Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1759: Lục Dao Tinh chịu khổ cực (2)

Chương 1759: Lục Dao Tinh chịu khổ cực (2)
Vừa mới bắt đầu Lục Dao Tinh có thể điên cuồng công kích Diệp Hiên, nhìn như đứng trên ưu thế, nhưng khi Diệp Hiên thi triển ra cái gọi là Táng Thiên Công gì kia, suýt chút nữa đã đánh giết hắn ở trong bầu trời.
Nếu như chỉ là thua ở trong tay Diệp Hiên, Lục Dao Tinh còn không tức giận như vậy, nhưng hết lần này tới lần khác mỗi một kích Diệp Hiên đều đánh đến trên mặt hắn, dù là hắn dùng lực lượng thời không đi ngăn cản, vẫn là bị đối phương đánh đến mặt mũi bầm dập.
Lúc này mới có bộ dáng Lục Dao Tinh hiện tại này.
Đương nhiên, Lục Dao Tinh cũng có con át chủ bài của riêng mình, nhưng hai người chỉ là luận bàn đọ sức, cũng không phải sinh tử chiến, nếu Lục Dao Tinh sử dụng át chủ bài, vậy thì thật là liền muốn phân ra sinh tử, hắn cũng không muốn làm như thế.
Đương nhiên, Lục Dao Tinh cũng biết, chính mình có át chủ bài, Diệp Hiên tự nhiên cũng có, hai người còn không đến mức đánh một trận sinh tử.
Nhưng chính là trận luận bàn đọ sức đơn giản này, hắn mới phát hiện chính mình không phải là đối thủ của Diệp Hiên, dù cho tu vi hay là thần thông đại thuật, chính mình cũng bại hoàn toàn trong tay đối phương, hơn nữa còn bị đối phương đánh giống như cái đầu heo.
Đối mặt với loại kết quả này, Lục Dao Tinh phẫn hận vô cùng, nhưng cũng chỉ có thể bất đắc dĩ, ai bảo hắn tài nghệ không bằng người, rơi vào kết quả tự làm mất mặt.
Nhưng cũng từ trong trận chiến này, Lục Dao Tinh càng là kiêng kỵ Diệp Hiên, trăm vạn năm trước đối phương chỉ là một tiểu Tạo Hóa, nhưng trăm vạn năm sau không ngờ lại đè ép đánh hắn, đây quả thực để nội tâm Lục Dao Tinh vô cùng rung động.
- Ngươi chớ đắc ý, nếu như ta có thể đi theo bên cạnh lão nhân gia Thiên Chủ ông ta tu luyện trăm vạn năm, giờ phút này ta sớm đã bước vào Dương Sinh, thậm chí đột phá Âm Dương nhị cảnh đạp vào nửa bước Vấn Đạo cảnh.
Lục Dao Tinh oán hận nói thầm.
- Dao Tinh huynh, nếu ta nhớ không lầm ngươi phải gọi ta một tiếng đại ca mới phải, chẳng lẽ ngươi không muốn giữ lời hứa?
Diệp Hiên cổ quái cười một tiếng, nhìn lại Lục Dao Tinh.
- Ngươi... ?
Lục Dao Tinh biến sắc, há to miệng muốn phản bác, nhưng lời đến bên miệng lại nuốt trở vào, trong mắt hiện ra một vệt xấu hổ giận dữ.
Cũng là do chính hắn, trận chiến vừa rồi kia hắn đã đánh cược cùng Diệp Hiên, nếu người nào thua thì sau này sẽ gọi đối là đại ca, bây giờ thì hay rồi, phần quả đắng này cuối cùng lại để cho mình nhấm nháp.
- Đại... Đại ca!
Lục Dao Tinh là người hết lòng tuân thủ hứa hẹn, mặc dù nội tâm của hắn vô cùng xấu hổ giận dữ, nhưng vẫn kêu lên, hắn cũng không muốn để Diệp Hiên cười hắn không tuân thủ lời hứa.
Đương nhiên, giọng của Lục Dao Tinh rất rất nhỏ, nhỏ đến cơ hồ nghe không được.
- Ngươi gọi ta là gì?
