Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 331 - Thông đạo ngược chiều



Chương 331 - Thông đạo ngược chiều




Rầm rầm rầm.
Trong lúc Diệp Hiên do dự, chiến trường huyết hải triệt để đổ nát, hai người và Thiên Môn vạn trượng xuất hiện ở trong núi Đoạn Tràng, chỉ mấy hơi thở trôi qua, khi Nguyên Linh điên cuồng thôi động tu vi, núi Đoạn Tràng đổ nát, khuếch tán ra thế giới bên ngoài.
Ngàn cân treo sợi tóc, Diệp Hiên không thể không làm ra quyết định, nếu không thì hai người đại chiến ở nhân gian, tất sẽ hủy diệt thế giới này.
- Nguyên Linh, ngươi cho rằng bước vào thông đạo ngược chiều, thao túng thân thể Nguyên Ma thì có thể cắn giết thần hồn ta?
Sắc mặt Diệp Hiên thâm độc, đôi mắt xẹt qua một tia sát cơ, một cách nghĩ cực kỳ to gan xuất hiện trong lòng hắn.
Chỉ là ý nghĩ có thể thành thật hay không, Diệp Hiên vẫn không thể xác định, nhưng hắn bây giờ không có biện pháp, chỉ có thể liều, nếu như hắn cược thắng, Nguyên Linh uy hiếp ra sao cũng sẽ không ở trong mắt hắn.
- Mở cho ta.
Song chưởng Diệp Hiên cuồng bạo đánh ra, đánh vào Thiên Môn vạn trượng, tiên quang màu máu thê lương làm cho Thiên Môn vạn trượng rung động ầm ầm, đại môn vạn cổ phủ đầy bụi đang chậm rãi mở ra.
Xích.
Không có bất kỳ do dự, sắc mặt Diệp Hiên thâm độc, hóa thành một đạo tiên quang màu máu, trực tiếp bước vào Thiên Môn vạn trượng, mà Nguyên Linh thấy một màn như vậy càng cười một cách điên cuồng, tay hắn cầm Bất Tử Tiên Kinh điên cuồng đuổi theo Diệp Hiên.
Thông đạo ngược chiều.
Trên dưới bốn phía một mảnh hư vô.
Nơi đây không có nhật nguyệt giao thế, càng không có quan niệm thời gian, ngoại trừ không gian mênh mông vô biên, chỉ có cửu thiên cương phong có thể cắn nuốt mọi thứ đang gào thét.
Ông.
Diệp Hiên giống như hóa thành mặt trời màu máu, xuất hiện ở trong thông đạo ngược chiều, tiên quang quanh thân hừng hực như thiên hỏa, càng đốt sập hư không xung quanh, tượng cực kỳ kinh khủng.
Sau khi Nguyên Linh theo sát truy đuổi tới, đánh ra một tiên pháp đại thuật cuồng bạo đập tới Diệp Hiên.
- Ngươi là đang tìm chết.
Diệp Hiên dữ tợn cười một tiếng, hai tay bấm niệm pháp quyết, cũng đánh ra một đạo tiên pháp đại thuật, không chỉ có trung hoà công phạt của Nguyên Linh, càng oanh ra vạn dặm, làm cho tiên quang ba màu quanh thân Nguyên Linh ảm đạm.
- Nguyên Linh, hôm nay ta sẽ diệt thần hồn của ngươi, để cho ngươi trọn đời không được siêu sinh.
Bước vào thông đạo ngược chiều, nơi đây vô biên vô hạn, không biết giới hơn nhân gian bao nhiêu lần, Diệp Hiên cũng có thể triệt để hiện ra tu vi thiên tiên, mà Nguyên Linh chẳng qua chỉ là một đạo tàn hồn, mặc dù có tam sắc tiên quang hộ thể, có thể nào là đối thủ của Diệp Hiên?.
Ầm.
Hư không nổ tung, chỉ xích thiên nhai, không chờ Nguyên Linh đứng vững thân hình, Diệp Hiên bước ra một bước, chợt xuất hiện trước người đối phương, giơ chưởng huyễn hóa ra tiên pháp cuồng bạo đáng sợ đánh tới Nguyên Linh.
Rầm rầm rầm.
Tiên quang rung trời, hủy thiên diệt địa, Diệp Hiên lại không bảo lưu, tu vi thiên tiên thăng hoa đến cực điểm, đánh ra từng tiên pháp đại thuật, cũng làm cho thân thể Nguyên Linh nổ tung, cả người càng chật vật, khó khăn lắm mới ngăn cản Diệp Hiên oanh sát.
- Diệp Hiên, ngươi muốn giết ta, còn sớm lắm.
Đối mặt Diệp Hiên công phạt, Nguyên Linh lên tiếng rống giận, hắn chật vật chạy trốn ở trong thông đạo ngược chiều, Diệp Hiên cuồng bạo truy sát sau lưng, cũng để cho thông đạo ngược chiều truyền đến âm thanh ù ù nổ vang.
Thông đạo ngược chiều, không hề có khái niệm thời gian.
Diệp Hiên triệt để điên cuồng, cũng rốt cục nở rộ ra tu vi Thiên Tiên, hai người một đuổi một chạy, đánh long trời lở đất ở giữa thông đạo ngược chiều.
Khí tức Nguyên Linh càng ngày càng yếu, tuy đang liều mạng chạy trốn, có lúc vẫn ngăn cản không được đại thuật sát phạt của Diệp Hiên, trực tiếp xuất ra thanh đồng tiên kinh, lần nữa chật vật chạy trốn.
Có lẽ mấy tháng, có lẽ mấy năm, Diệp Hiên cũng không biết trôi qua bao lâu.
Điên cuồng đuổi giết, sắc mặt Diệp Hiên càng ngày càng hung ác nham hiểm, bởi vì hắn hoảng sợ phát hiện một sự thật, thông đạo ngược chiều không có chút linh khí, càng không có huyết khí để cho hắn thôn phệ.
Mỗi khi hắn vận dụng một lần thuật pháp tiên gia, huyết khí trong cơ thể sẽ tiêu hao một phần, như cứ thế mãi xuống, không nói có thể giết chết Nguyên Linh hay không, chỉ sợ mình cũng muốn hao hết huyết khí mà chết.
Đương nhiên, trong lúc Diệp Hiên đuổi giết vô tận, Nguyên Linh càng thêm thê thảm, tam sắc tiên quang đã không còn, nếu như không phải thanh đồng tiên kinh khó khăn lắm đón đỡ được Diệp Hiên công phạt, hắn sớm đã thần hồn câu diệt ở trong tay Diệp Hiên.
- Ha ha.
Chợt!
Trong miệng Nguyên Linh truyền đến tiếng cười to điên cuồng, chỉ thấy hắn không còn lẩn trốn, mà xoay người hung ác nham hiểm nhìn Diệp Hiên, điều này cũng làm cho Diệp Hiên ngẩn ra, đôi mắt ngưng trệ, bởi vì hắn nhìn thấy một hình ảnh tuyệt không muốn nhìn thấy.
Thông đạo ngược chiều, không gian hư vô.
Một thi thể phiêu đãng ở trong hư vô, tiên quang đáng sợ nhộn nhạo ở xung quanh bộ thi thể này, mà Nguyên Linh gắt gao nhìn chăm chú Diệp Hiên, cả người hóa thành một đạo hắc quang, nhanh chóng dung nhập vào cỗ thi thể này.
Chuyện đáng sợ xảy ra.
Ùng ùng.
Tiên quang như muốn đốt trời, phát ra tám hướng, chỉ thấy cỗ thi thể này đứng lên, tiên quang quanh thân làm cho thông đạo ngược chiều cũng bắt đầu bất ổn, càng làm cho không gian xung quanh phá toái.



Bạn cần đăng nhập để bình luận