Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 125 - Đỉnh Tử Cấm Thành



Chương 125 - Đỉnh Tử Cấm Thành




...
Tin tức Lý Hoán Thiên quyết chiến cùng Diệp Hiên nhanh chóng lan truyền, cũng trở thành tiêu điểm được chú ý nhất của thượng tầng kinh đô.
Mà cũng trong lúc đó, số lượng lớn cổ võ giả xuất hiện ở kinh đô trong, còn có một vài đại biểu gia tộc cổ võ đi đến Nam Cung gia, muốn bái kiến Lý Hoán Thiên, nhưng lại bị Nam Cung Thiên ngăn cản, càng báo cho đại biểu những gia tộc cổ võ này tin tức, ba ngày sau Lý Hoán Thiên quyết chiến cùng Diệp Hiên tại Đỉnh Tử Cấm Thành.
...
Kinh đô, trong một tứ hợp viện vô danh.
Diệp Hiên mở tờ giấy trong tay, sau khi nhìn xong nội dung, khuôn mặt ôn nhuận như ngọc lại hiện lên một tia sát cơ rét lạnh.
- Quả nhiên là chuyện này do Nam Cung gia gây nên.
Diệp Hiên khẽ lên tiếng.
Tờ giấy là cha con Diệp gia sai người đưa tới, nội dung phía trên rất đơn giản, biểu hiện cũng rất khiêm tốn.
Mà cái này cũng không quan trọng, quan trọng là nội dung viết trên tờ giấy, Diệp Hiên bị đạn tập kích chính là Nam Cung gia gây nên, cũng không nửa điểm quan hệ cùng Diệp gia, hy vọng Diệp Hiên có có thể tới Diệp gia ngồi.
Kỳ thực, mặc dù không có Diệp gia truyền tin, Diệp Hiên cũng đã đoán được chuyện đạn tập kích chính là Nam Cung gia làm.
Nguyên nhân, mặc dù Nam Cung gia là một trong bát đại gia tộc, nhưng nên biết Diệp Hiên thủ đoạn của hắn, càng biết mấy vị lãnh đạo Hạ quốc coi trọng hắn như thế nào.
Theo lý mà nói, Nam Cung gia tuyệt đối không dám tìm Diệp Hiên gây phiền phức, nhưng tổ chức cuộc họp hằng năm của Vũ An Ti lần này, Nam Cung Thiên lại mời Lý Hoán Thiên tới ra tay với hắn, hoàn toàn không cố kỵ chút nào, hiển nhiên Nam Cung gia có tật giật mình, đã đem chính mình bại lộ ra.
Diệp Hiên để đám người Lý Hoán Thiên rời khỏi, cũng bởi vì hoài nghi đến Nam Cung Thiên đầu tiên, muốn nhìn một chút xem sau khi đám người Nam Cung Thiên rời khỏi còn có động tác gì.
Nhưng bây giờ Diệp gia lại truyền tin tới, triệt để ngồi vững vào việc này, cũng để cho Diệp Hiên rốt cục cũng xác định, chuyện này xác thực chính là Nam Cung gia gây nên.
Nếu đã điều tra rõ chân tướng, ở trong mắt Diệp Hiên, cho dù là Lý Hoán Thiên cũng tốt, hay là Nam Cung gia cũng được, bọn họ đã định trước đều sẽ trở thành người chết, đây là sự thực không thể thay đổi.
Điều duy nhất làm cho Diệp Hiên hơi có vẻ vui mừng là, Diệp Bình đang ở thành phố Giang Nam, cũng không có tham gia vào trong chuyện lần này, cũng để cho sát cơ dâng lên trong lòng hắn lặng yên lui xuống.
Diệp Hiên tuy tàn khốc bá đạo, ra tay tàn nhẫn vô tình, nhưng hắn cũng là người, là người thì có thất tình lục dục.
Nếu như hắn gạt Diệp mẫu giết Diệp Bình, hắn hoàn toàn có thể nghĩ đến, nếu Diệp mẫu nhìn thấy thi thể Diệp Bình sẽ bi thương biết bao.
Thân tình là ràng buộc của Diệp Hiên, hắn cũng thừa nhận, cái loại ràng buộc này làm cho hắn có một loại cảm giác bó tay bó chân, nhưng con người sẽ luôn có một mặt hiền lành, mà thiện lương của Diệp Hiên toàn bộ cũng là dành cho Diệp mẫu, đây cũng là báo đáp công ơn Diệp mẫu nuôi dưỡng nhiều năm.
Một vấn đề khó, giải quyết dễ dàng, cái này đối với Diệp Hiên mà nói, về thể xác và tinh thần ở lúc này đã thông thuận hơn rất nhiều.
- Thanh Long, đem tờ giấy này đưa đến phía trên, thay tôi nói với mấy vị thủ trưởng, ba ngày sau Nam Cung gia sẽ không còn tồn tại.
Diệp Hiên thuận tay đưa tờ giấy cho Thanh Long, xoay người đi tới ốc xá.
Thanh Long nhanh chóng nhìn xong nội dung trên tờ giấy, trong mắt lập tức xuất hiện lửa giận cực lớn, nhanh chóng rời khỏi tứ hợp viện, đi tìm mấy vị lãnh đạo Hạ quốc báo cáo tình huống này.
Mấy vị lãnh đạo trả lời rất nhanh, để cho Diệp Hiên không cần có bất kì cố kỵ gì, bọn họ thủy chung sẽ đứng ở phía sau Diệp Hiên.
Cũng trong lúc đó, ti trưởng Vũ An Ti đem chuyện Diệp Hiên làm ra ở Vũ An Ti cho mấy vị lãnh đạo, còn có tổ trưởng mỗi bên đứng ra làm chứng, có được câu trả lời, lại làm cho mọi người của Vũ An Ti dại ra không tiếng động.
Diệp Hiên là thần bảo hộ của Hạ quốc, hắn có thể làm tất cả chỉ cần không nguy hại quyền lợi Hạ quốc, thì những chuyện khác không cần báo cáo lại với bọn họ.
Đạt được mấy vị lãnh đạo trả lời như vậy, rốt cục đám người của Vũ An Ti cũng hiểu rõ, ở trong lòng mấy vị lãnh đạo Diệp Hiên đến cùng có bao nhiêu phân lượng, điều này cũng làm cho bọn họ liên tục cười khổ, chỉ có thể tự nhiên thở dài, Bạch Lang cùng Minh Dạ chết thật đúng là oan uổng.
Nhưng cũng là vì chuyện này mà đã gõ cho Vũ An Ti một hồi chuông báo động, càng làm cho bọn họ hiểu rõ một đạo lý.
Diệp Hiên, tuyệt đối không thể đắc tội, nếu như đắc tội người này, kết quả sẽ cực kỳ thê thảm.
Tuyết Cơ, tổ trưởng Hoang tổ, hiện tại cô rất bất an, cô vẫn không quên được đôi mắt quỷ dị kia của Diệp Hiên, còn có những lời hắn nói ra.
Hắn... Hắn vì sao có thể nhìn ra mình là yêu?
Sắc mặt Tuyết Cơ tái nhợt, trong miệng lại lẩm nhẩm gì đó, một tia ưu sầu cũng xẹt qua từ trong mắt.
...
Ba ngày sau!
Một ánh trăng sáng kéo qua khoảng không, những ngôi sao sáng tô điểm khắp nơi, mang đến một loại cảm giác đẹp đẽ rực rỡ tuyệt luân.
Tử Cấm Thành, chính là Đô Phủ tiền triều, hiện tại trở thành nơi ngắm cảnh của du khách khắp nơi, chỉ là tối nay Tử Cấm Thành đóng cửa từ chối tiếp khách, trong vòng mười dặm càng là đề phòng sâm nghiêm, không cho phép người thường bước chân vào trong đó.
Dưới chân Tử Cấm Thành.
Số lượng lớn cổ võ giả dị năng tụ tập ở đây, còn có các giới nhân vật nổi tiếng đứng ở xa quan sát.
Hai đại võ giả tiên thiên quyết chiến, chính là việc trọng đại vài chục năm không có, một trận chiến này nhất định sẽ ghi chép đến trong lịch sử giới Cổ Võ, lưu lại cho hậu nhân một đoạn truyền thuyết mê mẩn ngẩn người.
DG: Cái hay của truyện là trong hắc ám văn lại vẫn nhìn thấy những ý nghĩa nhân sinh rất hay. Dù có nhập ma đi nữa thì vẫn sẽ còn sót lại chút mặt ấm áp dành cho người quan trọng của mình. Chứ chỉ nhìn một người máy móc chỉ biết giết chóc thì cũng không còn gì ý nghĩa, giảm hẳn giá trị của tác phẩm.



Bạn cần đăng nhập để bình luận