Diệp Hiên cười một tiếng, nhiệt tình vỗ vỗ bả vai Lục Dao Tinh.
- Diệp Hiên, ngươi đừng quá mức.
Lục Dao Tinh hung hăng hất Diệp Hiên ra, khuôn mặt vốn là sưng vù giờ phút này lại càng trở nên xanh xám lên.
- Yên tâm, ngươi gọi ta một tiếng đại ca, ta tự nhiên sẽ không bạc đãi ngươi.
Diệp Hiên biết rõ Lục Dao Tinh là một người cực kỳ kiêu ngạo, để hắn kêu một tiếng đại ca đã là cực hạn, nếu lại tiếp tục trêu chọc hắn, chỉ sợ Lục Dao Tinh đều muốn tức điên lên.
- Bây giờ chúng ta đi đâu?
Lục Dao Tinh thực tại không muốn đáp lời cùng Diệp Hiên, nhưng hai người kết bạn hành tẩu hỗn độn là lời nhắn nhủ của Nguyên Không điện chủ, điều này cũng làm cho Lục Dao Tinh vô cùng bất đắc dĩ.
- Phía trước chính là Sâm La ma điện, ta muốn đi gặp một vị cố hữu, chờ gặp qua vị cố hữu này chúng ta đi giết một số người.
Diệp Hiên thản nhiên mở miệng, nhanh chân đi đến phía trước, mà Lục Dao Tinh oán hận nhìn Diệp Hiên một ánh mắt, cũng chỉ có thể bước nhanh đuổi theo, hai người cũng nhanh chóng biến mất tại phần cuối đường đất.
Sâm La Ma Điện, một phương đại giáo, có chút danh tiếng ở trong trung ương đại vực, mặc dù không phải đạo thống cực kỳ đáng sợ, nhưng người thường cũng tuyệt đối không dám tùy ý trêu chọc.
- Tìm... Nhất định muốn tìm kẻ phản bội này.
Dãy núi rung chuyển, sát khí ngút trời, vô số thân ảnh xuyên qua trời cao, thông qua mặt đất, bầu không khí nghiêm túc tràn ngập trong thiên địa, làm cho người ta có một loại cảm giác cực kỳ khẩn trương.
- Đứng lại.
Xoẹt xoẹt xoẹt.
Hơn mười đạo thân ảnh trong nháy mắt ngăn cản đường đi của Diệp Hiên, trung niên nam tử cầm đầu mang theo sắc mặt hung ác, đang âm trầm đánh giá hai người Diệp Hiên, tu vi một thân Tạo Hóa Cảnh triển lộ không thể nghi ngờ.
- Đây là khu vực của Sâm La Ma Điện, vì sao ngươi đặt chân đến đây?
Nam tử trung niên âm trầm chất vấn.
- Không biết Sâm La Ma Điện xảy ra chuyện gì?
Hai mắt Diệp Hiên khẽ động, hỏi người này.
- Có phản đồ chạy trốn từ Sâm La Ma Điện, chúng ta phụng mệnh tìm kiếm người này, nếu hai vị bái phỏng Sâm La Ma Điện ta, có thể ngày khác lại trở lại.
Trung niên nam tử nhíu mày nói.
Trong khu vực Sâm La Ma Điện đột nhiên xuất hiện hai người xa lạ, điều này tự nhiên làm cho trung niên nam tử cảm thấy cảnh giác, hơn nữa hắn cũng có thể phát hiện hai người trước mắt này mặc dù không có triển lộ bất kỳ khí tức nào, nhưng cho hắn một cỗ áp lực vô hình, điều này cũng chứng minh tu vi hai người trước mắt cao hơn hắn.
- Phản đồ?
Diệp Hiên hơi trầm ngâm, không biết vì sao trong đầu xẹt qua khuôn mặt La Hầu, hơn nữa loại cảm giác này cực kỳ mãnh liệt, cũng khiến hắn một lần nữa nhìn về phía nam tử trung niên nói:
- Không biết ai phản bội quý giáo, hai người chúng ta và quý giáo có chút sâu xa, có lẽ có thể trợ giúp quý giáo một tay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận