Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1980: Thiên địa có ta

Chương 1980: Thiên địa có ta
- Các ngươi đều lui ra đi.
Diệp Hiên nói.
Tứ Ma liếc nhau một cái, sau đó gật đầu khom người cáo lui, tuy rằng bọn họ còn chưa tính là rất tin phục Diệp Hiên, nhưng bề ngoài vẫn phải nghe hiệu lệnh của Diệp Hiên.
- Hừ!
Nhìn Tứ Ma rời khỏi, Diệp Hiên hừ lạnh lẩm bẩm nói:
- Nếu các ngươi ngoan ngoãn nghe lời hết thảy đều dễ nói, nếu không nghe lời ta cũng chỉ có thể đưa các ngươi lên đường.
Đối với Tứ Ma, Diệp Hiên không tín nhiệm, hai bên cũng chỉ là lợi dụng lẫn nhau, tuy nhiên trận tam giáo đại chiến này ảnh hưởng đến toàn bộ Bắc Vực, tu vi chiến lực của tứ ma không tầm thường, khi thời cơ thích hợp sẽ có trợ giúp rất lớn đối với Diệp Hiên.
- Tiên sinh!
Hoàng bàn tử lặng lẽ xuất hiện phía sau Diệp Hiên.
- Mọi chuyện thế nào rồi?
Diệp Hiên trầm giọng nói.
- Tiên sinh, dựa theo phân phó của Ngài, năm đại tông chủ đã âm thầm công hãm năm đại tông môn, càng cướp đoạt một lượng lớn tài nguyên tu luyện, cũng đủ để năm đại tông chủ bước vào Bất Hủ.
Hoàng bàn tử trịnh trọng nói.
- Được, năm người này cuối cùng cũng không làm ta thất vọng.
Diệp Hiên hài lòng gật đầu.
- Tiên sinh, ta có một câu không biết có nên nói hay không.
Hoàng bàn tử nhíu mày, trong mắt xẹt qua một tia ưu sầu.
- Ngươi muốn hỏi ta, vì sao phải giúp ngũ đại tông chủ bước vào Bất Hủ?
Diệp Hiên xoay người mỉm cười nhìn về phía Hoàng bàn tử.
- Tiên sinh, cũng không phải ta lo lắng cho người khác, mà tứ ma đã là một tai họa ngầm, nếu ngài giúp ngũ đại tông chủ bước vào Bất Hủ, chẳng lẽ ngài sẽ không sợ bọn họ phản loạn ngài?
Hoàng bàn tử lo lắng nói.
Nhìn vẻ nặng nề trên mặt Hoàng bàn tử, Diệp Hiên vỗ vỗ bả vai trấn an nói:
- Ngươi phải biết rằng, nguy hiểm và kỳ ngộ cùng tồn tại, cho dù ta khơi mào tam giáo đại chiến, nhưng chỉ dựa vào một mình ta muốn tiêu diệt Tam giáo là cực kỳ khó khăn, ta chỉ có lợi dụng tứ ma và ngũ đại tông chủ, như thế mới có thể chân chính đạt được mục đích.
Diệp Hiên nói tới đây hơi dừng lại, sau đó hai mắt nhìn về phía chân trời thì thào nói:
- Hơn nữa, ta đã tìm được một tia cơ hội bước vào Hợp Đạo cảnh, trong vòng ba vạn năm có thể bước vào Hợp Đạo, đến lúc đó có thể đánh một trận cùng các giáo chủ đã mở ra Thiên Môn thứ ba.
- Ba vạn năm?
Hoàng bàn tử nhướng mày.
- Ngươi yên tâm đi, tam giáo đại chiến trong thời gian ngắn không phân ra kết quả, dù sao tam giáo giằng co nhiều năm, không dám vận dụng toàn lực, nếu như ta suy đoán không sai, trận đại chiến này phải kéo dài mấy vạn năm.
- Trong khoảng thời gian này, ngươi và Bắc Thần phải tu luyện thật tốt, nhanh chóng đột phá cảnh giới hiện tại.
Diệp Hiên dặn dò.
- Vâng, tiên sinh!
Hoàng bàn tử cáo lui.
......
Thời gian trôi qua như nước.
Đảo mắt thời gian, ba vạn năm trôi qua, trong ba vạn năm này, toàn bộ Bắc Vực đầy vết loét, ba vạn năm giết chóc làm cho Bắc Vực tràn ngập khí huyết tinh.
Tuyết Trúc phong.
- Vì sao vẫn không được?
Trên ngọn núi tuyết, gió lạnh gào thét, khí tức quanh thân Diệp Hiên cùng thiên địa tương hợp, uy thế khủng bố có thể làm cho sơn mạch dưới chân đều đang rung lắc kịch liệt.
Chỉ là Diệp Hiên giống như điên, đôi mắt đỏ như máu, giống như rơi vào trạng thái điên cuồng.
Thời gian ba vạn năm, Diệp Hiên mỗi ngày đều tìm hiểu cơ hội Hợp Đạo cảnh, hắn có thể cảm giác được bản thân bắt được tia cơ hội này, nhưng không cách nào bước vào Hợp Đạo.
Thiên cùng địa hợp, địa và nhân hợp, thiên địa nhân hợp nhất, gọi là Hợp Đạo cảnh.
Thế nhưng, Diệp Hiên không cách nào bước vào Hợp Đạo cảnh, dù cho ba vạn năm đã trôi qua, hắn vẫn bị kẹt ở trong bình cảnh này.
Hơn nữa, trong ba vạn năm qua, năm đại tông chủ nghênh đón Thần Kiếp Bất Hủ. Trong đó có hai đại tông chủ chết thảm dưới Thần Kiếp, chỉ có ba người thành công vượt qua Thần Kiếp.
Mặc dù tổn thất hai đại tông chủ, nhưng Thiên Đình cũng tăng thêm ba nhân vật Bất Hủ cảnh, cộng thêm tứ ma, đã có bảy nhân vật Bất Hủ cảnh cái thế.
Với đội hình này, mặc dù không dám nói có thể sánh ngang với Bắc vực tam đại giáo, nhưng tuyệt đối không kém bao nhiêu, hơn nữa trải qua ba vạn năm phát triển, Thiên Đình bắt đầu nổi danh, chính thức trở thành đại giáo thứ tư.
Nhưng tai họa ngầm cũng theo đó mà xuất hiện. Tam đại tông chủ bước vào Bất Hủ, còn có Tứ Ma tọa trấn Thiên Đình. Bảy đại Bất Hủ này đã thật lâu không tới bái kiến Diệp Hiên, có một tia dấu hiệu không đúng.
Tuy nhiên tam đại tông chủ mặc dù bước vào Bất Hủ, nhưng từ trong lòng vẫn sợ hãi Diệp Hiên. Dù sao lúc trước bọn họ nhìn thấy Diệp Hiên giết ba Bất Hủ, loại uy hiếp này cũng không dám để cho bọn họ loạn động.
Tứ Ma lại không giống, ba vạn năm qua bọn họ ở lại Thiên Đình, nhao nhao đuổi giết thế lực Thiên Đình ước thúc, bọn họ tàn sát các tông xung quanh cướp đoạt tài nguyên, có thể nói tiêu dao khoái hoạt, cơ hồ quên đi Diệp Hiên là chủ nhân của Thiên Đình.
Hoàng bàn tử từng báo cáo những chuyện này với Diệp Hiên, nhưng Diệp Hiên tùy ý tứ ma và tam đại tông chủ hồ nháo, hắn chỉ chuyên tâm tu luyện ở Tuyết Trúc phong, nhất cử bước vào Hợp Đạo cảnh.
- Hợp Đạo? Hợp lại là đạo gì?
Hỏi trời xanh mà không nói, nghe đất động mà không sợ, giờ khắc này Diệp Hiên cực kỳ bình tĩnh, hắn đang xem xét pháp cùng đạo của bản thân, càng đang cảm ngộ cái gọi là vũ trụ hỗn độn.
- Hợp thiên địa chi đạo? Hợp vũ trụ chi đạo?
Diệp Hiên tự giễu thì thầm, đôi mắt hắn đang xoay vòng, hắn giống như bắt được cơ hội chân chính, mà cơ hội này vẫn luôn bị hắn xem nhẹ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận