Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1750: Âm dương thần phạt

Chương 1750: Âm dương thần phạt
- Giờ phút này ta đã đạp nhập Tạo Hóa đệ tam cảnh, rất nhiều pháp môn thuần thục với tâm, Táng Thiên Công đoạn thứ hai cũng được ta dần dần hoàn thiện, chẳng biết lúc nào có thể bước vào Âm Dương nhị cảnh?
Diệp Hiên hỏi ra vấn đề quan tâm nhất.
- Âm Dương nhị cảnh!
Thời Không Chủ Nhân nhíu mày, ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên bày biện ra một vệt do dự.
Kỳ thực hắn một mực có một chuyện không có nói cho Diệp Hiên, bởi vì coi như hắn đối với chuyện này cũng không có niềm tin quá lớn.
Nhìn thấy Thời Không Chủ Nhân hơi nhíu mày, nội tâm Diệp Hiên khẽ lay động, nghĩ đến truyền thuyết phàm thân chỉ có thể tu luyện tới Tạo Hóa đệ tam cảnh.
- Chẳng lẽ phàm thân thật sự chỉ có thể ngưng lại tại Tạo Hóa đệ tam cảnh sao?
Diệp Hiên trầm trọng nói.
- Lấy tạo hoá, chuyển âm dương, Âm Dương nhị cảnh là một đường ranh giới, căn cứ quy tắc hỗn độn phàm thân không thể câu thông hỗn độn, cho nên cũng không thể đạp nhập Âm Dương nhị cảnh, đây cũng là quy tắc trật tự thiết luật hỗn độn.
Thời Không Chủ Nhân trầm giọng nói.
- Tuy nhiên ngươi có thể yên tâm, ta là Thời Không Chủ Nhân, có thể vì ngươi dẫn tới Âm Dương thần kiếp, giúp ngươi đạp nhập Âm Dương nhị cảnh, đánh vỡ hạn chế phàm thân không thể đạp nhập Âm Dương nhị cảnh này.
Thời Không Chủ Nhân nói đến đây thì có chút dừng lại, sau đó tiếp tục nói:
- Nhưng ngươi mới bước vào Tạo Hóa đệ tam cảnh, mặc dù đã Tạo Hóa viên mãn, nhưng vẫn phải ổn định cảnh giới của mình, chỗ ta có một viên Tuế Nguyệt Thần Đan, chính là năm đó ta tự tay luyện chế, đủ để cho tu vi ngươi đạt đến Tạo Hóa đệ tam cảnh đỉnh phong, trước tiên ngươi dùng này đan luyện hóa đề thăng tu vi, chờ cảnh giới vững chắc ta tự sẽ vì ngươi dẫn tới Âm Dương thần kiếp.
Thời Không Chủ Nhân nói chuyện, cũng đem một viên đan dược tản ra thần quang đánh về phía Diệp Hiên, cả người cũng lặng yên tiêu tán không thấy đâu.
Diệp Hiên cầm lấy Tuế Nguyệt Thần Đan chau mày, mặc dù Thời Không Chủ Nhân nói rất nhẹ nhàng, nhưng Diệp Hiên hoàn toàn có thể cảm giác được, chỉ sợ Thời Không Chủ Nhân vì hắn dẫn tới Âm Dương thần kiếp, ở trong đó tuyệt đối không có đơn giản như vậy.
Nếu không Thời Không Chủ Nhân vừa rồi trên mặt cũng không bất chợt có sắc mặt như thế.
Nhưng Thời Không Chủ Nhân không nói, Diệp Hiên cũng không thể hỏi, hắn chỉ có thể đi phục Tuế Nguyệt Thần Đan trước, để cho mình nhanh chóng đạt đến Tạo Hóa đệ tam cảnh đỉnh phong, ổn định lại cảnh giới, sau đó chuẩn bị Âm Dương thần kiếp do Thời Không Chủ Nhân nghênh đón cho hắn.

Tuế nguyệt vội vàng, thời gian lại trôi qua.
Đấu chuyển tinh di, thương hải tang điền, thời gian lại đi qua một trăm ngàn năm, Diệp Hiên đã đi theo bên cạnh Thời Không Chủ Nhân khoảng chừng hơn một trăm vạn năm.
