Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 893 - Quạt ba tiêu



Chương 893 - Quạt ba tiêu




- Ngươi trốn được sao?
Đôi mắt Diệp Hiên híp lại, ánh mắt xẹt qua sát khí, âm thanh quanh quẩn ở trong thiên địa, bước ra một bước, biến mất ở trong mắt dân làng.
- Diệp ca ca.
Diệp Hiên đuổi giết Ngưu Ma Vương, tiểu cô nương cao giọng hô to, hai tay càng vung lên, ánh mắt nhìn về phía bóng lưng Diệp Hiên tràn ngập vẻ sùng bái.
- Cũng may Diệp huynh đệ kịp thời trở về, nếu không chúng ta cũng đã bị yêu quái này giết chết.
Trương Thanh Hà cảm giác mình đã sống sót sau tai nạn. Nhẹ nhàng thở ra nói.
Theo lời Trương Thanh Hà vừa dứt, dân làng gật đầu phụ họa, ông cháu hai người cũng vui vẻ mỉm cười, chỉ là không ai phát giác, ở một nơi không đáng chú ý, hai con mắt đầy tơ máu đang âm độc nhìn chằm chằm bọn họ.
......
Bầu trời không biên giới, hư không mênh mông.
Ngưu Ma Vương giống như hóa thành chó nhà có tang, chật vật chạy trốn, số lượng lớn máu tươi không ngừng phun ra từ miệng hắn, thân thể cường tráng càng rách nát, số lượng lớn máu dính vào người.
Ở phía sau Ngưu Ma Vương, Diệp Hiên đang chậm rãi bước đi, chỉ là mỗi khi hắn bước ra một bước, đều duy trì khoảng cách một trượng với Ngưu Ma Vương, vô luận Ngưu Ma Vương thi triển bí thuật chạy trốn kiểu gì, đều không thể cắt đuôi được Diệp Hiên.
- Ngươi rốt cuộc là ai?
Ngưu Ma Vương gầm nhẹ, ánh mắt hiện ra vẻ khuất nhục, bởi vì hắn không thoát khỏi sự khống chế của Diệp Hiên, ngay cả sợi lông màu vàng bảo vệ hắn cũng đã tán loạn không còn.
- Biến!
Ngưu Ma Vương đánh ra kim sắc lông tơ thứ hai, lần nữa che đậy hắn, chỉ là thân hình của hắn lảo đảo, một đạo lực lượng to lớn cực kỳ khủng bố lần nữa đánh bay hắn, nếu không có kim sắc lông tơ cứu mạng, Ngưu Ma Vương nhất định bị đánh hồn phi phách tán.
Lúc này.
Diệp Hiên rảo bước, không liền đánh tan sát Ngưu Ma Vương, chỉ dạo bước sau lưng hắn, hai người cứ như vậy một đuổi một chạy về phía tây phương.
Kỳ thật, dù Ngưu Ma Vương có kim sắc lông tơ bảo mệnh, Diệp Hiên muốn giết hắn cũng dễ như trở bàn tay, ở Đại La Kim Tiên Diệp Hiên có thể xưng là vô địch, Diệp Hiên không đánh chết Ngưu Ma Vương bởi vì hắn còn có mục đích.
Tây Ngưu Hạ Châu, Thúy Vân Sơn!
Thúy Vân Sơn là một tòa Hồng Hoang núi cổ, càng là chỗ động thiên phúc địa, mà người chiếm cứ Thúy Vân Sơn, nổi danh lừng lẫy chính là Thiết Phiến Công Chúa.
Tu vi Thiết Phiến Công Chúa không cao, chỉ là tu vi Đại La Nhị trọng thiên, là thê tử kết tóc cùng Ngưu Ma Vương, chỉ là thanh danh Thiết Phiến Công Chúa ở Tây Ngưu Hạ Châu còn kinh khủng hơn Ngưu Ma Vương.
Thiết Phiến Công Chúa có một kiện Đồng Sinh Linh Bảo, bảo vật này tên là Quạt Ba Tiêu, là một kiện cực kỳ đáng sợ tiên đầu bảo, ẩn chứa uy năng không tưởng tượng nổi, cho dù Đại La Kim Tiên đối diện bảo vật này cũng sẽ gặp nguy hiểm.
Bởi vì Thiết Phiến Công Chúa có Quạt Ba Tiêu trong tay, nên có uy danh cực lớn tại Tây Ngưu Hạ Châu, Phật Đà Bồ Tát khắp nơi cũng phải chút tình nhượng bộ.
- Phu nhân cứu ta!
Bỗng nhiên, một đạo yêu quang bay xuống Thúy Vân Sơn, Ngưu Ma Vương lên tiếng xin giúp đỡ, khiến cả tòa Thúy Vân Sơn rung động ầm ầm, vào thời khắc này, một đạo thanh quang xông lên trời không, trong nháy mắt xuất hiện trước người Ngưu Ma Vương.
- Thối ngưu bị người nào đánh bị thương thành dạng này?
Thiết Phiến Công Chúa người mặc váy lụa màu xanh, dung mạo quyến rũ, chính xác là một mỹ nhân hiếm có, lông mày nàng nhíu chặc một mặt kinh ngạc nhìn phu quân.
- Phu nhân để ta từ từ giải thích.
Ngưu Ma Vương thở hổn hển nhanh chóng lên tiếng, thời điểm này, Diệp Hiên lặng yên xuất hiện phía trước hai vợ chồng, một mặt bình tĩnh nhìn hai người.
- Đạo hữu là ai?
Diệp Hiên xuất hiện khiến khuôn mặt Thiết Phiến Công Chúa khẽ biến, nàng vỏn vẹn chỉ là Đại La Nhị trọng thiên, thế nhưng là người đã sống lâu cùng trời đất, tự nhiên cảm giác được tu vi Diệp Hiên kinh khủng đến cực điểm.
- Người giết các ngươi.
Diệp Hiên bình tĩnh lên tiếng, không chút dao động, lời nói đơn giản nhẹ nhàng, lọt vào tai Thiết Phiến Công Chúa, khiến nàng cắn răng, khóe miệng nở nụ cười lạnh.
Hô!
Môi đào Thiết Phiến Công Chúa khẽ mở, trong miệng phun ra một cây quạt nhỏ ba tấc, thiên địa Cuồng Phong thổi tới, cây quạt nhỏ ba tấc đón gió nở lớn, hóa thành trượng xích lớn trong tay Thiết Phiến Công Chúa.
- Quạt Ba Tiêu?
Diệp Hiên cười, nụ cười của hắn cực kỳ khó lường, ánh mắt nhìn về phía Thiết Phiến Công Chúa lộ vẻ thâm thúy nói:.
- Bảo vật này cứu không được tính mệnh hai người các ngươi.
- Cuồng vọng.
Lông mi Thiết Phiến Công Chúa nheo lại, lên tiếng, Quạt Ba Tiêu trong tay vung mạnh, xung quanh mờ đi, một cỗ thiên địa Cuồng Phong bỗng nhiên dâng lên không tưởng tượng nổi.
Hô!
Phiến diệt sơn hà, tiêu hồn Hóa Cốt, chí bảo Quạt Ba Tiêu nổi danh trong tam giới, mặt quạt chia làm Âm Dương hai mặt, dựng dục Âm Dương cương phong, cho dù Đại La Kim Tiên cũng không thể chống lại.
Khi Thiết Phiến Công Chúa huy động Quạt Ba Tiêu, Âm Dương cương phong gào thét, ẩn chứa lôi hỏa Quỳ Thủy, trong nháy mắt bao phủ Diệp Hiên.
- Phu nhân hay lắm.
Ngưu Ma Vương nhìn thấy Diệp Hiên bị Âm Dương cương phong bao phủ, trong miệng hắn cất tiếng cười to, không chờ hắn ngưng cười, một màn kế tiếp liền khiến hắn ngốc ngay tại chỗ, thân hình to hớn của hắn run rẩy.
Vù!
Thiên địa vặn vẹo, hư không ngưng trệ, Âm Dương cương phong bị tiêu tán, thân hình Diệp Hiên dần hiện ra, không gây cho Diệp Hiên nửa điểm tổn thương.
- Không thể nào!
Một màn như thế, khiến khuôn mặt Thiết Phiến Công Chúa đại biến, tay nàng cầm Quạt Ba Tiêu đang không ngừng rút lui, ánh mắt nhìn phía Diệp Hiên hiện ra vẻ kinh dị.



Bạn cần đăng nhập để bình luận