Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1684: Kiếm Tiên Thuật = Thôn Thiên Ma Công?

Chương 1684: Kiếm Tiên Thuật = Thôn Thiên Ma Công?
Địa Ma La giống như ác quỷ gào thét, quanh thân bắn ra hắc mang khủng bố, hai tay hóa thành hai đoàn vòng xoáy, đang điên cuồng thôn phệ một thân tu vi của Diệp Hiên.
Ầm ầm!
Thôn Linh Pháp quả nhiên đáng sợ, Diệp Hiên chỉ cảm thấy lực lượng trong cơ thể đang trôi qua nhanh chóng, điên cuồng trào lên tới Địa Ma La, khí tức trên người hắn đều đang nhanh chóng suy sụp xuống.
- Chết đi, ngươi đi chết đi.
Địa Ma La đắc ý cười to, giống như đã nhìn thấy Diệp Hiên hóa thành một bộ khô cốt, bởi vì Thôn Linh Pháp của hắn trăm thử khó chịu, không có mấy người có thể sống sót từ trong Thôn Linh Pháp.
Ngoài lôi đài.
Các giáo bất đắc dĩ lắc đầu, trong miệng sôi nổi truyền đến tiếng thở dài tự nhiên, bởi vì tất cả mọi người biết Diệp Hiên căn bản không có khả năng sống sót khỏi Thôn Linh Pháp.
Thôn Thiên Ma Chủ, vạn cổ hung uy, đó là một nhân vật khủng bố cực hạn, hắn sáng tạo ra Thôn Thiên Ma Công chấn cổ trước nay, dù Thôn Linh Pháp chỉ là phiên bản đơn giản hóa của Thôn Thiên Ma Công, nhưng cũng không phải người bình thường có thể ngăn cản.
- Ai, cuối cùng đệ cửu linh tử này vẫn phải bước theo gót Lý Tri Vi.
- Thôn Thiên ma điện, hung uy cái thế, đệ tử trong giáo hắn từng người có thể xưng Ma Trung Chi Ma, pháp môn thôn phệ của hắn trăm hoa đua nở, nếu không nguyên hội thứ bảy cũng không có khả năng thành niên đại hắc ám nhất.
- Đáng tiếc cho một kỳ tài, hắn có thể bằng Cửu Thiên Thánh Vương cảnh chiến đến loại cấp độ này, đây đã là kỳ tích rồi.
- Nói những thứ này còn có ích gì, kỳ tài không có trưởng thành, cuối cùng cũng chỉ là hòn đá đặt dưới chân người khác, hôm nay hắn chung quy vẫn phải chết ở trong tay Địa Ma La.
Các giáo liên tục cảm thán, trong miệng là những tiếng tiếc hận.
Mắt thấy một vị tuyệt thế kỳ tài vẫn lạc, điều này cũng làm cho các giáo xúc cảnh sinh tình, nếu linh tử trong giáo bọn họ gặp phải Địa Ma La, kết quả tuyệt đối cũng sẽ không tốt hơn so với Diệp Hiên.
- Tiểu đệ!
Tử Linh vội vàng đứng dậy, mặt mũi tràn đầy lo lắng nhìn về phía Diệp Hiên.
- Không đúng, tiểu tử này có gì đó quái lạ.
Bỗng nhiên, Chấp Thiên viện chủ hơi biến sắc, một vẻ kinh nghi xẹt qua đáy mắt hắn, là nói giờ phút này Diệp Hiên trên lôi đài, quanh thân hắn đang dâng lên một luồng hắc vụ, mà cả người hắn cũng không có chết trong Thôn Linh Đại Pháp.
- Ừm?
Không chỉ là Chấp Thiên viện chủ chú ý tới một màn này, mà người của các đại giáo khác cũng có người phát hiện lôi đài biến hóa quỷ dị.

Trên lôi đài.
Sắc mặt của Diệp Hiên vẫn đạm mạc, cả người trầm ổn tựa như bàn thạch tuyên cổ, hắn thản nhiên nhìn Địa Ma La trước mắt mình, khóe miệng chậm rãi phác hoạ ra một nụ cười ác độc.
- Xảy ra chuyện gì? Xảy ra chuyện gì?
Khi thấy nụ cười độc ác trên mặt Diệp Hiên, tâm thần Địa Ma La bỗng nhiên động một cái, bởi vì hắn không ngờ Thôn Linh Đại Pháp lại mất đi hiệu dụng, giờ phút này không ngờ lại không thôn phệ được chút tu vi nào của Diệp Hiên, đây quả thực là để hắn vô cùng kinh hãi.
- Thôn Linh Pháp? Ha ha ha!
Diệp Hiên bất chợt cất tiếng cười cực kỳ cổ quái, tiếng cười kia tràn ngập trào phúng cùng khinh miệt, càng ẩn chứa một tia ý vị ác độc ở trong đó, để tâm thần Địa Ma La không tự chủ được mà run rẩy lên.
- Ngươi... Ngươi... ?
Địa Ma La kinh hãi, hắn cảm giác được giống như không đúng chỗ nào, nhưng còn nói không ra rốt cuộc là chỗ nào không đúng, chỉ là nụ cười này của Diệp Hiên để hắn kinh hồn táng đảm, giống như sau đó sẽ xảy ra chuyện cực kỳ không tốt.
- Chậc chậc chậc.
Nhìn qua Địa Ma La hốt hoảng, Diệp Hiên chậm rãi lắc đầu nói:
- Nếu ngươi là tu luyện Thôn Thiên Ma Công, có lẽ ta còn sẽ thực sự kiêng kị một hai, nhưng chỉ là Thôn Linh Quyết ngươi cũng dám dùng ở trên người của ta?
- Ngươi... Ngươi đang nói cái gì?
Địa Ma La rung động rống to, hắn hãi nhiên phát hiện, Thôn Linh Quyết trong cơ thể chính mình không ngờ lại ngưng trệ bất động, mà mình muốn thu hồi hai tay, nhưng hai tay giống như dính trên người Diệp Hiên, căn bản là không thể thu hồi.
- Thôn tinh hoa nhật nguyệt thiên địa, nạp huyền cơ Vũ Trụ Hỗn Độn, lấy thiên địa làm bãi săn, nạp vạn linh làm huyết thực, ta nghĩ đây cũng là áo nghĩa của Thôn Thiên Ma Công a?
Diệp Hiên đang mỉm cười nói nhỏ.
Oanh!
Sau khi lời nói của Diệp Hiên lọt vào tai, Địa Ma La chỉ cảm thấy não hải ầm ầm nổ vang, ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên đã trở nên ngốc trệ.
- Ngươi... Ngươi thế nào thông hiểu được áo nghĩa giáo ta ?
Địa Ma La hồi hộp gào thét, quả thực bị lời Diệp Hiên nói làm cho kinh hãi tới cực điểm.
- Xảy ra chuyện gì?
Không chỉ là Địa Ma La hãi nhiên, mà người trong các giáo đều chau mày, bởi vì lời Diệp Hiên truyền đến nói, ẩn ẩn để bọn hắn cảm giác được Diệp Hiên tựa như cực kỳ hiểu rõ về Thôn Thiên ma điện.
- Ánh sáng đom đóm há có thể tranh nhau phát sáng cùng trăng?
Diệp Hiên tàn khốc cười lạnh, hắc vụ cực kỳ khủng bố dâng lên quanh người hắn, đem hắn chiếu rọi quỷ dị mà thâm thúy, phương thiên địa này đều dần dần đen xuống.
- Hôm nay để ngươi kiến thức một phen, cái gì gọi là thuật pháp thôn phệ chân chính.
Ầm ầm!
Thiên hàng kinh lôi, vạn pháp phá diệt, từng đạo lôi đình màu đen vạch phá thiên địa trường không, một cỗ ba động khủng bố tối nghĩa không rõ đang nở rộ, càng làm cho người các giáo cũng hơi sinh lòng run rẩy, giống như sau đó phải xảy ra chuyện gì đó không hay.
- Kiếp Tiên Thuật!
Oanh!
Diệp Hiên ngửa mặt lên trời gào thét, âm thanh của hắn nổ tung thiên địa, cả người đều tắm rửa bên trong bóng đêm vô tận, khí cơ thôn thiên phệ địa kia nở rộ cực hạn trên lôi đài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận