Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 2271: Cuộc chiến giữa hai đại thần nữ

Chương 2271: Cuộc chiến giữa hai đại thần nữ
Bên trong động phủ.
Diệp Hiên ngồi xếp bằng, chín đại thiên môn luân chuyển sau lưng hắn, thông đạo giữa phân thân cùng bản tôn đang mở ra.
Một bên thông đạo khác, bảy đại thiên môn của bản tôn chiếu sáng rạng rỡ, táng thiên quang mang vờn quanh người hắn, lượng lớn thiên tài địa bảo chồng chất như núi, hóa thành linh khí cuồn cuộn tràn vào thể nội bản tôn.
Nhưng đây còn chưa xong!
Một quả bảo hồ lô màu xanh đang đảo ngược, trút xuống huyết hải cuồn cuộn lao tới bản tôn, càng là điên cuồng được bản tôn thu nạp thôn phệ.
Diệp Hiên giết không biết bao nhiêu là thánh tử thánh nữ, càng là cướp đoạt cơ duyên mà bọn hắn có được, thậm chí luôn cả linh vật có trong túi càn khôn.
Đây là một bút bảo tàng khủng bố không cách nào tưởng tượng, lúc này toàn bộ rót vào cơ thể bản tôi, càng khiến cho tu vi bản tôn đang bạo tăng khủng bố.
Ầm ầm!
Tòa thiên môn thứ tám đang ngưng tụ ra, theo một tiếng vang oanh minh truyền đến, tòa thiên môn thứ tám thuận thế mà thành, căn bản không có nửa điểm ngăn trở.
Bản tôn mở ra tòa thiên môn thứ tám, tu vi chiến lực lại lần nữa tăng vọt, thậm chí lòng đất chỗ hắn cũng đang vặn vẹo, như dung không được khí tức kinh khủng của bản tôn.
- Vậy mà chỉ mở ra một tòa thiên môn?
Diệp Hiên thất vọng thì thầm, chớ nhìn hắn thuận lợi mở ra tòa thiên môn thứ tám, cần phải biết rằng Diệp Hiên dùng mất không biết bao nhiêu huyết hồn tinh khí, còn có được rất nhiều cơ duyên và thiên tài địa bảo.
Nói một câu ngay thẳng.
Diệp Hiên săn giết những thánh tử thánh nữ này, tu vi bọn hắn thêm thiên tài địa bảo chất như núi, đủ có thể chế tạo ra nửa bước chí cường.
Bản tôn thôn phệ nhiều năng lượng như vậy, vậy mà chỉ vỏn vẹn mở ra tòa thiên môn thứ tám, nội tình mãi mãi là một cái động không đáy, quả thực khiến đáy lòng Diệp Hiên phát lạnh.
Hơn nữa, một chuyện khiến cho Diệp Hiên cảm thấy thất vọng là, khi bản tôn mở ra tòa thiên môn thứ tám, thôn phệ huyết khí tu vi chỉ khiến tu vi hắn tăng trưởng quá mức bé nhỏ.
Hiển nhiên, huyết hồn tinh khí mở ra bảy tòa thiên môn, đã không thỏa mãn được bản tôn thôn phệ.
- Đúng, làm sao ta lại quên chuyện này?
Trong đầu Diệp Hiên vạch qua một luồng linh quang, hắn lật tay đánh một chiêu, một khỏa thần đan vàng óng ánh xuất hiện trên tay, đúng là hỗn độn thần đan mà hắn cướp đoạt được từ thần tử Hỗn Độn.
Truyền thuyết nói rằng, ăn vào hỗn độn thần đan, liền có thể mở ra một tòa thiên môn.
Diệp Hiên tiện tay đem khỏa hỗn độn thần đan này đánh về phía bản tôn, trực tiếp bị bản tôn thôn phệ vào miệng.
Nhưng sau một khắc, sắc mặt Diệp Hiên trở nên không chịu nổi.
Bởi vì khỏa hỗn độn thần đan này, vậy mà vỏn vẹn chỉ là làm vững chắc tu vi tòa thiên môn thứ tám của bản tôn, tu vi tăng trưởng chỉ được một phần so với vừa rồi mà thôi.
- Hỗn độn thần đan cẩu thí, hoàn toàn không hề có tác dụng.
Diệp Hiên gầm nhẹ nói.
Kỳ thực.
Diệp Hiên thật đúng là trách oan viên hỗn độn thần đan này, nếu như Diệp Hiên chỉ là Bất Hủ cảnh phổ thông, nuốt vào hỗn độn thần đan hoàn toàn chính xác có thể mở ra một tòa thiên môn.
Nhưng nội tình bản tôn hắn quá mức khủng bố, thân thể giống như là động mãi mãi không có đáy, dù là hỗn độn thần đan cũng không giúp tu vi hắn tăng trưởng được bao nhiêu.
Hợp!
Diệp Hiên đóng lại thông đạo di chuyển, bản tôn cũng biến mất trong mắt hắn.
Diệp Hiên nâng cằm lên đang suy nghĩ kế hoạch tiếp theo.
Tu vi bản tôn tạm thời cũng chỉ có thể được như vậy, cả Bách Tử chiến tràng chỉ còn lại không hơn hai trăm người, mà tu vi những người này đều đang áp chế.
Cho dù bọn hắn lần lượt mở ra bảy tòa thiên môn, nhưng theo tình trạng hiện tại của bản tôn mà nói, thôn phệ bọn người mở ra bảy tòa thiên môn, tu vi tăng trưởng cũng là cực kỳ bé nhỏ.
Diệp Hiên từng nói qua, hắn cũng không phải dạng người giết chóc quen tay, giết chóc vỏn vẹn cũng chỉ là tăng cường thủ đoạn bản thân hắn mà thôi.
Những người còn lại này, đối với Diệp Hiên cũng không còn hấp dẫn gì, hắn dần dần đem ánh mắt thả vào hai đại yêu nghiệt nghịch thiên, cùng mấy vị thanh niên thiên kiêu thần bí điệu thấp kia.
Ầm ầm!
Bỗng nhiên!
Trong khi Diệp Hiên trầm tư, bên ngoài lại truyền đến tiếng dao động cực kỳ khủng bố, liền khiến thần sắc Diệp Hiên nhất kinh.
- Người nào đang đại chiến?
Diệp Hiên thấp giọng lẩm bẩm, sau đó nhanh chân đi ra khỏi động phủ, hóa thành một luồng hồng quang hướng tới chỗ cỗ khí tức này.
...
Trên bầu trời, trong hư không.
Chín đại thiên môn vù vù luân chuyển.
Thiên nữ Vận Mệnh đứng ngạo nghễ giữa trời, lực lượng vận mệnh vô tình trôi nổi trên người nàng, cả người đều bộc phát ra uy năng vô thượng thông thiên quán địa.
Trải qua mấy trăm vạn năm bế quan khổ tu, thiên nữ Vận Mệnh rốt cuộc mở ra chín đại thiên môn, tu vi được tăng trưởng khủng bố.
Vốn là, có lúc thiên nữ Vận Mệnh muốn đi tìm Diệp Hiên, nàng tin tưởng mình mở ra chín đại thiên môn, lực lượng vận mệnh đại thành, Diệp Hiên tuyệt đối không phải là đối thủ của nàng.
Chỉ cần có thể diệt trừ Diệp Hiên, vậy Bách Tử chiến tràng lần này, nàng chính là bên thắng lớn nhất.
Nhưng nàng vừa mới xuất quan, còn không đợi nàng tiến đến tìm Diệp Hiên, một nữ tử mặc y phục màu tím đã ngăn trước mặt của nàng, càng là một kích oanh sát tới nàng.
Nhưng một chuyện khiến thiên nữ Vận Mệnh hồi hộp là, tu vi của đối phương vậy mà lại không kém nàng, cũng mở ra chín đại thiên môn.
Hơn nữa, cũng không biết nữ tử này tu luyện là công pháp nào, một vệt tử quang ngang qua thiên địa không thể địch nổi, thậm chí cả lực lượng vận mệnh mà nàng đại thành cũng không thể làm gì được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận