Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1478 - Không gì hơn thế này (2)



Chương 1478 - Không gì hơn thế này (2)




Bỗng nhiên, Diệp Hiên sâm nhiên cười một tiếng, đồng thời năm ngón tay cũng nhô ra, hóa ra một cự chưởng, một nguồn lực lượng bạo ngược vô biên đang phun trào mà ra, đồng thời đánh tới Hồn Thiên Thánh Vương.
Ầm!
Thiên địa nổ vang, vạn vật hóa chân không, một kích đáng sợ của hai người đối oanh cùng một chỗ, phương thiên địa này đều rung động ầm ầm, mười vạn dặm thiên vân đều đang đổ nát tái hợp, càng có vết nứt đáng sợ ẩn ẩn tràn ra trong không gian.
Ầm ầm!
Chuyện xảy ra khiến người khác rung động là, một kích của hai người đối oanh cùng một chỗ, trực tiếp khiến cả hai người đều bị dội ngược ra, một màn cảnh tượng này hiện ra, triệt để khiến mọi người tại đây hãi nhiên ngay tại chỗ.
- Cái này sao có thể?
Cửu Vĩ Thiên Hồ kinh dị thét lên, nàng quả thực không dám tin vào hai mắt của mình, Diệp Hiên đối bính một kích cùng Hồn Thiên Thánh Vương, vậy mà hoàn toàn không rơi vào thế hạ phong?
- Chiến thể! Hắn nhất định là một loại chiến thể nào đó.
U Minh lão ma run rẩy gầm nhẹ.
- Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng, coi như hắn là chiến thể, thế nhưng là vượt qua một cảnh giới đánh lui nhân vật cấp Thánh Vương, loại nhân vật này làm sao lại xuất hiện tại Nam Đẩu đại vực được?
Cửu Vĩ Thiên Hồ rung động nói.
- Không có gì là không có khả năng, không phải ngươi đã quên, hắn từng nói qua chính mình là nhân vật cấp Thánh Vương ở mười vạn năm trước, chỉ sợ xem ra là thật.
U Minh lão ma run rẩy nói nhỏ.
- Tỷ tỷ, hắn... Hắn vậy mà có thể đối đầu với Hồn Thiên Thánh Vương?
Lâm Diệu Tiên rung động mở miệng.
- Một người thật đáng sợ, xem ra Diệu Pháp quốc độ ta có thể quật khởi, toàn bộ đều nhờ vào người này.
Lâm Diệu Pháp nắm chặt tay ngọc, ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên hiện ra một vẻ dị sắc, như giờ phút này đang quyết định một chuyện nào đó.
Phía trên bầu trời.
Thiên vân cuồn cuộn, sát cơ bốc hơi, Hồn Thiên Thánh Vương nhanh chân lại tiến lên, từ một đầu khác Diệp Hiên đồng thời cũng đi tới chỗ hắn, hai người cách không xa vạn dặm mà giằng co.
Chỉ là lần này, vẻ kiêu ngạo Hồn Thiên Thánh Vương đã không còn, ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên xẹt qua vẻ kinh ngạc, lông mày chăm chú nhíu chung một chỗ.
- Không phải chiến thể, nhưng tu vi một thân tinh luyện đến cực điểm, cho dù thánh lực của ta cũng không thể tinh thuần được hắn, đến cùng công pháp hắn tu luyện là gì?
Nội tâm Hồn Thiên Thánh Vương lật lên sóng biển ngập trời.
Một kích vừa rồi này, Hồn Thiên Thánh Vương hoàn toàn có thể cảm giác được Diệp Hiên cực mạnh mẽ, mặc dù tu vi Diệp Hiên không bằng hắn, nhưng thánh lực của đối phương cực kỳ thuần túy, như không có một chút tạp chất, càng khiến cho hắn phần ăn không lớn mà còn có thua thiệt nhỏ, giờ phút này huyết khí bên trong cơ thể không ngừng cuồn cuộn.
