Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1218 - Thánh Nhân không ra, lão tử là lớn nhất



Chương 1218 - Thánh Nhân không ra, lão tử là lớn nhất




Đối mặt với mấy người khiêm tốn thi lễ, Diệp Hiên cũng không có chút cảm xúc, bởi vì Diệp Hiên rất hiểu được lòng người, nếu hôm nay tu vi của hắn nhỏ yếu, chỉ sợ không cần Vô Tướng Thiên Quỷ, mấy người này sẽ lấy tính mạng của hắn.
- Bỉ Ngạn hoa quả thật rất đẹp, hẳn là đóa hoa đẹp nhất từ khi khai thiên tích địa tới nay?
Diệp Hiên không có đáp lại mấy người, hắn ngược lại một tay cằm Bỉ Ngạn hoa tĩnh tâm xem xét, trong miệng lại phát ra tiếng tán thưởng từ đáy lòng.
Một màn như thế làm cho đám người Hoàng Tuyền lão tổ có chút xấu hổ, Diệp Hiên không chút phản ứng bọn họ, sắc mặt bọn họ có chút xấu hổ, nhưng trong nháy mắt đã tiêu tán không còn.
Ai bảo tu vi Diệp Hiên quá đáng sợ, ngay cả khi Diệp Hiên không để ý đến bọn họ, bọn họ cũng không dám biểu đạt bất kỳ bất mãn nào, không thấy Thiên Quỷ Vô Tướng giờ phút này đều bị đối phương trấn áp ở trong hư không à?
- Bỉ Ngạn hoa nở, hoa lá cùng sinh, hoa này cũng chỉ có Diệp Thiên Đế mới xứng có.
Vong Xuyên đại đế đảo tròng mắt một cái, không lớn không nhỏ vỗ mông ngựa.
- Diệp Thiên Đế là người của thiên mệnh, trong truyền thuyết, Bỉ Ngạn hoa có thể làm cho người ta lập địa thành Thánh, bần đạo trước chúc mừng Thiên Đế, đợi sau khi Thiên Đế thành Thánh, bần đạo tất sẽ tặng một phần đại lễ.
U Minh đại đế cười nói ra tiếng, chỉ là nụ cười của hắn rất cứng ngắc, hiển nhiên lời nói không thành thật.
- Diệp đạo hữu, lão tổ ta cũng không có gì để nói, hôm nay ngươi trấn áp Vô Tướng Thiên Quỷ, Bỉ Ngạn Hoa này cũng thuộc về ngươi, lão tổ ta nguyện ý rời khỏi trận tranh đoạt này, chỉ hy vọng Diệp Thiên Đế chớ hại tính mạng của ta.
Hoàng Tuyền lão tổ không có nói lời giả dối, phải biết rằng đồ đệ Hoàng Tuyền đạo nhân của hắn đã từng giao tiếp với Diệp Hiên, càng biết Diệp Hiên là loại người gì, tuyệt đối không phải hạng người lương thiện, giờ phút này hắn trọng thương trong người, nếu Diệp Hiên nổi sát tâm, hắn tất nhiên sẽ chết ở nơi đây.
- Diệp Thiên Đế, ngươi nếu đã có được Bỉ Ngạn hoa, không bằng phá vỡ Huyết Tế đại trận, ngày khác Tru Thiên ta tất sẽ hoàn lại ân tình của Thiên Đế hôm nay.
Hai mắt Thiên Tru khẽ động, khiêm tốn thi lễ với Diệp Hiên.
Đáng tiếc, Diệp Hiên giống như không nghe thấy lời nói của mấy người, hắn chỉ ngắm nhìn Bỉ Ngạn hoa trong tay, điều này làm cho mấy người vô cùng xấu hổ, không biết trong lòng Diệp Hiên đang suy nghĩ cái gì.
- Vật nhỏ, xem ra chủ nhân sau lưng ngươi rất có nhẫn nại, đến lúc này còn không xuất hiện, xem ra bản đế thật sự sẽ mang Bỉ Ngạn hoa đi.
Diệp Hiên một tay cầm Bỉ Ngạn hoa, giương mắt nhìn về phía Thiên Quỷ Vô Tướng, tiếng nói cực kỳ quỷ dị.
- Thả... Thả ta ra... Ngươi... Ngươi đang tìm chết.
Tuy Vô Tướng Thiên Quỷ bị nhốt trong hư không, nhưng khi Diệp Hiên nhắc tới người sau lưng hắn, giống như trong nháy mắt cho hắn uốn một liều thuốc an thần, triệt để làm cho Vô Tướng Thiên Quỷ bạo động.
- Thánh Nhân không ra, ai dám đối địch với ta? Tiểu quỷ ngươi cũng dám uy hiếp bổn đế, hôm nay sẽ đánh tan ngươi thành tro bụi mà chết.
Diệp Hiên lạnh lùng cười, ngón kiếm của hắn xẹt qua không trung, từng dải lụa màu đen ầm ầm siết chặt trên người Vô Tướng Thiên Quỷ, càng làm cho hắn phát ra tiếng tru thê lương thảm thiết, giống như sau một khắc sẽ bị Diệp Hiên giết chết tại chỗ.
- Chủ nhân cứu ta!
Vô Tướng Thiên Quỷ thê lương gào thét, tám phương thiên địa đều truyền đến tiếng kêu cứu của hắn, cũng là vào thời khắc này, một bóng dáng đục ngầu hư ảo lặng yên từ chân trời lao tới, ánh sáng lục đạo luân hồi mơ hồ vặn vẹo phương thiên địa này.
- Diệp đạo hữu, tìm chỗ khoan dung mà độ lượng, Thiên Quỷ Vô Tướng đã cải tà quy chính, hơn nữa ngươi cầm Bỉ Ngạn hoa đi cũng không có tác dụng, còn hy vọng đạo hữu có thể nể mặt bổn vương, chớ có tham gia vào chuyện hôm nay.
Ầm ầm.
Lục đạo pháp tắc, ánh sáng luân hồi, bóng dáng này quá mức vĩ ngạn, theo hắn bước ra mỗi một bước, thiên địa đều ầm ầm lay động, lục đạo pháp tắc nở rộ quanh thân giống như có thể chôn vùi vạn vật.
- Chuyển —— Luân – Vương?
Khi anh sánh quanh người thân ảnh tản đi, Minh Hà lão tổ cơ hồ gằn từng chữ nói ra tên người này, càng làm cho sắc mặt mọi người Địa Phủ khẽ biến, tất cả đều kinh ngạc nhìn về phía một trong những nhân vật thần bí nhất Địa Phủ.
Chuyển Luân Vương.
Xếp vào vị trí cuối cùng của Thập Điện Diêm La, chỉ là hắn không giống với cửu điện Diêm La khác, hắn cũng không phải Đại La Kim Tiên, mà là một vị nhân vật lâu đời nhất trong Địa Phủ.
Từ khi có Địa Phủ tới nay, Chuyển Luân Vương đã tọa trấn lục đạo luân hồi, nắm trong tay sinh tử chi đạo vạn linh luân hồi, không ai biết tu vi của hắn như thế nào, trong năm tháng vô tận đến nay, càng rất ít người nhìn thấy hắn xuất hiện trước mặt người ngoài.
Nhưng tất cả mọi người đều biết, Chuyển Luân Vương không thể chọc vào, bởi vì hắn khống chế lực lượng của lục đạo luân hồi, làm sao có thể giống như những Diêm La khác?
Một đầu tóc đen nhánh, trường sam màu đen, đôi mắt tựa như tinh thân luân chuyển biến ảo, màu da trắng như mỡ đông, Chuyển Luân Vương thoạt nhìn qua tựa như một thư sinh thế gian nho nhã lễ độ, nhưng khi hắn xuất hiện trước mặt mọi người Địa Phủ, lại làm cho tâm thần mỗi người cực kỳ trầm trọng.
Có vài người trời sinh bất phàm, lúc mới sinh ra đã là ngôi sao sáng chói nhất trong thiên địa, dù hắn đứng ở nơi nào cũng người khiến người ta chú ý nhất, còn có tư thế chúng tinh phủng nguyệt.
Không thể nghi ngờ, Chuyển Luân Vương chính là loại người này, hắn chỉ xuất hiện ở đây đã làm cho mỗi người sinh ra cảm giác tự ti, loại khí chất siêu thoát chúng sinh này, có thể nói duy nhất tam giới.



Bạn cần đăng nhập để bình luận