Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1278 - Quỷ dị không nói gì.



Chương 1278 - Quỷ dị không nói gì.




Thần chung mộ cổ, khí lành tản ra, kim vân ầm ầm cuồn cuộn đầy trời, tường vân thụy khí hiện ra, chỉ thấy Hậu Thổ cung kia nở rộ thiên đạo thánh quang, một bóng dáng vĩ đại lộng lẫy đang đi ra từ trong Hậu Thổ cung, chính là Hậu Thổ nương nương được xưng Đại Địa Chi Mẫu, cũng là vị Thánh Nhân thứ bảy dưới thiên đạo.
Tường vân dạo bước, điềm lành rực rỡ, Hậu Thổ mặc hoa bào màu vàng, Luân Hồi thánh quang che thân, thiên đạo thánh uy ầm ầm cuồn cuộn, chậm rãi tiến vào tường vân đại yến.
- Bái kiến Thiên Đạo Thánh Nhân.
- Tham kiến Hậu Thổ nương nương.
- Khấu kiến Thánh Nhân tộc ta.
Theo Hậu Thổ tiến vào Tường Vân đại yến, đạo thống khắp nơi vội vàng đứng dậy thi lễ, trên mặt đều mang theo vẻ kính sợ, hiển nhiên đối mặt với Thánh Nhân, không có bất kỳ người nào dám sinh lòng chểnh mảng, đều biểu đạt ra kính ý lớn nhất của bản thân.
Mênh mông tinh không, bảy đóa tường vân, bảy đạo tường vân này là chỗ ngồi của Thánh Nhân, Hậu Thổ ngồi xếp bằng trên đạo tường vân thứ bảy, trên mặt nàng mang theo nụ cười hòa ái nhìn thế lực khắp nơi xung quanh, chỉ là khi nàng nhìn thấy Diệp Hiên bên cạnh nhị Đế Yêu tộc, đôi mắt của nàng bỗng ngừng lại, chỉ là chi tiết này cực kỳ lờ mờ, không bị bất kỳ kẻ nào phát hiện.
Hiển nhiên, không cần Diệp Hiên tháo mặt nạ xuống, Hậu Thổ cũng biết người này chính là Diệp Hiên, tuy rằng nàng đã sớm đoán được Diệp Hiên sẽ xuất hiện ở Bổ Thiên thịnh hội, trong lòng cũng đã chuẩn bị sẵn sàng, nhưng khi Diệp Hiên chân chính xuất hiện, tâm thần Hậu Thổ vẫn cực kỳ chấn động.
- Chư vị đạo hữu không cần đa lễ.
Hậu Thổ hoà ái mỉm cười, tất cả đều thể hiện uy nghi của Thánh Nhân.
- To gan, ngươi nhìn thấy các vị Thánh tại sao không bái?
Chợt, trong bầu không khí hài hòa này, chỉ thấy Huyền Minh Tổ Vu sải bước ra, chỉ thẳng mặt vào Diệp Hiên quát lớn, âm trầm nhìn về phía Diệp Hiên.
- Hử?
Một màn như vậy đương nhiên khiến mọi người chú ý, khi bọn họ nhìn thấy Diệp Hiên bình tĩnh mà ngồi, cũng không đứng dậy chào hỏi Hậu Thổ, đôi mắt lập tức cứng lại, ánh mắt nhìn phía Diệp Hiên tràn ngập khiếp sợ.
Tại thời điểm này.
Nhị Đế Yêu tộc dẫn theo hơn một ngàn đại yêu thi lễ với Hậu Thổ, dù sao Hậu Thổ chính là Thiên đạo Thánh Nhân, đối với Thánh Nhân nhất định phải có chút kính sợ, chỉ là Diệp Hiên không thể nào thi lễ với Hậu Thổ giống như những người khác.
Ồ.
Diệp Hiên mang theo mặt nạ quỷ, hắn nhấc bầu rượu trên vân án lên, nhẹ nhàng rót cho mình một chén tiên tửu, sau đó nâng chén rượu lên uống một hơi cạn sạch, giống như không hề quan tâm đến việc đạo thống khắp nơi đang chú ý đến mình, càng không hề có cảm xúc gì với tiếng quát vừa rồi của Huyền Minh Tổ Vu.
- to gan, ngươi dám làm càn như vậy?
Huyền Minh Tổ Vu giận dữ quát lớn, sải bước đi về phía Diệp Hiên, đôi mắt đều hiện ra hung quang đáng sợ, mà mấy đại Tổ Vu của Vu tộc nhất mạch cũng nhao nhao đứng dậy, khí tức cực kỳ đáng sợ tập trung ở trên người Diệp Hiên.
Không trách mấy đại Tổ Vu tức giận như vậy, hôm nay đại hội Bổ Thiên là Hậu Thổ Thánh Nhân tổ chức, mà Hậu Thổ chính là Thánh Nhân của Vu tộc, Diệp Hiên lại không thi lễ với Hậu Thổ, đây quả thực là không để Hậu Thổ vào mắt, càng không để Vu tộc bọn họ vào mắt, vì thế làm sao không khiến mấy đại Tổ Vu lòng sinh sát khí.
Đáng tiếc, đối mặt với thái độ mạnh mẽ của mấy đại Tổ Vu, Diệp Hiên giống như không nhận thấy, hắn chỉ hơi ngửa đầu nhìn bầu trời đầy sao mênh mông, giống như đang chờ đợi người nào đó đến.
Cũng không phải Diệp Hiên cố ý làm bộ như vậy, mà là từ khi hắn vượt qua thiên đạo tam kiếp, ngoại trừ Thánh Nhân ra, hắn hoàn toàn không để bất kỳ người nào vào mắt.
Nếu nói thẳng ra, nếu Diệp Hiên muốn, toàn bộ những người ở đây hắn muốn giết ai liền giết, người nào có thể làm đối thủ của hắn?
Phanh.
Tiếng nổ ầm ầm vang lên, vân án vỡ vụn, chỉ thấy Huyền Minh Tổ Vu đã đi tới trước người Diệp Hiên, không những thế còn dùng một chưởng đập nát vân án trước người Diệp Hiên, ánh mắt cực kỳ tàn khốc nhìn về phí Diệp Hiên.
- Bổn Tổ Vu đang hỏi ngươi, vì sao thấy Thánh Nhân tộc ta mà không bái?
Huyền Minh Tổ Vu Sâm Hàn quát lớn, thần quang Tổ Vu ầm ầm cuồn cuộn, giống như sau một khắc sẽ thi triển một chiêu với Diệp Hiên.
- Ta dám bái, nàng dám nhận sao?
Bình thản như gió nhẹ mây bay, không nhiễm khói bụi, Diệp Hiên rốt cuộc cũng thu hồi ánh mắt từ bầu trời mênh mông kia về, hắn hơi nhìn thoáng qua Huyền Minh Tổ Vu, trong miệng phát ra bình tĩnh.
- Ồ.
Lập tức khơi dậy ngàn tầng sóng, khi Diệp Hiên nói xuống, khắp nơi đều hít vào một hơi khí lạnh, ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên như đang nhìn một tên điên, trong miệng lại truyền đến âm thanh nghị luận xôn xao.
- Người này điên rồi sao, dám bất kính với Thánh Nhân?
- Cũng không biết người điên từ đâu tới, hắn quả thực muốn chết mà.
- Các ngươi mau xem, Hậu Thổ Thánh Nhân sẽ tức giận.
Tại thời điểm này.
Tất cả mọi người chú ý thấy một màn cực kỳ đáng sợ, bóng dáng ngồi xếp bằng ở phía sau tường vân thứ bảy, giờ phút này sắc mặt lạnh lẽo không thôi, Luân Hồi thánh quang quanh thân chuyển động không ngừng, thiên đạo thánh uy cực kỳ đáng sợ đang tràn ngập ra.
- Xong rồi, xong rồi, người này chết chắc rồi.
Nam Cực Tiên Ông run rẩy thì thầm, ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên giống như nhìn một người đã chết, mà đạo thống Chuẩn Thánh khắp nơi cũng chú ý tới sắc mặt âm trầm của Hậu Thổ, đều nhao nhao lắc đầu, cảm thán Diệp Hiên không biết tốt xấu, ném tính mạng của mình ở đây.
- Thánh Nhân chớ giận, loại kiến hôi này cần gì phải tự mình ra tay, một mình Huyền Minh ta là có thể trấn áp được hắn.
Huyền Minh Tổ Vu xoay người bái lạy Hậu Thổ, trong miệng phát ra âm thanh cười lạnh tàn khốc.



Bạn cần đăng nhập để bình luận