Thân là nhân vật cấp Thánh Vương, kiến thức Hồn Thiên Thánh Vương tự nhiên bất phàm, tại đại thế giới hỗn độn này, những kinh thế yêu nghiệt có thể vượt cảnh nhất chiến không phải là không có, vỏn vẹn hắn biết đến chỉ có hơn mười người.
Thế nhưng uy danh những kinh thế yêu nghiệt này đều lan xa, càng là người của đạo thống đại giáo các phương, nhưng hắn lại chưa từng nghe nói qua Diệp Hiên.
Mà còn một chuyện khiến Hồn Thiên Thánh Vương cảm thấy hoảng sợ là, hắn phát hiện Diệp Hiên căn bản không phải chiến thể gì, trừ nhục thân cho hắn một loại cảm giác viên mãn vô khuyết không thể phá vỡ, cũng không có khí tức của bất kỳ loại chiến thể gì.
Cổ quái! Cực kỳ cổ quái!
Diệp Hiên ở trong mắt Hồn Thiên Thánh Vương lập tức trở nên thần bí, một vẻ trầm trọng xẹt qua đáy mắt hắn.
- Cái gọi là Thánh Vương không còn gì hơn sao, thực sự ta còn nghĩ ngươi phải có bản lĩnh rất lớn.
Nhẹ như mây gió, không nhiễm gợn sóng, Diệp Hiên đứng chắp giữa trời, nhàn nhạt nhìn về phía Hồn Thiên Thánh Vương, giọng hắn quanh quẩn trong thương khung hoàn vũ.
Một kích kia, triệt để khiến Diệp Hiên hiểu rõ tự thân mạnh đến mức nào, thì ra tu vi Hồn Thiên Thánh Vương cũng chỉ ngang với hắn.
Hiển nhiên, vượt qua hỗn độn thánh kiếp biến dị, hắnhoàn toàn có thể vượt qua một cảnh giới mà chiến, căn bản không sợ nhân vật cấp Thánh Vương.
Đương nhiên, mặc dù Diệp Hiên có thể vượt cảnh mà chiến, nhưng hắn cũng không có khinh địch, bởi vì Hồn Thiên Thánh Vương chỉ là Tiểu Thánh Vương, bất quá chỉ mới vào Thánh Vương cảnh mà thôi, Diệp Hiên cũng không có vẻ đắc ý gì.
Mà tu vi cũng không đại biểu chiến lực, đến cùng Hồn Thiên Thánh Vương mạnh bao nhiêu, cái này còn phải thử qua mới biết được, dù sao nhân vật cấp Thánh Vương không cũng không hề đơn giản, dù Hồn Thiên Thánh Vương chỉ là Tiểu Thánh Vương cũng như thế.
- Ngươi rất mạnh, đáng tiếc Đại Thánh dù sao cũng chỉ là Đại Thánh, ngươi căn bản không hiểu rõ cái gì gọi là thủ đoạn Thánh Vương, hôm nay liền để ngươi kiến thức một phen.
Phanh phanh phanh!
Cửu sắc thánh quang phóng lên tận trời, thương khung hoàn vũ ù ù chấn động, trọn vẹn chín cánh cổng hiện ra trước người Hồn Thiên Thần Vương, trực tiếp phá rối thiên địa phong vân, bộc phát ra sát cơ Thánh Vương không cách nào tưởng tượng.
Cửu đại môn hộ, tuyên cổ bất động, một màn khí tức tang thương nặng nề đang tràn ngập mà ra, khi chín đại môn hộ chập chờn, một cỗ sát cơ trấn diệt vạn vật đáng sợ khóa chặt trên người Diệp Hiên.
- Thần thông Thánh Vương?
Hai mắt Diệp Hiên híp lại, khóe miệng phác hoạ một vẻ quỷ dị.
- Đến, để ta xem một chút Thánh Vương có bao nhiêu bản lĩnh, ngươi tuyệt đối không nên khiến ta thất vọng a, nếu không cũng không còn thú vị.
Diệp Hiên nhàn nhạt mở miệng, một luồng hỗn độn u vụ quấn quanh thân hắn, cả người hắn có vẻ thâm thúy thần bí, cho người ta một loại cảm giác cực kỳ khó lường.



Bạn cần đăng nhập để bình luận