Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 2717: Ngư Lân Quả

Chương 2717: Ngư Lân Quả
- Hoang huynh khen ngợi, Hoang Thiên Pháp cũng là vạn cổ thần pháp, tiểu đệ thật ra vẫn cực kỳ kính nể Hoang huynh.
Không nói sai.
Là người thì có chút đạo đức giả.
Uyên cũng không ngoại lệ, được Diệp Hiên khen ngợi, hắn lại tỏ ra khiêm tốn.
- Ha ha ha.
Diệp Hiên cất tiếng cười to, đôi mắt khẽ chuyển nói:
- Cửu Kiếp Thiên Uyên Pháp của huynh đệ tuy rằng không có viên mãn, nhưng đích xác là trên Hoang Thiên pháp của ta, đợi đến ngày sau huynh đệ cửu biến kinh thiên, vạn cổ đệ nhất cường giả này không phải của huynh đệ ngươi thig không ai khác.
Cái gì gọi là mặt dày vô sỉ?
Diệp Hiên giờ phút này tuy rằng không liên quan đến bốn chữ này, nhưng lời khen ngợi như thế, đích xác có chút làm cho người ta đỏ mặt.
Cũng may, giờ phút này chỉ có hai người ở đây, cho nên cũng không có ai nhìn thấy một màn này.
- Huynh trưởng khen ngợi, tiểu đệ hổ thẹn không dám nhận.
'Uyên' nho nhã thi lễ một cái, xưng hô trong miệng lại thay đổi, ấn tượng trong lòng Diệp Hiên lại bắt đầu xoay chuyển.
Còn quá trẻ.
Thằng ngốc này còn quá trẻ.
Diệp Hiên mỉm cười, nhưng trong lòng lại cười lạnh không ngừng, đối với loại người chưa từng trải qua các loại lừa gạt như Uyên, Diệp Hiên cũng có chút ngượng ngùng lừa gạt hắn.
- Ai, thật ra vi huynh biết, kiếp nạn luân hồi diệt thế này, cũng chỉ có huynh đệ ngươi mới có thể phá vỡ, vi huynh tung hoành tam đại niên đại, nhưng vẫn như cũ vẫn không cách nào phá vỡ vạn cổ đại kiếp nạn.
Diệp Hiên ra vẻ thở dài nói.
- Huynh trưởng yên tâm, cái gọi là Luân Hồi diệt thế, cũng chỉ là kiếp nạn do Vạn Cổ Vũ Trụ giáng xuống. Cửu Kiếp Thiên Uyên Pháp vạn cổ vô địch của ta, có thể phá được nguyền rủa này.
Uyên tự tin cười, một tòa Hắc Ám Thiên Uyên hiện ra, biểu hiện ra tu vi cường đại cùng lòng tin vô địch của hắn.
- Hay cho một Cửu Kiếp Thiên Uyên Pháp, pháp môn vạn cổ chưa có, đáng tiếc vi huynh lại không thể nhìn thấy ảo diệu của pháp môn này, thật sự là tiếc nuối cả đời.
Diệp Hiên không tiếc lời tán thưởng, vẻ mặt hâm mộ nhìn Hắc Ám Thiên Uyên, trong mắt tràn đầy vẻ ước.
- Huynh trưởng nói cái gì, nếu huynh trưởng nguyện ý, huynh trưởng có thể xem Cửu Kiếp Thiên Uyên pháp một chút.
Cả người Uyên đều tung bay, dưới sự khen ngợi và ngưỡng mộ của Diệp Hiên, biểu hiện của hắn cực kỳ rộng lượng, hoàn toàn không chú ý tới vẻ quỷ dị xẹt qua trong mắt Diệp Hiên.
Đúng.
Mục đích của Diệp Hiên chính là Cửu Kiếp Thiên Uyên pháp.
Trận chiến với Uyên lúc trước, Diệp Hiên đã phát hiện Cửu Kiếp Thiên Uyên pháp này kinh khủng, hoàn toàn vượt qua Táng Thiên Quyết và Hoang Thiên Pháp của hắn.
Có thể nói, Cửu Kiếp Thiên Uyên pháp đã bước nửa chân vào cảnh giới siêu thoát, đã rời khỏi sự chế tài của vạn cổ vũ trụ.
Diệp Hiên rất ít khi động tâm với pháp môn của người khác, nhưng Cửu Kiếp Thiên Uyên pháp này là một ngoại lệ, thật sự khiến Diệp Hiên động tâm.
Nếu mà hắn có thể hấp thu Cửu Kiếp Thiên Uyên pháp dung hợp vào trong pháp và đạo của mình, vậy tu vi của hắn, tuyệt đối sẽ đề cao đến tình trạng rất khủng bố.
Cho nên, vì có được Cửu Kiếp Thiên Uyên Pháp, Diệp Hiên mới biểu hiện cực kỳ thân thiết với Uyên, càng công khai khen ngợi hắn.
- Huynh đệ không thể, Cửu Kiếp Thiên Uyên Pháp này chính là pháp cùng đạo của ngươi, sao có thể để cho ta nhìn?
Diệp Hiên ra vẻ từ chối, nhưng trong lòng lại cực kỳ chờ mong.
- Huynh trưởng nói cái gì thế, chỉ là pháp và đạo của ta mà thôi.
Uyên cười rộng lượng, hoàn toàn không biết mình đang từng bước rơi vào bẫy của Diệp Hiên.
- Vậy vi huynh cung kính không bằng tuân mệnh.
Diệp Hiên mỉm cười, hắn đâu có từ chối thật sự, hận không thể để 'Uyên' đọc ra kinh văn Cửu Kiếp Thiên Uyên pháp cho hắn nghe.
- Cửu Kiếp Thiên Uyên, lấy chín làm cực hạn, Thiên chi đạo, nhất uyên là thiên, cửu kiếp là cực...
Uyên bắt đầu đọc ra tổng cương của Cửu Kiếp Thiên Uyên pháp, đôi mắt Diệp Hiên nóng bỏng, tĩnh tai lắng nghe.
Nhưng Diệp Hiên vẫn quá sốt ruột. Dáng vẻ lắng nghe của hắn phải quá chuyên chú, thậm chí vẻ mặt cũng trở nên lạnh lùng nghiêm túc. Khi vẻ mặt này rơi vào mắt Uyên, nhất thời khiến hắn giật mình.
Ầm ầm.
Vẻ mặt Uyên biến đổi, nhanh chóng tỉnh táo lại, cả người cũng hoàng hồn, càng nhớ tới người đứng trước mặt hắn là ai.
Đây chính là hoang cổ đệ nhất cường giả.
Hơn nữa lúc trước còn nhục nhã mình, hung hăng giẫm hắn dưới chân, sao trong khoảnh khắc lại trở nên thân thiện với hắn như vậy?
Uyên trong nháy mắt tỉnh táo, cuối cùng hắn cũng phát hiện ra mục đích của Diệp Hiên, điều này cũng khiến hắn nổi giận, biết mình bị Diệp Hiên đùa giỡn.
- Huynh đệ, sao ngươi lại không đọc tiếp?
Uyên đột nhiên im lặng, nhất thời khiến Diệp Hiên ngẩn ra, sau đó bất ngờ bừng tỉnh, biết mình lộ ra sơ hở, vội vàng thay đổi khuôn mặt tươi cười nhìn về phía Uyên.
- Hoang, ngươi thật vô sỉ, lại muốn lừa gạt Cửu Kiếp Thiên Uyên pháp của ta.
Gầm lên.
Uyên xấu hổ hét lớn, một quyền giết tới Diệp Hiên. Hắc ám thiên uyên đáng sợ hiện ra, trực tiếp trấn áp đến Diệp Hiên.
Ông.
Nụ cười trên mặt Diệp Hiên trong nháy mắt biến mất, năm ngón tay ầm ầm thoát ra, trực tiếp nắm chặt thân quyền của Uyên trong tay, một tia lực lượng hoang vu xoắn nát Hắc Ám Thiên Uyên.
- Cẩu vật, cho thể diện mà không biết xấu hổ.
Ba.
Diệp Hiên vung tay tát Uyên bay đi, chỉ thấy Uyên phun máu tươi đập mạnh xuống đất.
Nếu đã bị Uyên phát hiện ra mục đích của mình, Diệp Hiên cũng không cần phải che dối, nhất thời lộ ra vẻ mặt hung bạo thô bạo.
Ông!
Diệp Hiên bước ra một bước, trực tiếp xuất hiện bên cạnh Uyên, một cước đạp lên đỉnh đầu Uyên. Bàn chân càng giẫm mạnh đầu của hắn xuống đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận