Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 158 - Giám ngục ty



Chương 158 - Giám ngục ty




Diệp Hiên cũng không có giải thích cái chuyện ở Diêm La địa ngục kia là thật hay giả, dù sao sau khi nói ra, chỉ làm cho hắn tăng thêm phiền phức không cần thiết.
Nếu như cái chuyện kinh thế hãi tục này bị truyền ra tới bên ngoài, tất nhiên sẽ khiến cho toàn cầu chú ý tới, mà đây cũng là kết quả Diệp Hiên không muốn nhìn thấy.
- Diệp Hiên, con có thể yên tâm, Diệp gia có rất nhiều thuốc bổ, nhất định sẽ giúp cho Linh nhi khôi phục trong thời gian ngắn nhất.
Diệp Thương Hải bảo đảm nói.
- Hiên... Diệp Hiên... Hôm nay con vừa về nhà, cũng muộn rồi, người một nhà chúng ta ăn chung bữa cơm đi.
Diệp Thương Hạo hạ thấp tư thái, mơ hồ có chút khẩn cầu.
Đáng tiếc, Diệp Hiên lại yên lặng không nói, cho đến qua hơn mười hơi thở, hắn mới bình tĩnh lên tiếng nói:
- Ăn cơm thì cũng không cần, tôi còn có chút việc cần hoàn thành, chờ sau khi tôi trở lại, sẽ dẫn họ trở về Giang Nam.
Diệp Hiên nói xong, không có khoảng khắc nào dừng lại, hắn xoay người liền đi ra ngoài cửa, mà điều này cũng làm cho cha con Diệp gia cực kỳ thất vọng, Diệp mẫu càng lo lắng nói:
- Hiên nhi, con muốn đi đâu?
- Mẹ, không cần lo lắng cho con, chỉ là chuyện của Linh nhi còn không có xong, con sẽ khiến cho tên hung phạm sau lưng chết không có chỗ chôn.
Vừa dứt lời, Diệp Hiên lập tức cũng biến mất ở giữa tổ trạch Diệp gia.
...
Một ánh trăng tàn giắt ngang trên bầu trời.
Dưới ánh trăng chiếu rọi, một tòa cao ốc cao chọc trời được chiếu sáng không dính một hạt bụi.
Ở phía trên cao ốc, một cơn gió mát phất phơ thổi, sợi tóc xám trắng của Diệp Hiên theo gió phiêu lãng, hai tay hắn đăt ở sau lưng, đứng đó lăng nhìn thành phố rộng lớn này, sắc mặt cũng không chút thay đổi nào, nhìn qua cũng thật không biết trong lòng hắn đang suy nghĩ cái gì.
Đạp đạp đạp!
Một tiếng bước chân gấp gáp truyền đến, chỉ thấy Thiết Lực cùng một cô gái xinh đẹp xuất hiện ở bên cạnh, khi hai người nhìn thấy bóng lưng Diệp Hiên, trong mắt càng cực kỳ kích động.
- Diệp tiên sinh, thật sự là ngài?
Thiếu nữ tuyệt mỹ tuổi chừng mười sáu, mang đến một loại cảm giác cực kỳ khả ái, dù không quá kinh diễm, nhưng khuôn mặt tuyệt mỹ cùng thân thể có lồi có lõm kia, để cho bất kỳ người đàn ông nào nhìn thấy đều có một loại cảm giác xung động muốn ôm vào trong lòng, hung hăng chà đạp một phen.
La lỵ gợi cảm!
Bốn chữ này hẳn là đủ để biểu đạt ra dáng dấp của thiếu nữ.
Diệp Hiên đạm nhiên xoay người lại, khi hắn nhìn thấy thay đổi trên người Linh Lung, trong mắt cũng xuất hiện một tia kinh diễm, không ngờ chỉ mớ nửa năm không gặp mà cô gái nhỏ này đã có dáng dấp câu người như thế này, chỉ sợ lại lớn hơn một chút, đàn ông trên đời đều muốn quỳ gối ở dưới váy cô rồi.
Tuy Linh Lung mang cho Diệp Hiên một phen kinh diễm, nhưng nội tâm Diệp Hiên cũng không chút sóng lớn nào, mà khi Linh Lung cùng Thiết Lực hai người vừa nhìn thấy Diệp Hiên thì càng là vui mừng, bước nhanh đi tới chỗ hắn.
- Diệp tiên sinh, rốt cục ngài cũng trở về.
Hai người đi tới trước mặt Diệp Hiên, âm thanh đều có chút kích động, càng là khom người cúi đầu.
- Ta gọi điện thoại cho Thanh Long tới, nhưng mãi vẫn không gọi được, người khác ở chỗ nào rồi?
Diệp Hiên nhẹ giọng nói.
Nhắc tới Thanh Long, Linh Lung khẽ cắn, đôi môi khuôn mặt có chút ưu phiền, nhanh chóng kể lại cho Diệp Hiên nghe chuyện trong nửa năm qua, thế giới đã xảy ra dạng biến hóa gì.
Huyết hồn dị thú tàn sát bừa bãi toàn cầu, Hạ quốc đương nhiên cũng không ngoại lệ, toàn thể Vũ An Ti xuất động, lao tới các nơi chiến đấu cùng những huyết hồn dị thú này, các phương tiện thông tin trước đó đã vứt bỏ từ lâu.
Dưới tình huống Vũ An Ti không đủ người, Thanh Long đã đưa Thiết Lực cùng Linh Lung ở lại kinh đô, là vì đợi Diệp Hiên xuất hiện.
Nghe Linh Lung kể lại mọi chuyện, Diệp Hiên cũng không chút kinh ngạc nào, dù sao những huyết hồn dị thú này chính là từ trong chiến trường huyết hải chạy ra, tình huống này hắn đã sớm có dự liệu.
Nghe những gì Linh Lung kể, Diệp Hiên cũng hiểu được toàn cầu đã xuất hiện thế lực siêu tự nhiên, chỉ là mấy thứ này vẫn chưa làm cho hắn có bất cứ lay động gì.
Nhưng Diệp Hiên hoàn toàn có thể cảm giác được, lúc Linh Lung nhắc tới một ít cường giả bây giờ, trong mắt cô là có tôn sùng cực lớn, càng giống như hóa thành một cái máy hát, thao thao bất tuyệt nói với Diệp Hiên.
- Diệp tiên sinh, có thể ngài không biết, tôi đã tận mắt thấy Kiếm Thần Diệp Lăng Thiên một kiếm giết chết Đông Hải cự thú, còn có cái người Tuyệt Thiên Đao Thần kia, bằng một người một đao càng là....
Không đợi Linh Lung tiếp tục, Diệp Hiên đã nhíu mày, trực tiếp phất tay ngắt lời nói:
- Những người này là người nào, tôi không có hứng thú biết, hôm nay gọi hai người đến đây, chính là có một việc cần các người đi làm.
Nhìn Diệp Hiên hơi nhíu chân mày, Linh Lung hơi cứng lại, vội vàng ngừng nói.
- Diệp tiên sinh, mạng của Linh Lung là ngài cứu, lời thề ban đầu cũng tuyệt đối không dám quên, ngài có bất kỳ phân phó gì, Linh Lung nhất định sẽ không chối từ.
Linh Lung trịnh trọng nói.
Nhìn Linh Lung cung kính như thế, Diệp Hiên thoả mãn gật đầu, trước đây hắn cứu cô chính là vì muốn cho cô giúp hắn làm việc, nếu không thì Diệp Hiên cũng không có lòng tốt lớn như vậy, đi cứu một người không có quan hệ gì với mình.
- Chuyện thứ nhất, truyền lệnh của tôi, điều động tất cả người của Vũ An Ti, đi tìm thủ phạm thật phía sau màn ám sát Diệp Linh Nhi ở sân bay kinh đô nửa năm trước.
- Chuyện thứ hai, tôi cần một nhóm tử sĩ, làm sao để tìm kiếm những tử sĩ này, hai người tự mình cân nhắc, nhưng nhất định phải hoàn thành trong thời gian ngắn nhất.
Diệp Hiên nói ra như núi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận