Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1436 - Bạch Y tuyệt thế (2)



Chương 1436 - Bạch Y tuyệt thế (2)




Ầm!
Không có Hỗn Độn Tứ Kiếp Trận ngăn cản, đạo kinh lôi màu cam thứ hai này nháy mắt nhắm đánh Diệp Hiên toàn thân nổ tung, nhục thân của hắn cũng bắt đầu hiện ra dấu hiệu tán loạn.
Tử kiếp! Hữu tử vô sinh, tử kiếp!
Vẻn vẹn Hỗn Độn đệ nhị sát đã liền khiến cho Diệp Hiên đi đến đường cùng, chỉ sợ Hỗn Độn đệ tam sát giáng lâm, hắn nhất định sẽ bị tươi sống đánh chết ngay tại phiến hỗn độn tinh không này.
- Thiên Tôn!
Bộ hạ ba mươi ba trọng Thiên Đình đang bi thiết lên tiếng, bọn hắn có lòng muốn muốn cứu vớt Diệp Hiên, thế nhưng đối mặt với đáng sợ hỗn độn thánh kiếp này, nếu bọn hắn dám lên trước một bước, chỉ sợ cũng phải chết ở dưới lôi kiếp.
- Tuyên cổ vội vàng, tuế nguyệt ung dung, một thế này Liễu Bạch Y chỉ có một vị chí hữu là Diệp huynh, hôm nay liền để Liễu Bạch Y ta đến gánh hỗn độn thánh kiếp này.
Ầm ầm!
Một bộ bạch y, tuyệt thế xuất trần, một nụ cười ôn nhuận xán lạn kia hiện ra trong ánh mắt thất thần của Diệp Hiên, Liễu Bạch Y dạo bước tinh không đi tới phía Diệp Hiên, hắn mặc dù chỉ là một Chuẩn Thánh, giờ phút này lại hóa thành thần tinh lộng lẫy nhất giữa thiên địa, bị tất cả mọi người ngưỡng vọng.
- Nghịch Loạn Tứ Kiếp Trận!
Thông thiên động địa, rung chuyển cổ kim, một bóng dáng bạch y tuyệt thế vượt ngang trời cao mà đến, trong tay hắn đánh ra một đạo trận đồ già thiên, nháy mắt đem che đậy Diệp Hiên, mà hắn thì lại ngửa đầu nhìn về phía cửu sắc kiếp vân, trên mặt nở ra nụ cười óng ánh.
Bạch y tuyệt thế, phiêu nhiên xuất trần, hắn giống như trích tiên giữa thiên địa, cho dù đối mặt với hỗn độn thánh kiếp, trên mặt cũng chưa từng lộ ra nửa điểm sợ hãi.
- Bạch Y huynh!
Diệp Hiên mặc dù bị thương nặng, nhưng ý thức của hắn còn cực kỳ thanh tỉnh, khi mà hắn nhìn thấy Liễu Bạch Y ngăn cản trước mặt mình, hai con ngươi của hắn đều trở nên đỏ ngầu, gào thét với Liễu Bạch Y.
- Đã từng, ta chưa từng bồi bạn bên cạnh ngươi cùng ngươi chinh chiến Địa Tiên Giới, hôm nay, hãy để Liễu Bạch Y ta đến thay ngươi ngăn cản hỗn độn thánh kiếp này đi.
Liễu Bạch Y quay đầu cười một tiếng, nụ cười của hắn vẫn là ôn nhuận hoàn mỹ như vậy, vẫn là siêu trần thoát tục như vậy, dù là đứng trước cái gọi là tử vong, hắn cũng không có bất kỳ lùi bước gì.
Ầm ầm!
Cửu sắc kiếp vân giống như bị chọc giận, đạo lôi kiếp thứ ba đang sinh sôi, đây là một đạo kinh lôi màu vàng, mang theo khí thế phá diệt vạn vật bổ xuống Liễu Bạch Y.
- Không!
Diệp Hiên lên tiếng gào thét, hắn muốn ngăn cản nhưng đã tới không kịp, chỉ có thể trơ mắt nhìn đạo lôi đình thứ ba oanh sát đến Liễu Bạch Y.
- Nghịch loạn!
Liễu Bạch Y tuy chỉ là Chuẩn Thánh, nhưng hắn cũng là quỷ tài tuyên cổ vô song, Nghịch Loạn Tứ Kiếp Trận đang đảo ngược tinh không, đạo lôi đình thứ ba trực tiếp bị Nghịch Loạn Tứ Kiếp Trận hút vào trong đó, ầm vang hóa thành một tia lôi quang tiêu tán không thấy đâu.
Phốc!
Một ngụm máu tươi phun ra từ trong miệng Liễu Bạch Y, cả người hắn đều lảo đảo rút lui, quanh thân hiện ra từng vết rách, máu tươi thê diễm nhuộm dần y phục trắng toát kia.
Nghịch Loạn Tứ Kiếp Trận mặc dù lợi hại, nhưng đối mặt Hỗn Độn đệ tam sát, cũng chỉ có thể miễn cưỡng ngăn cản, mà Liễu Bạch Y lại trực tiếp điều khiển tòa đại trận này, đứng mũi chịu sào gặp phải dư ba khủng bố của hỗn độn tam sát.
- Hô!
Liễu Bạch Y phun ra một ngụm trọc khí, hắn lau máu tươi trên miệng, hai con ngươi càng ngày càng sáng lên.
Hắn ngưỡng vọng cửu sắc kiếp vân, trong mắt hiện ra vẻ kiên nghị, Liễu Bạch Y buồn bã thì thầm nói:
- Diệp huynh, rất cảm tạ ngươi đã để ta tái hiện thế gian, nhưng Bạch Y không thể nhìn ngươi chết tại dưới hỗn độn thánh kiếp, nếu như tương lai ngươi đăng lâm tuyệt đỉnh, Liễu Bạch Y ta ở dưới cửu tuyền cũng có thể nhắm mắt. Tứ kiếp nghịch loạn, càn khôn treo ngược, âm dương hoán vị, sinh tử điên đảo. Nghịch!
Liễu Bạch Y lên tiếng gào thét, hai tay của hắn bấm niệm lấy pháp quyết đang thúc giục Nghịch Loạn Tứ Kiếp Trận.
Đây là một loại bí pháp chuyển dời, đem hỗn độn thánh kiếp trên người Diệp Hiên chuyển đến trên người hắn, cũng chỉ có như vậy mới có thể để cho Diệp Hiên qua được kiếp nạn này.
Ầm ầm!
Nghịch Loạn Tứ Kiếp Trận phát động, Liễu Bạch Y tản ra một loại hấp lực khủng bố, muốn đem kiếp nạn của Diệp Hiên chuyển đến đến trên người hắn.
Cũng là vào tại thời khắc này, đạo lôi đình thứ tư đã ấp ủ hoàn tất, ầm vang đánh xuống đến Liễu Bạch Y, đây chính là Hỗn Độn đệ tứ sát, so với trước đó còn kinh khủng hơn, nhất định sẽ muốn tính mệnh Liễu Bạch Y.
- Diệp huynh, gặp lại!
Liễu Bạch Y giãn hai tay ra đón lấy Hỗn Độ đệ tứ sát, trên mặt của hắn mang theo nụ cười ôn nhuận, một màn nhuốm máu bạch y kia quá mức xuất trần, giống như thần tinh hoàn mỹ nhất giữa thiên địa này.
- Đẩu chuyển tinh di, Di Hoa Tiếp Mộc.
Bỗng nhiên, một vòng vĩ lực nghịch chuyển được phóng thích tại thiên địa, một bóng dáng nháy trong mắt đem Liễu Bạch Y ngăn ở sau lưng hắn, càng một lần nữa đem hỗn độn thánh kiếp chuyển đến đến trên người mình.
- Diệp huynh?
Liễu Bạch Y lên tiếng kinh hô, bởi vì người ngăn tại trước mặt hắn chính là Diệp Hiên, một nụ cười xán lạn đang phác hoạ ra từ khóe miệng Diệp Hiên, cũng chiếu vào trong tầm mắt Liễu Bạch Y tại lúc này.
- Kiếp nạn của ta ta đến gánh, ta không muốn ngươi chết.
Diệp Hiên buồn bã nói nhỏ, trong chớp mắt liền đẩy Liễu Bạch Y đi ra, sau đó quay người hướng Hỗn Độn đệ tứ sát nghênh đón.
Ầm!
Nghịch Loạn Tứ Kiếp Trận ầm vang nổ nát vụn, Diệp Hiên cả người đều bị lôi quang khủng bố bao phủ, nửa người hắn đều bị nổ nát vụn ra, máu tươi thê diễm đổ xuống mạn thiên tinh không.



Bạn cần đăng nhập để bình luận