Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 2568: Ác khách đăng môn (2)

Chương 2568: Ác khách đăng môn (2)
Phi Vũ Thần Triều có vô số thiên địa nguyên thạch, mà Phi Vũ thần chủ cũng là tu vi Nghịch Thiên Cảnh, nếu hắn có thể làm thịt Phi Vũ thần chủ, luyện hóa một thân tu vi của đối phương thành cho riêng mình, đột phá Nghịch Thiên tam biến sẽ rất dễ dàng.
Nếu như có khả năng, hắn đều có thể trùng kích Nghịch Thiên tứ biến, loại hấp dẫn này để Diệp Hiên tự nhiên cực kỳ động tâm.
Tuy nhiên Diệp Hiên còn không có xúc động như vậy, tuy rằng ý nghĩ của hắn rất tốt, nhưng Phi Vũ thần chủ cũng không phải bùn nặng, có thể tùy ý hắn đánh chết, đối phương cũng là tu vi Nghịch Thiên nhị biến.
Hơn nữa, hắn hiện tại chậm chạp không có khởi hành, chính là đang chờ một tin tức, một tin tức để cho hắn có thể khởi hành.
- Lão tổ tông, tra được.
Triều Thiên tông chủ bước nhanh vào, khom người hướng Diệp Hiên bái lạy.
Ánh mắt Diệp Hiên sáng ngời nói:
- Nói.
- Phi Vũ Thần Chủ có tu vi Nghịch Thiên nhị biến, lập tức sẽ bước vào Nghịch Thiên tam biến. Ngoại trừ Phi Vũ thần chủ, còn có một vị đại trưởng lão là tu vi Nghịch Thiên nhất biến. Bốn đại Thiên Vương còn lại, bát đại thần tướng, tất cả đều đang ở giai đoạn bất hủ thứ tư, trong đó có một vị Thiên Vương đã mở ra mười hai Thiên Môn.
Triều Thiên tông chủ thuộc như lòng bàn tay, không ngừng báo cáo tin tức tìm hiểu cho Diệp Hiên, Diệp Hiên tĩnh tai lắng nghe.
- Hai Nghịch Thiên cảnh, còn có một người sắp bước vào nghịch thiên tam biến?
Nghe được tin tức này, Diệp Hiên khẽ nhíu mày, một Phi Vũ thần chủ có thể có thực lực ngang bằng với hắn, hơn nữa còn có một tồn tại Nghịch Thiên nhất biến, chuyện này đích xác có chút phiền toái.
Nhìn Diệp Hiên nhíu chặt mày, cả người lâm vào trầm tư, tâm tình Triều Thiên tông chủ cũng cực kỳ nặng nề, khi hắn nhận được tin tức này, cũng là kinh hồn bạt vía, có chút hối hận nghe theo Diệp Hiên phân phó đối địch với Phi Vũ thần triều.
- Lão tổ tông, nếu không chúng ta vẫn nên lấy lòng đi, ngài là tu vi Nghịch Thiên cảnh, Phi Vũ thần triều tự nhiên sẽ không bức người quá đáng, chỉ cần ngài...
Không đợi Triều Thiên tông chủ nói xong, Diệp Hiên phất tay cắt đứt, nói:
- Lấy lòng? Ta không có kiên nhẫn này.
- Hai đại Nghịch Thiên cảnh thì như thế nào, cũng chẳng qua là nhiều phiền toái hơn mà thôi.
Diệp Hiên lạnh lùng cười, trong lòng đã quyết định, cho dù Phi Vũ thần triều có hai đại Nghịch Thiên cảnh, nhưng Diệp Hiên vẫn cố ý muốn chạm vào đối phương.
Tu luyện mà, tự nhiên phải trưởng thành từ trong tranh đấu sinh tử, chỉ là chút phiền toái này, Diệp Hiên còn sẽ không lùi bước.
Ba ngày sau.
Dưới sự chứng kiến của đám người Triều Thiên tông chủ, Diệp Hiên một mình lên đường, mục tiêu chính là Phi Vũ thần triều.
Không có bất kỳ âm mưu quỷ kế nào, cũng không có bất kỳ thủ đoạn âm độc nào, mục đích của Diệp Hiên rất rõ ràng, đó chính là bằng vào bản thân, dùng sức một mình trấn áp Phi Vũ thần triều, thậm chí làm thịt hai vị Nghịch Thiên cảnh kia.
Diệp Hiên tự nhiên có năng lực của mình, pháp môn hắn tu luyện không có thứ gì bình thường, cho dù hắn chỉ là Nghịch Thiên nhị biến, nhưng bằng vào rất nhiều pháp môn của bản thân, hắn cũng có lòng tin nhất định có thể một người địch nổi một giáo.
...
Phi Vũ thần triều.
Thần chung mộ cổ, hoàng chung đại lữ, từng tiếng chuông quanh quẩn trong bầu trời hoàn vũ, từng đạo thái cổ thần quang tung hoành đan xen ở chân trời, vẽ thành một bức thái cổ thần văn đại trận, che chở toàn bộ Phi Vũ thần triều trong đó.
Ầm ầm.
Đột nhiên.
Trời đen đất tối, mây đen cuồn cuộn, hàng tỷ dặm thiên địa đều ảm đạm xuống, một thân ảnh vĩ đại vô biên đang từ phía chân trời phương xa đi tới.
Răng rắc.
Như thái cổ thần tinh rơi xuống, tựa như nhật nguyệt thiên địa thất sắc, một tia ánh sáng luân hồi kia xẹt qua bầu trời hoàn vũ, chiếu sáng toàn bộ thiên địa, ầm ầm rơi vào trên Thái Cổ thần trận.
Răng rắc.
Thái Cổ thần trận che chở Phi Vũ thần triều nổ tung, từng vết nứt lan tràn ra hàng tỷ dặm, theo một tiếng nổ vang lớn truyền ra, toàn bộ Thái Cổ thần trận hóa thành tro bụi tiêu tán không thấy.
Hô.
Gió nổi mây bay, thiên địa thất sắc, mây đen vô biên dày nặng che lấp toàn bộ Phi Vũ thần triều, giữa tầng mây đen kịt như mực kia còn có ức vạn đạo lôi đình đáng sợ đang lóe lên.
Răng rắc.
Ức vạn sấm sét, xẹt qua hư không, một tôn pháp tướng kình thiên lập địa hiện ra, chiếu rọi ra một khuôn mặt che trời che đất.
Gầm.
Như vạn cổ hung thần đang rống giận, tựa như sát khí trấn thế đang phát tiết, khuôn mặt đáng sợ há to một cái, thiên địa phong vân đều đang hội tụ đáng sợ, hàng tỷ lôi đình đều đang kinh hãi chợt hiện ra.
Ầm ầm.
Một rống thiên địa biến đổi, vạn vật quỷ thần kinh hãi.
Dị tượng phong vân rống nát thiên địa sơn hà, xen lẫn ức vạn lôi đình bị mai diệt, thẳng đến Phi Vũ thần triều, khí tức hủy thiên diệt địa kia quả thực làm cho thần hồn người ta tịch diệt.
- To gan.
Ầm ầm.
Thái cổ thần quang, nghịch thiên bay lên, một chùm thần quang chiếu sáng toàn bộ thiên địa, vội vàng ngăn cản một kích hủy thiên diệt địa.
Phanh.
Khi hai luồng lực lượng kinh thế va chạm một kích, trực tiếp nổ tung trong trời đất, bao trùm phương viên ức vạn dặm, thậm chí nguyên khí tràn ngập trong thiên địa đều nổ nát biến mất không còn tung tích.
- Người tới là khách, đạo hữu vừa mới đến đã muốn hủy thần triều của ta, hả chẳng phải mất phong độ của Nghịch Thiên cảnh.
Ầm ầm.
Pháp tướng thiên địa, nghịch thiên bay lên, một tôn pháp tướng hiện ra trong thiên địa, thanh âm của Phi Vũ thần chủ giống như hàn băng vạn cổ, hiển nhiên đã thật sự tức giận.
- Ta vốn là ác khách, cần gì phải phong độ?
Oanh —— Oanh —— Oanh.
Pháp vũ thiên địa, kình thiên lập địa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận