Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 2371: Một tia hi vọng (2)

Chương 2371: Một tia hi vọng (2)
Phốc phốc phốc!.
Dưới sự mài giũa của Diệt Thế Ma Bàn, Diệp Hiên thê lương rống giận, nhưng từng tấc từng tấc máu thịt cả người hắn nổ tung, cả người đều hóa thành một huyết nhân, làm cho người ta không dám nhìn thẳng.
Phốc phốc.
Phun ra một ngụm máu tươi, dưới sự mài mòn của Diệt Thế Ma Bàn, cả người Diệp Hiên đều uể oải không thôi, mười một Thiên Môn càng lung lay sắp đổ, giống như bất cứ lúc nào cũng sẽ sụp đổ.
- Tiên sinh?
- Đế chủ.
Khi một màn này hiện ra, đám người Hoàng bàn tử thê lương hét lớn, chỉ vì Diệp Hiên hiện tại thật sự quá thảm, Diệt Thế Ma Bàn quả thực kinh khủng không có cách giải quyết.
Tất cả mọi người đều vạn phần khẳng định, cho dù Vạn Cổ chí cường gặp phải kiếp nạn này, chỉ sợ đều phải chết thảm dưới Diệt Thế Ma Bàn.
Giờ phút này, thất đại chí cường sợ hãi nhìn tới, chỉ là lực lượng mà Diệt Thế Ma Bàn nở rộ đã làm cho bọn họ ngửi được mùi vị của tử vong.
- Tiên sinh, ngài nhất định phải vượt qua.
Cực tình chi chủ run giọng nói.
...
- Không... Ta không thể chết... Tuyệt đối không được chết.
Trong bầu trời đầy sao.
Diệp Hiên huyết nhục mơ hồ, nội tâm đang điên cuồng rống giận, hắn muốn đánh nát Diệt Thế Ma Bàn ở trên người hắn, nhưng không cách nào làm được.
- Kiếp Tiên thuật.
Sau một khắc, Diệp Hiên tức giận rống to, nếu hắn không cách nào phá vỡ Diệt Thế Ma Bàn, vậy hắn sẽ thôn phệ lực lượng của cái cối xay này.
Ầm ầm
Hắc vụ tràn ngập ra đầy trời đầy đất, Kiếp Tiên thuật cùng áo nghĩa Thôn Thiên Ma Công cực kỳ nở rộ, bắt đầu cắn nuốt tới Diệt Thế Ma Bàn.
Oa.
Nhưng sau một khắc, Diệp Hiên lại phun ra một ngụm máu tươi, pháp môn thôn phệ của hắn trực tiếp tiêu tán, toàn bộ bị diệt thế ma bàn mài mòn.
Diệt Thế Ma Bàn, mài mòn vạn vật, mài mòn không chỉ sinh linh, càng có thể mài mòn hết thảy lực lượng quy tắc, pháp môn thôn phệ đối mặt với nó, tự nhiên vô dụng.
Phanh.
Diệt Thế Ma Bàn không ngừng buông xuống, hai tay Diệp Hiên ầm ầm hóa thành huyết vụ, cối xay khủng bố kia trấn diệt thân thể của hắn, theo một tiếng nổ vang lớn truyền đến, dĩ nhiên mài diệt nửa người hắn không còn tăm hơi.
- Luân Hồi.
Ầm ầm.
Nửa thân thể Diệp Hiên nổ nát lần nữa khôi phục như cũ, mười một Thiên Môn khủng bố luân phiên che chở thân thể, chỉ là Diệt Thế Ma Bàn quá mức đáng sợ, mười một Thiên Môn đều kịch liệt rung động, hiển nhiên kiên trì không được bao lâu.
Ta phải làm gì đây?
Ta phải làm gì đây?
Diệp Hiên khổ sở ngăn cản đường đi của Diệt Thế Ma Bàn, nhưng trong lòng đã tràn đầy tuyệt vọng, bởi vì hắn căn bản không cách nào ngăn cản cỗ lực lượng diệt thế này.
Bình tĩnh.
Hãy bình tĩnh.
Tại thời khắc sinh tử, Diệp Hiên không ngừng cảnh cáo mình phải tỉnh táo lại.
Thiên cơ?
Hỗn Độn Thiên Cơ?
Bỗng nhiên, thể xác và tinh thần Diệp Hiên chấn động, bởi vì hắn phát hiện ra một chuyện, một chuyện khiến hắn kinh hỉ không thôi.
Dưới sự mài giũa của Diệt Thế Ma Bàn, hỗn độn thiên cơ của phương tinh không vũ trụ này không còn, tràn ngập lực lượng của Diệt Thế Ma Bàn.
- Hóa Tương Lai?
- Ta có thể thi triển Hóa Tương Lai pháp?
Trong lòng Diệp Hiên hưng phấn gào thét.
Hóa Tương Lai pháp.
Lá bài tẩy lớn nhất của Diệp Hiên.
Chỉ là lá bài tẩy này bị hạn chế thật lớn, Vũ Trụ hỗn độn không dung, chỉ cần Hỗn Độn Thiên Cơ tồn tại, Diệp Hiên không cách nào thi triển pháp môn này.
Nhưng Diệt Thế Ma Bàn xuất hiện, vừa hay mài mòn hết thảy sự vật, thậm chí Hỗn Độn Thiên Cơ cũng không tồn tại trong phương tinh không này, càng cho Diệp Hiên cơ hội có thể thi triển Hóa Tương Lai của hắn.
Ầm ầm.
Diệt Thế Ma Bàn đang luân chuyển, khí tức sinh sát vạn vật đang nở rộ, phương tinh không vũ trụ này sớm đã không còn, từng hắc động đáng sợ đang nổ tung ra.
Ta không thể chờ đợi lâu hơn nữa.
Nội tâm Diệp Hiên liên tục gầm nhẹ, nếu còn không thi triển Hóa Tương Lai, hắn thật sự sẽ chết dưới Diệt Thế Ma Bàn.
- Hóa tương lai.
Hai tay Diệp Hiên giơ lên trời, gắt gao nâng Diệt Thế Ma Bàn buông xuống, trong miệng truyền đến tiếng rống giận vạn cổ.
Đông —— đông —— đông!!
Như chư thiên vũ trụ đang rung chuyển, tựa như vạn vật thiên địa vừa mới mở ra, từng tiếng bước chân vạn cổ nặng nề truyền đến, một hư ảnh hiện ra.
Xuyên qua cổ kim thiên địa, phá vỡ giới hạn thời gian không gian, một chút tương lai hư ảo kia cuối cùng cũng xuất hiện.
Quá khứ không còn nữa, kiếp không thể nhìn thấy này, tương lai là không thể đoán trước.
Tinh không vặn vẹo, vạn pháp vô cực.
Bóng dáng này đi ra từ trong tương lai hư vô, cũng là theo hắn xuất hiện, phương thiên địa hỗn độn này đều đang ngưng trệ, thậm chí ngay cả chuyển động của Diệt Thế Ma Bàn cũng trở nên chậm lại.
Tương lai là hư ảo, nhưng cũng là tồn tại chân thật, Hóa Tương Lai có thể nói là cấm kỵ thiên pháp không trọn vẹn, càng có chỗ kinh khủng không cách nào tưởng tượng được.
Ầm ầm!
Như trời như đất, hỗn độn chấn động, hư ảnh tương lai này đang sải bước về phía Diệp Hiên, trên mặt Diệp Hiên cũng lộ ra vẻ phấn chấn, cho đến khi hư ảnh tương lai hợp lại cùng hắn, một tiếng rống giận nổ tung vũ trụ truyền đến từ trong miệng Diệp Hiên.
- Mở cho ta.
Oanh oanh oanh.
Đẩy ngang vạn cổ, chư thiên nổ tung, khi Diệp Hiên cùng tương lai tương hợp, cả người hắn đều tản mát ra một loại quang mang khủng bố đến cực hạn, xương sống vốn uốn lượn cũng ở giờ phút này trở nên cao ngất như tùng bách, đôi tay chống đỡ Diệt Thế Ma Bàn, càng làm cho Diệt Thế Ma Bàn đang ong ong chấn động.
- Cút cho ta.
Diệp Hiên nổi giận gầm lên, một tay hắn chống trời, đánh ra một quyền vào Diệt Thế Ma Bàn, quyền mang xuyên qua thiên địa hỗn độn, chói lóa để người ta không mở được hai mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận