Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 967 - Nhân quả của Thánh nhân



Chương 967 - Nhân quả của Thánh nhân




Thật ra đạo lý rất đơn giản, phải biết rằng những người nào trong thiên địa này có thiên phú thần thông, cũng không phải ai cũng là hạng người tầm thường, là tồn tại cực kỳ đáng sợ.
Diệp Hiên đã từng có một nghi hoặc, nghi ngờ người tương lai kia vượt qua dòng sông năm tháng đi đến kiếp này, nhưng Diệp Hiên mười phần hiểu rõ mình chưa bao giờ tìm hiểu một chút về lực lượng thời không, càng không có tu luyện qua bất kỳ pháp môn nào về thời không.
Nhưng cho đến hôm nay hắn chiếm được Kiếp Tiên Phệ, hắn rốt cục hiểu rõ.
Thượng cổ thập nhị Tổ Vu, Đế Giang là Không Gian Tổ Vu, thiên phú thần thông chính là lực lượng không gian.
Chúc Cửu Âm, Thời Gian Tổ Vu, thiên phú thần thông chính là lực lượng thời gian.
Nếu Diệp Hiên có thể thôn phệ hai đại Tổ Vu này, vậy hắn đồng thời có thể đạt được thiên phú thần thông của hai người, lấy lực lượng thời không làm của riêng.
Hơn nữa, không chỉ thiên phú thần thông của hai đại Tổ Vu, ngươi nhìn Hỗn Độn Chung trong tay Đông Hoàng Thái Nhất, chính là chí bảo của hắn, đây cũng là thiên phú thần thông của hắn, nếu Diệp Hiên có thể thôn phệ Đông Hoàng Thái Nhất, càng có thể nắm giữ Hỗn Độn Chung trong tay.
Cứ như vậy, phàm là người có thiên phú thần thông, Diệp Hiên đều có thể thôn phệ thiên phú thần thông của bọn họ, chiếm nó làm của riêng.
Nhưng trong thiên địa không có pháp môn vô địch, cho dù Kiếp Tiên Phệ cực kỳ đáng sợ, nhưng điều kiện tiên quyết cũng cần giết chết địch nhân, lúc này mới có thể nghĩ đến chuyện thôn phệ.
Nhưng Diệp Hiên đã thỏa mãn, có Kiếp Tiên Phệ trong tay, hắn sẽ xuất hiện thêm một thủ đoạn cực kỳ khủng bố, tương lai sẽ không sợ bất kỳ đại địch nào.
Trong hành cung Thiên Đế, Diệp Hiên sửa sang lại một phen suy nghĩ, không ngừng suy nghĩ về con đường tương lai, cho đến khi bảy ngày bảy đêm trôi qua, Diệp Hiên mới đi ra từ trong hành cung Thiên Đế.
......
Cùng một lúc.
Ngoài tam thập tam trọng thiên, Nữ Oa Cung.
Điềm lành rực rỡ, thánh quang tràn ngập, từng luồng đạo tắc sinh sôi ở trong hư không, sau đó lại tiêu tan không còn tăm hơi, càng làm cho toàn bộ Nữ Oa cung hiển lộ vẻ trang nghiêm mà uy nghiêm.
Thánh nhân Nữ Oa ngồi xếp bằng trong hư không, ở bên cạnh Nữ Oa có một nữ tử làm bạn, chính là Tuyết Phượng Ca cũng chính là Tuyết Cơ trước kia, nàng đã chính thức trở thành đệ tử của Nữ Oa nương nương, giờ phút này đang kính cẩn đứng bên cạnh Nữ Oa, đôi mắt hơi kinh ngạc nhìn về phía dưới.
Trong Nữ Oa cung, Đông Hoàng Thái Nhất và Đế Tuấn đứng ở trong đó, hai người không kiêu ngạo không siểm nịnh, đang nói gì đó với Nữ Oa, đều là nhân vật thời hồng hoang, khi Nữ Oa còn chưa thành Thánh đã quen biết hai người.
- Nữ Oa nương nương.
- Tuy rằng ngươi là Thánh nhân, không dính nhân quả tam giới, nhưng ngươi cũng là người Yêu tộc ta, kiếp này ta và Đế Tuấn tái hiện tam giới, hy vọng nương nương xem ở việc cùng là Yêu tộc nhất mạch có thể trợ giúp chúng ta một tay.
Đông Hoàng Thái Nhất khẽ nói.
- Năm xưa Hồng Quân Đạo Tổ có chỉ, Thánh nhân không thể xuất thế, các ngươi vẫn trở về đi.
Âm thanh Nữ Oa rất bình tĩnh, càng không nổi nửa điểm gợn sóng, nhưng ý từ chối rất rõ ràng.
- Ha ha.
Bỗng nhiên, Đế Tuấn cất tiếng cười điên cuồng, nhìn thẳng Nữ Oa, tư thái có chút vô lý, Nữ Oa Nga nhíu mày, nhưng không nói gì.
- Nương nương là Thánh nhân, chúng ta tự nhiên không dám cưỡng cầu, cũng không có bản lĩnh để cưỡng cầu, nhưng không biết nương nương còn nhớ rõ hay không, năm xưa Chúc Dung và Cộng Công đại chiến đánh ngã Bất Chu Sơn, để cho thiên ngoại chi thủy trút xuống thiên địa hồng hoang, là nương nương dùng ngũ thải thần thạch vá trời, lúc này mới để sinh linh hồng hoang tránh khỏi đại kiếp nạn.
Đế Quân lạnh lùng nói.
- Ngươi muốn nói gì?
Sắc mặt Nữ Oa nương nương khẽ biến, khí tức quanh thân đều bắt đầu trở nên hỗn loạn, những lời này của Đế Tuấn làm cho tâm tình của nàng xảy ra biến hóa, trong đó tất có một màn không ai biết.
- Nương nương có còn nhớ rõ hay không, năm xưa hồng mặt đất hoang cũng không có nhân tộc, là ngươi nặng đất tạo ra người mới có nhân tộc nhất mạch, chỉ là nhân tộc trời sinh gầy yếu, năm đó nếu không phải nương nương khẩn cầu huynh đệ hai người chúng ta che chở nhân tộc, chỉ sợ nhân tộc ở thời đại hồng hoang đã sớm diệt sạch, càng không có khả năng trở thành nhân vật chính của thiên địa hiện giờ?
Đế Quân cười lạnh nói.
- Ngươi đe dọa ta?
Bỗng nhiên, Nữ Oa Thanh lạnh lùng lên tiếng, thánh uy cực kỳ khủng bố tràn ngập, hiển nhiên đã tức giận vì lời nói của Đế Tuấn.
Đáng tiếc, đối với Nữ Oa tức giận, hai đại Thiên Đế cũng không sợ hãi, giống như bọn họ biết Nữ Oa sẽ không ra tay với bọn họ.
Quả nhiên, Nữ Oa tuy rằng cực kỳ tức giận, nhưng vẫn chưa ra tay với hai người, thánh uy nở rộ cũng trong nháy mắt tiêu tán, cả người đều biến thành yên lặng.
- Ngũ Thải Thần Thạch là thiên địa kỳ vật, xuyên qua thiên địa cũng không có mấy viên, là huynh đệ chúng ta tặng cho nương nương, mới để cho nương nương có được công đức vá trời.
- Nhân tộc gầy yếu, yêu tộc che chở, huynh đệ ta cũng nể mặt nương nương cho nhân tộc không gian sinh tồn, lại càng ngày càng nghiêm lệnh không cho yêu tộc đánh giết nhân tộc, cho bọn họ một phương tịnh thổ để bọn họ tránh giết chóc.
Đế Tuấn nói thẳng, cũng không có chút che giấu, chậm rãi kể lại chuyện cũ.
- Nương nương là kiêu ngạo của yêu tộc chúng ta, huynh đệ ta mặc dù cả đời không cách nào bước vào cảnh giới Thánh nhân, nhưng có một mình nương nương, cũng không có nửa điểm tiếc nuối.
Đông Hoàng Thái Nhất bình tĩnh lên tiếng.
Tĩnh, yên tĩnh, cực hạn yên tĩnh.
Hai người lời một phen làm cho toàn bộ Nữ Oa cung cực kỳ yên tĩnh, Nữ Oa càng yên lặng không tiếng động, hiển nhiên lời nói của hai người cũng không có chút giả dối.



Bạn cần đăng nhập để bình luận