Đánh xuống căn cơ kiên cố, quá trình hậu tích bạc phát, tu vi Diệp Hiên rốt cuộc cũng đạt tới một điểm tới hạn, chỉ thiếu chút nữa là đã tấn nhập vào trong Âm Dương nhị cảnh được rồi.
Chuyển âm dương, nghịch càn khôn, Âm Dương nhị cảnh là một đường ranh giới, đạp vào Âm Dương nhị cảnh sẽ xảy ra thay đổi, cho dù trong cả đại thế giới hỗn độn này, Âm Dương nhị cảnh đều là thượng vị giả.
Tinh không mênh mông, vũ trụ vô ngân.
Diệp Hiên ngồi xếp bằng trong tinh không, từng đạo khí cơ thao thiên khủng bố đang phóng thích cực hạn, muốn dẫn tới âm dương thần kiếp, để chính mình bước vào trong Âm Cực cảnh.
Rất đáng tiếc, bất kể Diệp Hiên phóng thích khí cơ chính mình như thế nào, thì phương tinh không vũ trụ này cũng không có bất kỳ biến hóa nào cả, cái gọi là âm dương thần kiếp càng là không có nửa điểm tung tích.
- Quả nhiên là thế!
Một tiếng thở dài truyền đến trong tinh không, chỉ thấy Thời Không Chủ Nhân hiển hóa ra trước mặt Diệp Hiên, hắn nhìn phương tinh không vũ trụ này, lông mày hơi nhíu cùng một chỗ.
Sắc mặt Diệp Hiên âm trầm, cũng là vô cùng im lặng, giờ phút này hắn đã ở vào Tạo Hóa cảnh đỉnh phong, nhưng lại chậm chạp không thể bước vào Âm Cực cảnh.
Mặc dù Diệp Hiên sớm đoán được là kết quả này, nhưng sau khi hắn chân chính kinh lịch, trong lòng cũng là vô cùng thất vọng.
- Chuyển âm dương, nghịch thiên địa, kiếp đến!
Ầm ầm!
Thời Không Chủ Nhân cuối cùng cũng ra tay, sau khi chí cường vạn cổ hắn đây ra tay, cũng chân chính để Diệp Hiên kiến thức đến Thời Không Chủ Nhân khủng bố đến cỡ nào.
Tinh không vũ trụ, vặn vẹo cực hạn, khí tức tuế nguyệt tràn ngập bao phủ lấy tinh không phương thiên địa này, dù cho tinh hải lao nhanh hay là chư thiên tinh thần luân chuyển, đều ngưng trệ không tiến tại thời khắc này, chỉ có Thời Không Chủ Nhân đang nở rộ quang mang vĩ ngạn vô biên.
Răng rắc!
Hỗn độn kinh lôi, tinh không nổ vang, mây đen vô tận tụ tập trên đỉnh đầu Diệp Hiên, mây mù đen nhánh như mực đang ù ù bốc lên, càng có kiếp lôi hai màu trắng đen đang tàn phá bừa bãi tinh không.
- Âm dương thần kiếp?
Diệp Hiên run rẩy nói nhỏ, hắn ẩn ẩn có thể cảm giác được tu vi trong cơ thể đang bạo động, đã cùng kiếp vân trên đỉnh đầu hắn sinh ra một loại liên hệ mạc danh.
- Cẩn thận!
Thời Không Chủ Nhân chau mày, hắn rời khỏi phạm vi kiếp vân bao phủ, đến bến bờ tinh không ngóng nhìn kiếp vân hình thành, chỉ là lông mi vẫn đang nhíu chặt như cũ, cũng không có chút nào giãn ra, giống như lo lắng cái gì đó.
Răng rắc!
Kiếp vân đã ấp ủ hoàn tất, kiếp lôi màu trắng ầm vang nhắm đánh xuống Diệp Hiên, những nơi kiếp lôi đi qua từng khỏa tinh thần cũng hóa thành tro bụi, uy năng khủng bố dựng dục trong đó quả thực làm người ta nghe mà rợn tóc gáy.
Oanh!
Bạn cần đăng nhập để bình luận