Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 834 - Một kiếp nạn lớn không thể đoán trước



Chương 834 - Một kiếp nạn lớn không thể đoán trước




Hắn đi tới Thái Âm Tinh, hắn đứng ở dưới cây quế, dung nhan của Quảng Hàn tiên tử không ngừng hiện ra trong đầu hắn, Diệp Hiên không biết mình làm sao, cũng không biết vì sao lại nhớ tới nữ nhân này, hắn đang tự hỏi, muốn tìm được một đáp án.
Diệp Hiên nhớ rõ ràng, năm đó lần đầu tiên hắn gặp được Quảng Hàn tiên tử, hắn đã tự nhủ, hắn nhất định phải có được nữ nhân này, bởi vì Quảng Hàn tiên tử tập hợp những thứ đẹp nhất vào một thân, càng gợi lên dục vọng trong lòng Diệp Hiên.
Diệp Hiên vẫn luôn cho rằng, hắn thích thân thể của Quảng Hàn tiên tử, càng có một loại dục vọng muốn chinh phục đối với nữ nhân này, ngoại trừ hai loại cảm xúc này, hắn chưa bao giờ thật sự yêu qua nữ nhân này.
Nhưng khi hắn sắp đại hôn, hắn phát hiện mình thế mà nghĩ tới nàng, làm cho hắn bất giác đi tới Thái Âm Tinh, đây chính là một chuyện cực kỳ không thể tưởng tượng nổi đối với Diệp Hiên.
Năm đó Khoa Phụ mang Quảng Hàn tiên tử đi, Diệp Hiên tự nhủ, khi hắn bước vào Chuẩn Thánh, nhất định sẽ đi đến Vu tộc tự tay đoạt lại Quảng Hàn tiên tử.
- Tình kiếp sao?
Diệp Hiên không ngừng tra hỏi bản tâm, hắn nghĩ đến một đáp án có thể nhất, hắn thở dài, vẻ hoang mang trong mắt lần thứ hai khôi phục thanh minh.
Cái gọi là tình kiếp, khó vượt qua nhất.
Mỗi người trong đời đều sẽ gặp được một người, người này cũng là người hắn yêu nhất, mất ăn mất ngủ, tình yêu triền miên, bất luận cách nhau ở chân trời góc biển, trong đầu đều sẽ có đối phương tồn tại.
Không biết ai đã nói một câu, nếu tình yêu có thể được giải thích, thì cũng không có nhiều người đau khổ.
Tình yêu! Không thể giải thích, điều này dường như là ông trời đã định trước, cuộc sống của mỗi người sẽ gặp được một người mình không thể quên, không bao giờ có bất kỳ ngoại lệ nào.
Diệp Hiên phát hiện trong đầu mình hiện ra bộ dạng cùng chân dung của Quảng Hàn tiên tử, hắn đã hiểu được, Quảng Hàn tiên tử chính là một người làm cho cả đời hắn khó quên, mà tình kiếp hắn muốn độ cũng là Quảng Hàn tiên tử.
Nhưng Diệp Hiên vô cùng nghi hoặc, hắn chưa bao giờ có tình yêu đối với Quảng Hàn tiên tử, có vẻn vẹn chỉ là dục vọng chiếm hữu bá đạo, hắn cũng tuyệt đối không yêu nữ nhân này, tình kiếp này hẳn là vô dụng với hắn.
Chỉ là trong bóng tối giống như có một tiếng đang nói cho Diệp Hiên biết, một ngày nào đó trong tương lai, hắn và Quảng Hàn tiên tử sẽ xảy ra gút mắc không thể tưởng tượng nổi, cái gọi là tình kiếp tất sẽ bộc phát, cũng không đơn giản như hắn tưởng tượng.
Bỗng nhiên.
Đôi mắt Diệp Hiên ngưng tụ, trán hiện lên mồ hôi dày đặc, hai quyền hiện tại hơi nắm chặt, bởi vì hắn nghĩ đến một người, một người vẫn không nghĩ rõ.
Hư ảnh thần bí kia, hư ảnh thần bí nghịch chuyển năm tháng mà đến.
Cô tịch, tang thương, bi thương, còn có một loại ưu thương không rõ ràng, khi những khí chất này toàn bộ hiện ra trên người người này, tâm thần Diệp Hiên đều run rẩy đến cực hạn.
- Nếu hắn là tương lai của ta, thế ta bởi vì điều gì mà trở thành như vậy?
Diệp Hiên lẩm bẩm, cả người đều ngây ngốc tại chỗ.
Nếu như nói thế giới này ai hiểu rõ Diệp Hiên nhất, vậy đơn giản chính là chính hắn.
Diệp Hiên tự nhận hắn lãnh khốc vô tình, ra tay âm ngoan độc ác, càng là vì mục đích không từ thủ đoạn, nhưng trên người hắn chưa bao giờ có khí tức cô tịch bi thương.
- Nếu hắn là ta, ta đã trải qua những gì trong tương lai? Tại sao lại biến thành bộ dáng như vậy?
- Hay là nói hư ảnh thần bí này cũng không phải là ta?
Diệp Hiên đang lẩm bẩm tự hỏi, hắn đang tìm kiếm một chân tướng kinh người, chỉ là vô luận phỏng đoán thế nào, cũng không chiếm được đáp án hắn muốn.
- Chẳng lẽ là bởi vì nàng?
Diệp Hiên giật mình, đôi mắt chợt âm trầm, đáy mắt lại xẹt qua một tia sát khí băng hàn.
Diệp Hiên chưa bao giờ quên, khi hư ảnh thần bí cứu hắn ở Nữ Oa cung sắp rời khỏi trước kia nói cho hắn một câu.
Nghịch chuyển sông dài năm tháng, phá vỡ thiên địa cổ kim, ta trong tương lai sẽ gặp phải đại kiếp nạn, kiếp này ngươi có thể thay đổi được tương lai hay không?
- Ta muốn thay đổi tương lai nào?
- Nếu hắn thật sự là tương lai của ta, tương lai ta đã cường hãn đến mức này, kiếp nạn gì sẽ làm cho hắn bi thương như vậy?
Diệp Hiên lẩm bẩm tự hỏi, trên trán không ngừng lăn xuống mồ hôi lạnh, hắn giống như bắt được một manh mối, nhưng khổ sở tìm kiếm lại không chiếm được đáp án.
- Tình kiếp? Có phải là nàng ấy không?
Bỗng nhiên, linh quang Diệp Hiên chợt lóe, bộ dáng Quảng Hàn tiên tử lại xuất hiện, chỉ là lúc này đây quanh người Diệp Hiên hiện ra sát khí, qua hơn mười hơi mới bình phục lại.
- Nếu như ta trong tương lai gặp phải đại kiếp nạn chính là bởi vì nàng mới có, có phải giết chết đối phương thì có thể thay đổi tương lai hay không?
Diệp Hiên âm trầm lẩm bẩm, không biết mình đoán rốt cuộc đúng hay sai.
Gió mát chậm thổi, ánh trăng như nước, cây quế thông thiên hơi lay động ở trong gió, ánh trăng xuyên thấu qua cành quế chiếu rọi Diệp Hiên không nhiễm bụi trần, hắn đứng dưới cây quế, cả người đều lâm vào trầm tư.

Keng keng.
Chín chín tám mươi mốt tiếng chuông vang lên ở ba mươi ba trọng Thiên Đình, tiên quang rực rỡ xẹt qua hư không, tràng diện rầm rộ vạn tiên đến dự hiện ra.
Thần tiên yêu ma quỷ, đại biểu đạo thống khắp nơi, còn có rất nhiều tự mình của các đại thần thông giả xẹt qua bầu trời bay đến, ba mươi ba trong Thiên Đình nhất thời náo nhiệt đến cực điểm.
Hôm nay chính là ngày Diệp Hiên cùng Cửu Thiên Huyền Nữ đại hôn, điều này cũng có nghĩa Vương Mẫu mới sắp lên hậu vị, đây cũng là một chuyện trọng đại của Tam Giới, tự nhiên lộ ra long trọng đến cực điểm.



Bạn cần đăng nhập để bình luận