Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 747 - Trêu chọc



Chương 747 - Trêu chọc




- Đồ vô sỉ, ngươi nghĩ đang ở Vạn Thọ sơn thì ta không dám giết ngươi?
Tranh!
Tiếng kiếm reo vang trời truyền đến, Đại La tiên quang rung chuyển tám phương, thời không đều vặn vẹo cực hạn, Cửu Thiên Huyền Nữ cầm tiên kiếm trong tay, một cỗ sát khí không cách nào tưởng tượng tập trung trên người Diệp Hiên.
- Cút đi!
Cửu Thiên Huyền Nữ mắng ra tiếng, quanh thân bắn ra Đại La tiên quang, hiển nhiên nếu Diệp Hiên còn cố dây dưa, nàng cũng sẽ không quản nơi này có phải Vạn Thọ Sơn hay không, cũng muốn ra tay đánh chết Diệp Hiên.
- Chỉ bằng ngươi?
Diệp Hiên âm lãnh cười, hắn cũng sẽ không để Cửu Thiên Huyền Nữ vào mắt, Cửu Thiên Huyền Nữ này thật là cường giả trong Đại La hậu kỳ, nhưng cũng chỉ là tu vi Đại La thất trọng thiên, hơn nữa kinh nghiệm chiến đấu của Diệp Hiên phong phú dường nào, liếc mắt một cái đã nhìn ra nữ nhân này căn bản cũng không có kinh nghiệm chiến đấu, cả người quá nhiều sơ hở.
- Đồ vô sỉ, ta giết ngươi.
Cửu Thiên Huyền Nữ cắn răng quát, chém ra một kiếm, thiên địa vỡ vụn, tu vi trong Đại La hậu kỳ quá mức đáng sợ, thiên địa pháp cuồng bạo giết tới Diệp Hiên.
Ông!
Kiếp tiên biến cuồng bạo vận chuyển, ba ngàn sợi tóc đen của Diệp Hiên hóa thành màu máu, một lạc ấn huyết nguyệt hiện ra trên trán, Đại La tiên thể phát sáng, Bất Diệt Nguyên Thần ong ong, một cỗ khí thế cực kỳ đáng sợ nở rộ quanh người Diệp Hiên.
Ầm ầm!
Đánh ra một quyền, long trời lở đất, Vạn Thọ Sơn đều cuồng bạo chấn động, một quyền này đánh ra trực tiếp đánh tan kiếm quang của Cửu Thiên Huyền Nữ, càng trấn áp pháp tắc thiên địa.
Nhưng còn chưa xong, chiến lực của Diệp Hiên quá mức đáng sợ, dưới sự thúc dục của Kiếp Tiên Biến, một luồng hỗn độn u vụ quấn quanh người, hai tay tựa như tinh thần đầy trời, mang theo lực lượng to lớn vô tình cuồng bạo đập tới Cửu Thiên Huyền Nữ.
Răng rắc!
Một quyền đánh ra, vạn vật nổ nát, chỉ thấy Cửu Thiên Huyền Nữ căn bản tránh không kịp, tiên kiếm trong tay vỡ vụn từng tấc từng tấc, quyền mang tàn bạo của Diệp Hiên đánh sập hư không, tàn nhẫn vô tình nện vào ngực Cửu Thiên Huyền Nữ.
Phanh!
Trời lay đất động, Huyền Nữ nhuộm máu, chỉ thấy Cửu Thiên Huyền Nữ bay ngược ra, xương sườn trên lồng ngực đều sụp đổ, vẻ mặt xinh đẹp cũng tái nhợt, khóe miệng không ngừng tràn ra máu tươi.
Ầm ầm!
Cửu Thiên Huyền Nữ bị một quyền của Diệp Hiên đánh nhạp vào trong núi, ngọn núi kia vỡ vụn thảm không đành lòng nhìn, một màn như vậy làm cho đại năng tám phương ngạc nhiên nhìn nhau, quả thực không dám tin ánh mắt của mình.
Họ đã thấy gì?
Cửu Thiên Huyền Nữ, đoan trang cao quý, không thua gì Quảng Hàng tiên tử, hơn nữa còn là đồ đệ của Thánh nhân, lại bị Diệp Hiên đánh đập như thế?
- Diệp Hiên, ta giết ngươi.
Đang lúc mọi người rơi vào mộng cảnh, âm thanh xấu hổ đến cực hạn truyền đến ở trong núi vụn, chỉ thấy núi lớn vỡ vụn thành khói, mây xanh trên bầu trời hóa thành khói, một đoàn tiên quang kinh thiên dâng lên, trong ánh sáng đáng sợ, Cửu Thiên Huyền Nữ lộ ra vẻ vẻ mặt đầy xấu hổ, ánh mắt nhìn Diệp Hiên càng tràn đầy phẫn hận.
Thời gian vô tận trôi qua, Cửu Thiên Huyền Nữ chưa bao giờ gặp phải đối đãi cùng sỉ nhục như thế này, nàng khó có thể nhẫn.
Ầm ầm!
Bầu trời dao động, tiên quang liệt thiên, Đại La hậu kỳ đúng là trong Đại La hậu kỳ, dù Cửu Thiên Huyền Nữ không có quá nhiều kinh nghiệm chiến đấu, nhưng tu vi của nàng bày ở nơi đó, thần thông lại càng truyền từ Thánh nhân Nữ Oa, há lại là loại người dễ bị khi dễ?
Một điểm tiên quang chiếu sáng hoàn vũ, xẹt qua bầu trời, Cửu Thiên Huyền Nữ giống như khẽ múa trong bầu trời, từng đạo tiên quang phù văn sinh ra quanh người, một tấm gương cổ hiện lên đỉnh đầu, đang nở rộ khí tức tang thương cực kỳ cổ xưa.
- Côn Lôn kính?
Một màn như thế làm cho đại năng khắp nơi ồ lên, trong mắt mỗi người đều hiện lên vẻ cực kỳ nghiêm trọng, lặng yên lui về phương xa.
- Hiền đệ mau lui.
Tử Vi đế quân nhắc nhở, Côn Lôn kính xuất hiện để lòng hắn cảm thấy nặng nề đến cực điểm.
Côn Lôn kính!
Tiên đầu bảo, bảo bối cực kỳ đáng sợ từ khi thiên địa mở ra tới nay, truyền thuyết, Côn Lôn kính này có lực lượng xuyên qua thời không, ở trong tay Thánh nhân càng có thể xuyên qua tương lai.
Tuy truyền thuyết có chút khoa trương, nhưng cũng chứng thực Côn Lôn kính đáng sợ cỡ nào, hơn nữa Côn Lôn kính chính là bảo bối của Nữ Oa nương nương, ai cũng không ngờ lại truyền cho Cửu Thiên Huyền Nữ.
Gọt bỏ đạo hạnh, diệt nguyên thần, liếc mắt một cái vạn năm, thời gian trôi qua, đây chính là chỗ đáng sợ của Côn Lôn kính, trong đó đầy lực lượng của thời gian, mặc kệ ngươi là Đại La Kim Tiên hay là Chuẩn Thánh, chỉ cần người điều khiển Côn Lôn Kính đủ tu vi, tất cả đều có thể đánh chết.
- Chơi lớn rồi?
Nhìn Cửu Thiên Huyền Nữ nhẹ nhàng nhảy múa trong bầu trời, Diệp Hiên nhíu mày, đáy mắt hiện lên vẻ tự giễu, hắn thật sự chỉ nhìn không quen tư thế cao cao tại thượng của Cửu Thiên Huyền Nữ, cũng chỉ muốn cho nàng một chút giáo huấn.
Không ngờ Cửu Thiên Huyền Nữ lại vận dụng Côn Lôn kính, muốn không chết không thôi với hắn.
Đương nhiên, Diệp Hiên làm việc đến giờ không hối hận, cho dù hắn biết Côn Lôn kính cực kỳ đáng sợ, nhưng cũng phải xem bảo vật nằm trong tay ai. Cửu Thiên Huyền Nữ mặc dù là cường giả trong đường ranh giới thứ ba Đại La, nhưng cũng chỉ vừa mới tiến vào cảnh giới này, còn chưa đặt ở trong mắt Diệp Hiên hắn.
- Tuế nguyệt.
Bỗng nhiên, Cửu Thiên Huyền Nữ không nhảy múa, cầm Côn Lôn cổ kính trong tay, một tia sáng buông xuống từ trên gương, trực tiếp giết tới Diệp Hiên.
Năm tháng chi lực, cực kỳ đáng sợ, trong đó càng ẩn chứa pháp tắc thời không, ngay cả nhân vật trong Đại La hậu kỳ cũng không dám tùy tiện dính, nếu không tất có nguy cơ thân tử đạo tiêu.



Bạn cần đăng nhập để bình luận