.
Đông —— đông —— Đùng!
Chợt!
Như trống trận sát sinh được gióng lên, lại tựa như tinh hà cửu thiên đang cuốn ngược, nơi này phong vân biến, lại đang dần dần tối xuống, một bầu không khí cực kỳ ngột ngạt kéo dài ra ở tám phương, mây trắng trên bầu trời cũng biến thành màu đỏ, còn có lôi quang khủng bố tàn sát bừa bãi trong đó.
Ùng ùng!
Sấm sét màu đỏ xẹt qua bầu trời, tiếng sấm nổ kinh khủng kia giống như là làm cho vùng trời này đều phải run rẩy.
Phía trên kinh đô!
Ánh sáng đỏ ngòm dựng lên ngút trời, một bóng dáng đạp trời đang lao đến, sợi tóc xám trắng phiêu đãng ở trong gió, trên người mặc bộ đồ cổ trang màu đen nổ vang, mỗi một bước bước ra, đủ để hư không ở đây đều chấn động, gợn sóng khủng bố khuếch tán đến tám phương, liếc mắt nhìn lại sinh lòng kính nể cực lớn.
Như Thần Vương lâm trần, lại tựa như Minh Thần giáng thế, sắc mặt Diệp Hiên không một gợn sóng, hắn đứng ngạo nghễ giữa đất trời, chỉ là đôi mắt hắn có chỉ có vô tình đạm mạc.
Cũng trong lúc đó, một màn này cũng đã được chiếu trên truyền hình trực tiếp, tất cả đều xuất hiện ở trong mắt bách tính Hạ quốc, cũng để cho các nơi hoảng sợ không tiếng động, gắt gao trợn to hai mắt, không dám lấy ra khỏi màn hình một chút nào.



Bạn cần đăng nhập để bình luận