Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 670 - Vô pháp vô thiên



Chương 670 - Vô pháp vô thiên




Bá thiên tuyệt địa, trấn áp cổ kim, khi màn này hiện ra trong mắt quần tiên, làm cho quần tiên như rơi vào mộng, quả thực không thể tin được cảnh tượng mình nhìn thấy.
- Diệp... Diệp Hiên... Ta... Ta đã giết ngươi!
Bị Diệp Hiên giẫm đạp dưới chân quả thực làm cho Ngọc Đế xấu hổ muốn chết, hắn không ngừng điều động tu vi trong cơ thể, muốn đứng dậy đánh một trận với Diệp Hiên, nhưng thân thể hắn bị thương quá nặng, hắn căn bản không cách nào rời khỏi diệp Hiên khống chế.
- Giết ta?
Diệp Hiên nhìn xuống Ngọc Đế dưới chân.
Nụ cười tàn khốc hiện ra nơi khóe miệng, trong ánh mắt kinh hãi của quần tiên, chỉ thấy chân phải Diệp Hiên chậm rãi nâng lên, sau đó cuồng bạo giẫm đạp lên mặt Ngọc Đế.
- Nào, đứng lên giết ta, để ta xem ngươi giết ta như thế nào?
Bang bang!
Mặt đất chấn động, máu tươi đầm đìa, Diệp Hiên dữ tợn gầm thét, trên mặt càng mang theo khoái cảm ngược sát, chân phải tựa như hồng hoang cổ sơn, một cước đạp lên đầu Ngọc Đế.
Máu tươi vẩy ra, âm thanh xấu hổ của Ngọc Đế dừng lại, chỉ vì đầu hắn sớm đã bị Diệp Hiên giẫm đạp không thành hình người, dưới sự giẫm đạp cuồng bạo của Diệp Hiên, ngay cả hắn chính là Đại La lục trọng thiên cũng không thể chịu đựng được.
- Dừng tay!
Đang lúc Diệp Hiên lâm vào dữ tợn mê say, hưởng thụ khoái cảm ngược đãi Ngọc Đế, một tiếng nữ run rẩy truyền đến, Tây Vương Mẫu cuối cùng ngồi không yên, Đại La tiên quang quanh thân cuồn cuộn, Vạn Pháp Hồng Lăng đánh tới Diệp Hiên.
- Ngươi cũng muốn chết.
Dưới chân Diệp Hiên phát sáng, một cước đạp lên đầu Ngọc Đế, trực tiếp đạp nát nửa người Ngọc Đế, quay đầu đánh ra một chưởng, trực tiếp nắm Vạn Pháp Hồng Lăng trong tay.
- Lại đây cho ta.
Vạn Pháp Hồng Lăng vào tay, Diệp Hiên nở nụ cười tàn khốc, một cỗ lực lượng to lớn cực kỳ khủng bố tác dụng lên Vạn Pháp Hồng Lăng, dưới sự lôi kéo đột ngột của Diệp Hiên, Tây Vương Mẫu trong nháy mắt bị Diệp Hiên kéo đến bên người.
Cạch!
Trấn áp thiên địa, pháp tắc không còn tăm hơi, Diệp Hiên quá mức khủng bố, cũng quá mức không giải thích được, huống hồ Tây Vương Mẫu chỉ có tu vi Đại La tam trọng thiên, sao có thể tránh được Diệp Hiên giam cầm?
Một bàn tay trong suốt như ngọc lặng lẽ bóp cổ Tây Vương Mẫu, giống như xách gà con, xách Tây Vương Mẫu lên giữa không trung, để Tây Vương Mẫu phát ra một tiếng thét chói tai.
- Diệp Hiên, mau mau dừng tay.
Một màn như thế khiến chư vị Đại La hoảng sợ lên tiếng, cũng làm cho bọn họ phục hồi tinh thần lại từ trong lo sợ.
Ngọc Đế dĩ nhiên bại, Tây Vương Mẫu lại bị Diệp Hiên nắm trong tay, nếu để cho hai vị chủ nhân Thiên Đình uổng mạng trong tay Diệp Hiên, các Đại La ở đây sẽ không thể trốn tránh trách nhiệm.
Tuy rằng các vị Đại La cũng không quan tâm đến sinh tử của Ngọc Đế, nhưng Ngọc Đế Vương Mẫu chính là người đứng đầu Thiên Đình, càng là do Hồng Quân Đạo Tổ tự mình sắc phong, bọn họ trên danh nghĩa cũng thuộc quản lý của Ngọc Đế, nếu thấy chết không cứu, tất sẽ bị Thánh nhân trách phạt, đây cũng không phải kết quả bọn họ muốn.
- Đông Cực đế quân, nếu Ngọc Đế đã bại ở tay ngươi, lại bị ngươi đánh trọng thương, ngươi cũng nên dừng tay, không được làm tổn thương tính mạng Vương Mẫu nương nương.
Thái Ất chân nhân cảnh cáo lên tiếng.
- A di Đà Phật.
Di Lặc Phật cao tụng phật hiệu, ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên có chút nghiêm trọng nói:.
- Cho dù ngươi muốn trở thành người đứng đầu tam giới, nhưng ngươi cũng phải biết, không phải ai cũng có thể ngồi vào vị trí tam giới chi chủ, nếu ngươi hôm nay dám đánh chết Ngọc Đế Vương Mẫu, thiên địa nhân tam giới này sẽ không có chỗ ngươi dung thân.
- Hiền đệ, tuyệt đối không thể làm bậy.
Tử Vi đế quân lo lắng lên tiếng, hắn không ngờ chiến lực của Diệp Hiên lại khủng bố đến mức này, nhưng nếu thật sự giết Ngọc Đế Vương Mẫu, giống như lời Di Lặc Phật nói, Diệp Hiên thật sự sẽ không có chỗ dung thân ở trong Tam Giới.
Đại La Kim Tiên khắp nơi uy hiếp, Tử Vi đế quân lo lắng khuyên bảo, nhưng không để Diệp Hiên có bất kỳ đáp lại nào.
- Diệp Hiên, ngươi hiện tại thu tay còn chưa muộn, nếu không ta tất nhiên phải đi Tử Tiêu cung thượng bẩm Hồng Quân đạo tổ, sẽ trị tội ngươi nhiễu loạn tam giới.
Vương Mẫu nương nương tuy bị Diệp Hiên giam cầm trong tay, nhưng trong mắt cũng không có chút sợ hãi, ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên lại hiện ra vẻ cực kỳ tức giận, nói ra Hồng Quân Đạo Tổ - vị Thiên Đạo đệ nhất Thánh nhân này để uy hiếp Diệp Hiên.
Nhắc tới Hồng Quân đạo tổ, sắc mặt của tất cả Đại La tại đây hơi ngưng trệ, trong mắt đều xẹt qua vẻ kính sợ.
Phải biết rằng Ngọc Đế Vương Mẫu vốn là đạo đồng bên người Hồng Quân đạo tổ, tuy rằng tu vi không tính cao thâm, nhưng bắp đùi quá mức khủng bố, nếu Diệp Hiên thật sự đánh chết Ngọc Đế Vương Mẫu, nếu chọc cho Hồng Quân Đạo Tổ giáng tội, đây quả thực chính là sự khủng bố không cách nào tưởng tượng được.
Thật ra, trong mắt các vị Đại La, Diệp Hiên giờ phút này đã làm đủ, Ngọc Đế bị hắn giẫm dưới chân, Vương Mẫu nương nương bị hắn chế phục, tuy rằng đây là một loại nhục nhã cực lớn đối với hai người, nhưng chỉ cần không giết hai người liền lui, chỉ dựa vào trận chiến này của Diệp Hiên, từ nay về sau mở ra đạo thống ở hạ giới, đó cũng là một nhân vật vô thượng, kinh thiên động địa được xưng là Đạo tổ.
Đạo thống khắp nơi cũng sẽ mở một con mắt nhắm một con mắt, càng không muốn trở thành cừu địch với Diệp Hiên, ân oán trước kia cũng có thể xóa bỏ.
Ai cũng nhìn ra, Diệp Hiên quá mức không giải thích được ở trong đường ranh giới thứ hai của Đại La, trừ phi Đa Bảo Như Lai - loại nhân vật nằm trong đường ranh giới thứ ba mới có thể chế phục, bằng không ai trong tam giới này dám đắc tội Diệp Hiên?



Bạn cần đăng nhập để bình luận