Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 303 - Trăm ức Trấn Hồn Phiên (2)



Chương 303 - Trăm ức Trấn Hồn Phiên (2)




- Ba ngày, ta chỉ cho ngươi ba ngày, ba ngày sau ta muốn nhìn thấy tất cả trong danh sách.
Diệp Hiên âm lãnh lên tiếng, trực tiếp cắt đứt lời Âm Nha nói.
- Thuộc hạ sẽ cố hết sức.
Âm Nha khổ sở nói.
- Không phải cố hết sức, mà là nhất định phải làm được, nếu như ba ngày sau ngươi không thu thập đủ những tài liệu này, vậy ngươi liền đưa đầu tới gặp ta đi.
Diệp Hiên nhắm hai mắt lại.
Nhìn khuôn mặt thâm độc của Diệp Hiên, Âm Nha biến sắc, biết Diệp Hiên tuyệt đối không phải nói một chút mà thôi, nếu như mình không hoàn thành được nhiệm vụ Diệp Hiên giao phó, chỉ sợ mình thật sẽ phải hồn phi phách tán mà chết.
- Vâng, thuộc hạ tuân mệnh.
Âm Nha run rẩy lên tiếng, cầm danh sách tài liệu trong tay nhanh chóng rời khỏi Diêm La điện, hiển nhiên ba ngày quá ngắn, Âm Nha một khắc đều không dám trễ nãi.
Nhìn bóng lưng Âm Nha rời khỏi, khuôn mặt Diệp Hiên ửng hồng, hai tay phấn khích nắm chặt, âm thanh lạnh lùng nghiêm nghị nói:
- Trăm ức Trấn Hồn Phiên, chỉ cần có vật ấy, ta mới có thể thật sự không sợ hãi.
Diệp Hiên có một dự cảm cực kỳ mãnh liệt, thời gian hắn thành tiên đã thật không xa.
...
Ba ngày vội vã trôi qua.
Ở trong ba ngày nay, Âm Nha dẫn dắt vô tận âm binh vơ vét tài liệu Diệp Hiên cần ở bốn chỗ Diêm La địa ngục, cho đến ngày thứ ba, Âm Nha rốt cuộc cũng đã bày tài liệu luyện chế Trăm ức Trấn Hồn Phiên ở trước mặt Diệp Hiên.
Âm quang rực rỡ, rét lạnh tận xương.
Số lượng lớn tài liệu chất đống ở trong Diêm La điện, chân mày nhíu chặt trên mặt Diệp Hiên rốt cuộc cũng giãn ra, trong mắt còn có một tia huyết sắc đang lặng lẽ xẹt qua.
- Diêm Quân, không biết ngài muốn những tài liệu này có ích lợi gì?
Âm Nha cẩn thận thăm dò.
- Trăm ức Trấn Hồn Phiên.
Năm chữ đơn giản thốt ra từ trong miệng Diệp Hiên, nhưng lại làm cho Âm Nha trong nháy mắt dại ra, mấy chục giây trôi qua mà vẫn không có lấy lại tinh thần.
- Diêm Quân, không thể!
Âm Nha sợ run, âm quang (ánh sáng âm u) quanh thân càng kịch liệt ba động, đôi mắt nhìn Diệp Hiên giống như đang nhìn người điên.
- Vì sao không thể?
Diệp Hiên nhắm hai mắt lại, âm thanh hơi lộ ra lạnh lùng.
- Diêm Quân minh giám, Trăm ức Trấn Hồn Phiên chính là vật cấm kỵ trong thiên địa, đừng nói ở thế giới Mạt Pháp này, dù là ở trong Địa Tiên giới cũng là vật trong truyền thuyết, tuy Diêm La địa ngục có trăm ức vong hồn, nhưng nếu ngài thật sự luyện chế vật ấy, bằng tu vi ngài bây giờ, nếu như trăm ức Trấn Hồn Phiên xuất hiện phản phệ, không chỉ có ngài thân tử tiêu, mà Diêm La địa ngục cũng sẽ vô cùng có khả năng bị Trăm ức Trấn Hồn Phiên phản phệ mà đổ nát.
Âm Nha run sợ khuyên can, càng nói rõ quan hệ lợi hại trong đó, hắn thật không có nghĩ đến, Diệp Hiên lại có thể điên cuồng tới mức này, hắn lại muốn luyện chế loại vật cấm kỵ trong truyền thuyết này.
Nghĩ đến sự đáng sợ của Trăm ức Trấn Hồn Phiên, hai chân Âm Nha đều như nhũn ra, loại đồ vật cấm kỵ trời đất không dung này chính là vật trảm tiên diệt thần, một bước không tốt, sẽ mang đến cho Diêm La địa ngục một tai nạn hủy diệt.
- Không có ai có thể nghi vấn quyết định của ta, ngươi chỉ cần dựa theo ý ta mà làm việc là được, hiểu chưa?
Diệp Hiên âm lãnh lên tiếng.
Nhìn sát cơ trong mắt Diệp Hiên, Âm Nha không khỏi rùng mình, vội vàng khom người cúi đầu, nói:
- Âm Nha hiểu rõ.
- Trong vòng bảy ngày, không có lệnh của ta, bất kỳ người nào cũng không cho phép bước vào Diêm La điện một bước, kẻ dám can đảm trái lời, giết không tha. Hiện tại ngươi có thể lui xuống.
Diệp Hiên lạnh lùng lên tiếng, khí tức Âm Nha hỗn loạn, khom người cúi đầu trước Diệp Hiên, bước nhanh rời khỏi Diêm La điện, hiển nhiên hắn đã bị sự điên cuồng của Diệp Hiên làm cho kinh hãi.
Ùng ùng!
Cánh cổng Diêm La điện đang chậm rãi khép kín, cho đến khi rơi vào yên lặng.
Trong Diêm La điện.
Bầu không khí tĩnh mịch không tiếng động, Minh Hỏa lăn tăn lóe lên, ngoại trừ tài liệu luyện khí chất đống trên mặt đất, bầu không khí trong Diêm La điện có thể nói là kiềm nén tột cùng.
Hô!
Diệp Hiên từ từ hô hấp, chậm rãi phun ra một hơi, hắn đang cực lực trấn định tâm tình của mình, ánh mắt nhìn những này tài liệu luyện khí này lại mang vẻ điên cuồng chưa bao giờ có.
Sau khi Diệp Hiên bình phục tâm tình, hắn cũng đề thăng tinh khí thần của mình tới cực đỉnh, hắn rốt cuộc cũng ra tay.
- Máu!
Sắc mặt Diệp Hiên trở nên nghiêm trọng, kiếm chỉ hiện ra, một giọt máu tươi hiện ra ở đầu ngón tay, chỉ thấy tài liệu luyện khí giống như một ngọn núi nhỏ chợt bay lên khoảng không, quanh thân Diệp Hiên lúc này bộc phát ra Ma Diễm màu đen cực kỳ đáng sợ.
Chợt, một chuyện đáng sợ khác bỗng xuất hiện.
Mặt Diệp Hiên trở nên dữ tợn, một đôi kiếm chỉ rạch ra lồng ngực của mình, trên khuôn mặt cũng không có chút đau đớn nào, giống như chuyện tự mình hại mình này cũng không phải đang làm ở vào trên cơ thể hắn.
Phốc!
Máu tươi từ lồng ngực phun ra, trong nháy mắt đã nhuộm hết tài liệu luyện khí, đỏ như máu mà rực rỡ mỹ lệ, ngoài ra hư không truyền đến tiếng vong hồn kêu la thảm thiết.
- Bằng vào tinh huyết ta làm dẫn, bằng vào nguyên thần ta làm mô giới, dung cho ta!
Diệp Hiên dữ tợn gầm nhẹ, hai tay hắn vẽ một vòng tròn, Ma Diễm màu đen kinh khủng quanh người trong nháy mắt đã bao phủ xuống các loại tài liệu luyện khí.



Bạn cần đăng nhập để bình luận