Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 2573: Phi Vũ kết thúc

Chương 2573: Phi Vũ kết thúc
Tôn kính đối thủ, vậy phải giết đối thủ, chỉ có như thế mới có thể đạp lên thi cốt của Vạn Cổ cường giả đi về phía trước.
Diệp Hiên tôn trọng đối thủ này, nhưng hắn cũng phải giết đối thủ này, bởi vì nhất thời nhân từ nương tay, chính là chướng ngại vật hắn bước lên đỉnh cao.
Cái gì thiên địa đại nghĩa?
Cường giả nghịch thiên gì?
Diệp Hiên giờ phút này toàn bộ đều không nghĩ đến, hắn chỉ biết mình nhất định phải chiến thắng đối phương, thậm chí giết đối phương, như thế mới có thể đi tới cảnh giới cao hơn.
Hiện thực tàn khốc như thế, chỉ có thắng làm vua thua làm giặc, Diệp Hiên vô cùng hiểu rõ đạo lý này, cho nên hắn sẽ không có lòng từ nương tay.
- Tru Thiên Kích.
Răng rắc.
Diệp Hiên thật lâu không bắt được Phi Vũ, hắn dữ tợn rống giận, mi tâm đáng sợ lóe lên, một thanh đại kích ba trượng hiện ra, trực tiếp rơi vào trong tay hắn.
Giết đi!
Loạn Thiên Thất Sát, Đại Mộng Vạn Cổ.
Diệp Hiên thúc dục pháp và đạo của bản thân, thậm chí tất cả bí pháp cấm kỵ hắn tinh thông, giờ phút này tất cả đều cực kỳ thăng hoa, Táng Thiên Quyết trong cơ thể đang điên cuồng vận chuyển, làm cho chiến lực của Diệp Hiên tăng vọt đến đáng sợ.
Keng keng keng.
Tiếng sắt thép va chạm vào nhau, thiên khung sụp đổ, nguyên khí của thiên địa thái cổ nổ tung, Diệp Hiên huy động Tru Thiên Kích điên cuồng giết tới Phi Vũ thần chủ, bức đối phương liên tục lùi lại, đại kích đáng sợ đe dọa nghiêm trọng đến sinh mệnh của hắn.
- Phi Vũ thần quyết!
Ông!
Phi Vũ Thần Chủ cũng là cường giả nghịch thiên.
Đối mặt sát phạt thuật cực tận của Diệp Hiên, hắn rốt cục bắt đầu triển lộ tu vi mạnh nhất, pháp cùng đạo của bản thân cũng bộc phát cực tận, muốn cùng Diệp Hiên quyết một trận sinh tử.
Thái Cổ nghịch thiên giả, mỗi một người đều là nhân vật tuyệt đại kinh diễm vạn cổ, khi Phi Vũ thần chủ bộc phát ra toàn bộ uy năng, một kích đã đánh bay Diệp Hiên với cả Tru Thiên kích.
- Chết!
Ầm ầm.
Phi Vũ thần chủ bộc phát Thiên Uy trấn thế, một tia thái cổ thần quang thông thiên quán địa, làm cho hắn hóa thành tồn tại rực rỡ nhất, duy nhất trong thiên địa.
Cả người hắn tựa như một sợi lông nhẹ nhàng, từng đạo sát quang đáng sợ nổ tung, hóa thành hàng tỷ đạo sát khí trường mâu bắn tới.
Đây là đại thuật nghịch thiên, đây là pháp môn tuyệt sát, Phi Vũ thần chủ căn bản không có lưu thủ, bởi vì hôm nay giữa hắn và Diệp Hiên chỉ có thể sống sót một người, mà đây chính là pháp tắc sinh tồn của thế giới Thái Cổ.
- Đại mộng vạn cổ, Táng Thiên Luân Hồi.
Thân hình Diệp Hiên sụp đổ chợt đứng yên, hắn cầm Tru Thiên Kích múa động bầu trời, từng đạo lực lượng luân hồi táng thiên đáng sợ tràn ra, cả người Diệp Hiên đều tựa như hóa thành vòng xoáy, giống như muốn luân hồi táng diệt thiên địa vạn vật.
- Luân Hồi chi môn?
Phi Vũ thần chủ đang giết tới Diệp Hiên, nhưng khi hắn nhìn thấy cả người Diệp Hiên hiện ra hư ảo, hơn nữa hóa thành một cánh cửa luân hồi, trong miệng hắn truyền đến tiếng hét kinh hãi.
Đáng tiếc, hắn không cách nào ngăn cản một kích này, bởi vì đây là một kích sinh tử, không phải hắn chết, chính là Diệp Hiên chết, tuyệt đối không có khả năng thu tay.
- Thiên địa câu diệt, Táng Thiên Luân Hồi.
Ầm ầm.
Người kích hợp nhất, hóa thành luân hồi, Diệp Hiên giờ khắc này cực kỳ thăng hoa, ngay cả chính hắn cũng không biết bản thân đã xảy ra biến hóa đáng sợ cỡ nào, hắn chỉ cảm giác bản thân tựa như tiến vào một loại trạng thái cực kỳ khó lường, muốn giết mọi thứ có thể nhìn thấy.
Ông.
Diệp Hiên hóa thành một cánh cửa vòng xoáy, một tia luân hồi lực thần bí đang lưu chuyển, cả người đều giết tới Phi Vũ thần chủ.
Răng rắc!
Một tia ánh sáng chiếu sáng Vạn Cổ Vũ Trụ, thiên địa vạn vật đều không mở được hai mắt, cũng không có cảnh tượng hủy thiên diệt địa xuất hiện, cũng không có bất kỳ uy năng đáng sợ nào truyền ra.
Giờ khắc này, thiên địa đang tĩnh lặng, vạn vật đang yên lặng, chỉ có hai đạo thân ảnh đan xen mà qua, sau đó đứng yên trong bầu trời không nhúc nhích.
- Thần chủ?
Ước chừng qua hơn mười hơi thở, mọi người Phi Vũ thần triều lo lắng kinh hô, bởi vì bọn họ không biết kết quả trận chiến này như thế nào, càng không hy vọng Phi Vũ thần chủ bại trong tay Diệp Hiên.
Phốc phốc!
Chợt, trong miệng Diệp Hiên phun ra một ngụm máu tươi, lồng ngực hắn ầm ầm nổ tung thành một cái huyết động, càng có thể mơ hồ nhìn thấy bạch cốt trong đó.
Một màn như thế, nhất thời làm cho mọi người Phi Vũ thần triều hưng phấn gào thét, nhưng không đợi bọn họ hưng phấn gào thét xong, tình cảnh tiếp theo xảy ra làm cho bọn họ đau lòng nát ruột.
Phốc xuy!
Phi Vũ Thần Chủ.
Mi tâm của hắn nổ tung ra một cái lỗ máu, phun ra một tia máu tươi, hai con ngươi trong ánh mắt sáng quắc của hắn bắt đầu tan rã, một nụ cười bi thương lộ ra từ khóe miệng của hắn.
Răng rắc.
Như mảnh vụn của ngọc khí, tựa như mạng nhện đang nứt ra, từng vết nứt đáng sợ lan tràn trên người Phi Vũ thần chủ, sau đó từng mảnh từng mảnh rời khỏi, số lượng lớn huyết nhục đang rơi xuống, Thái Cổ thần quang vờn quanh quanh thân hắn đều đang sụp đổ từng tấc từng tấc.
- Thần chủ?
Một màn như thế, làm cho mọi người Phi Vũ thần triều bi thương hét lớn, bọn họ ầm ầm phóng lên trời, nhao nhao đi tới bên cạnh Phi Vũ thần chủ, đại trưởng lão càng đỡ lấy thân thể sắp ngã xuống của Phi Vũ thần chủ, trong mắt xẹt qua một tia bi thương.
- Được rồi... Được rồi... Ngươi mạnh hơn ta.
Phi Vũ thần chủ gian nan đẩy Đại trưởng lão ra, cả người hắn đẫm máu, cực kỳ thê thảm, mi tâm đều tràn ra máu tươi đáng sợ, nhưng lại cười nhìn về phía Diệp Hiên.
- Ngươi là một kẻ thù xứng đáng với sự ngưỡng mộ của ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận