Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 653 - Bàn Đào thịnh yến



Chương 653 - Bàn Đào thịnh yến




Thiên Đô đạo tràng.
Mấy nghìn bàn đá trải rộng, mỗi bàn bày đầy rượu ngon linh quả, mấy nghìn vị tiên nhân cấp thấp đang nâng ly cạn chén, ở vị trí đầu não trung ương, sắc mặt Thanh Hỏa thượng tiên hồng nhuận, không ngừng mời rượu khách mời khắp nơi.
- Các vị đạo hữu đường xa mà đến, bần đạo vô cùng vinh hạnh, ở chỗ này kính các vị đạo hữu một ly.
Thanh Hỏa thượng tiên ở xa xa kính tân khách tám phương, đám khách nhân đáp lại, càng làm cho bầu không khí trong Thiên Đô đạo tràng trở nên cực kỳ náo nhiệt.
- Lần này Thanh Hỏa tiền bối tham gia Bàn Đào thịnh yến, có thể ăn được Bàn Đào ba ngàn năm kia, tu vi tất sẽ tăng tiến thêm một tầng, vãn bối kính Thanh Hỏa tiền bối một ly.
Một gã nam tử thiên tiên lên tiếng vỗ mông ngựa, trước uống cạn rượu trong chén, những người còn lại cười to phụ họa.
- Thanh Hỏa tiền bối, nghe nói Bàn Đào thịnh yến này mười vạn năm khai mở một lần, chúng ta không có phúc để tham gia, khi lão nhân gia ngài trở về phải kể cho đám vãn bối chúng ta một chút về Bàn Đào thịnh yến đó, cũng có thể để cho đám hậu bối chũng ta được mở mang kiến thức.
Một nữ tiên xinh đẹp mỉm cười lên tiếng.
- Thanh Hỏa đạo hữu, ta nghe nói trong Bàn Đào thịnh yến có vô số Đại La Kim Tiên, còn có Chuẩn Thánh trong truyền thuyết giá lâm, không biết việc này thật hay giả?
Một gã Kim Tiên cười to hỏi.
Nhắc tới Chuẩn Thánh, tất cả tiên nhân cấp thấp đang ngồi ở xung quanh đều lộ ra sắc mặt trang nghiêm, mặc dù Thanh Hỏa thượng tiên đều vội vàng đứng dậy, bưng ly rượu lên xa xa kính thiên địa, sau đó mới quay đầu nhìn về phía tân khác mới vừa đặt câu hỏi.
- Đạo hữu nói giỡn, Chuẩn Thánh là tôn vinh của thiên địa, tuy Bàn Đào thịnh yến là thịnh hội của tam giới, nhưng cũng chỉ có Bàn Đào thịnh hội lần đầu tiên có Chuẩn Thánh giá lâm, những lần Bàn Đào thịnh yến tiếp theo lại không có Chuẩn Thánh giá lâm.
Thanh Hỏa thượng tiên mỉm cười nói.
- Thanh Hỏa đạo hữu nói không sai, đừng nói Chuẩn Thánh, nhân vật mà thiên địa cùng tôn vinh, dù cho Đại La Kim Tiên đều rất ít xuất thế, chắc chỉ có Địa Tiên chi tổ khai mở hội Nhân Sâm Quả mới có thể nhìn thấy diện mạo Chuẩn Thánh.
Có tiên nhân thở dài phát biêud.
Những tiên nhân này tu vi thấp kém, đừng nói Chuẩn Thánh Đại La Kim Tiên, mặc dù tiên nhân La Thiên cảnh thôi đối với bọn họ mà nói đều là nhân vật không cách nào tưởng tượng, giờ khắc này đang cao đàm khoát luận nói chuyện trời đất, giống như hóa thành Thánh nhân, tất cả đều có ý chỉ điểm giang sơn.
- Bàn Đào thịnh hội sao?
Một tiếng lẩm bẩm lặng yên vang lên trong góc, chỉ thấy Diệp Hiên toàn thân áo đen, ngồi trước một cái bàn, nhưng các tiên nhân xung quanh lại hoàn toàn không cảm giác được Diệp Hiên tồn tại.
- Thú vị, quả thật thú vị.
Diệp Hiên gõ tay xuống bàn, khóe miệng hiện ramỉm cười, giữa lúc đôi mắt khép mở lặng yên xẹt qua một tia âm lệ.
Từ sau khi xuất quan, Diệp Hiên theo Bắc Câu Lô Châu trở lại Đông Thắng Thần Châu, con đường đi tới này hắn không chỉ đang tìm kiếm thuộc hạ ngày xưa, càng đang suy nghĩ nên như thế nào làm thịt Ngọc Đế, đoạt Thiên Đế vị của hắn.
Trùng hợp, khi hắn đi tới Thiên Đô Thành, dĩ nhiên đạt được một tin tức như vậy, để trong lòng hắn nảy sinh ra một ý nghĩ.
Bàn Đào thịnh hội, mười vạn năm mở một lần, tiên nhân đại năng nổi danh tam giới đều hội tụ ở ba mươi ba trọng thiên đình, đây chính là một cơ hội cực lớn dành cho Diệp Hiên.
Đạp phá Lăng Tiêu, trấn áp quần tiên, làm thịt Ngọc Đế, nhất thống tam giới, bằng vào tu vi vô thượng quét ngang tám phương thiên địa, một tiếng ra lệnh vạn yêu đến chầu còn có tiên nhân Triệt giáo trợ trận, triệt để nắm chặt Thiên Đế vị.
Trọng chỉnh Thiên Đình, tam giới cùng tôn, Bàn Đào thịnh yến chính là cơ hội tốt nhất của hắn.
Giờ khắc này, trong lúc tân khách xung quanh đang cao đàm khoát luận trong, khuôn mặt Diệp Hiên hiện ra vẻ mỉm cười, chỉ là nụ cười của hắn cực kỳ quỷ dị, làm cho người ta liếc nhìn lại sinh ra cảm giác lạnh lùng đế run rẩy cả người.
Nếu như đổi thành Bàn Đào thịnh hội khai mở ba ngàn năm trước, Diệp Hiên tất sẽ không có cách nghĩ này, bởi vì Đại La quần tiên hội tụ, nếu như hắn tham gia thịnh hội, không khác gì muốn chết.
Nhưng ba ngàn năm sau hôm nay, Diệp Hiên hắn có lực lượng cực lớn, còn có lòng tin quét ngang đại địch tứ phương, bởi vì hắn đã bước vào Đại La, không phải là hạng người nhỏ yếu trước kia, mặc dù đối mặt Ngọc Đế, vị tam giới chi chủ này, hắn cũng có lòng tin cực lớn có thể đánh giết.
Diệp Hiên cũng không phải cuồng vọng, hắn cũng biết tu vi Ngọc Đế khó lường, chắc là ở vào Đại La trung kỳ, nhưng Diệp Hiên hắn tu luyện lấy lực chứng đạo, chớ nhìn hắn chỉ là Đại La nhất trọng thiên, nhưng chiến lực tuyệt đối sẽ không kém hơn Ngọc Đế đã bước vào đường ranh giới thứ hai, còn có rất nhiều con bài chưa lật trong tay.
Đại La Tiên Thể, bất diệt nguyên thần, đây cũng không phải đơn giản như một cộng một, trực tiếp để Diệp Hiên có năng lực ở đường ranh giới thứ nhất có thể đánh một trận với cường giả ở trong Đại La trung kỳ.
Mà đây này chỉ là tu vi của bản thân Diệp Hiên, hắn còn có Kiếp Tiên Biến - đại thuật nghịch thiên, còn có Tru Thiên kích cùng Nghịch Tiên Trận đồ ở trong tay, mặc dù Đại La liên thủ đối địch với hắn, hắn cũng có lòng tin trấn áp tất cả đại địch.
Quét ngang thiên địa, có ta vô địch, đây chính là lòng tin của Diệp Hiên hiện tại.
- Ai!
Bỗng nhiên, giữa lúc Diệp Hiên đắm chìm trong suy nghĩ của mình, trong nhóm tân khách bỗng nhiên truyền đến một tiếng thở dài.



Bạn cần đăng nhập để bình luận