Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1092 - Không thể chịu đựng được nữa



Chương 1092 - Không thể chịu đựng được nữa




Diệp Hiên chậm rãi xoay người nhìn về phía Nữ Oa, đôi mắt cực kỳ âm trầm, còn có một tia minh ngộ xẹt qua đôi mắt.
Nữ Oa muốn ra tay với hắn.
Một câu đơn giản nói rõ tình huống lúc này, Diệp Hiên tuyệt đối sẽ không cảm giác sai, cho dù hắn tha mạng cho hai đại Yêu Đế, Nữ Oa vẫn như cũ sẽ được một tấc tiến một thước, mượn cớ làm khó hắn.
- Nếu Hồng Mông Tử Khí ở trong tay ngươi, vậy ngươi giao cho bổn thánh, nếu không ở trong tay ngươi, coi như bổn thánh chưa từng nói qua lời này.
Nữ Oa uy nghiêm lên tiếng.
- Không có ở đây.
Sắc mặt Diệp Hiên cực kỳ âm lãnh, nhưng cũng chỉ có thể rán nhịn xuống lửa giận ngập trời, nói cho Nữ Oa một đáp án thật không thật, giả không giả.
Giờ phút này Hồng Mông Tử Khí đích xác không ở trong tay Diệp Hiên, bởi vì Minh Hà lão tổ lâm chiến lui về, sớm đã mang theo Hồng Mông Tử Khí trở lại U Minh Huyết Hải, Diệp Hiên cũng không có nói dối.
Thánh Nhân cảm ứng linh mẫn như thế nào, nhưng Diệp Hiên đích xác nói nói thật, Nữ Oa tự nhiên cũng cảm ứng được Diệp Hiên cũng không nói dối.
- Được, bổn thánh tin ngươi.
Nữ Oa chậm rãi gật đầu, bởi vì bất luận là ai cũng không thể nói dối ở trước mặt Thánh Nhân, điều này làm cho nàng lựa chọn tin tưởng Diệp Hiên.
- Cáo từ.
Lửa giận trong lòng Diệp Hiên đã tích lũy cực kỳ nhiều, càng có khuất nhục thật lớn, nhưng hắn gắt gao nhẫn nại không để phát tác, bởi vì hắn tuyệt đối sẽ không cho Nữ Oa cơ hội ra tay với hắn.
Diệp Hiên cầm đại kích trong tay lần nữa muốn rời khỏi, nhưng còn không đợi hắn cất bước, một đạo thánh quang lặng yên ngăn cản đường đi của hắn, Diệp Hiên nắm chặt hai tay, gân xanh trên trán nhúc nhích như giun đất.
- Không biết Nữ Oa nương nương còn có chỉ giáo gì?
Diệp Hiên lần nữa xoay người, chỉ là lúc này đôi mắt hắn càng thêm âm trầm, vẻ dữ tợn hiện ra từ trong mắt, Tru Thiên Kích trong tay cũng hơi nâng lên.
Nhìn sắc mặt Diệp Hiên dần dần không tốt, thánh quang xung quanh Nữ Oa hơi giật giật, đáy mắt xẹt qua một tia kiêng kỵ, nàng chưa bao giờ quên người năm đó xuất hiện ở Nữ Oa cung, điều này làm cho trong lòng nàng hơi do dự, nhưng rất nhanh chút do dự này đã bị nàng bỏ lại sau đầu.
- Thiên địa đại kiếp nạn, chúng sinh trầm luân, giờ phút này thiên địa tam giới bị đánh thủng, ngươi tạo ra thiên đại họa sự, càng làm cho chúng sinh tam giới gặp phải kiếp nạn to lớn, chẳng lẽ muốn đi như vậy?
Nữ Oa Thanh lạnh lùng lên tiếng.
Rít lên.
Theo lời Nữ Oa vừa dứt, sắc mặt mọi người đều hơi biến đổi, lặng yên đặt ánh mắt ở trên người Nữ Oa nương nương, trong mắt tất cả đều xẹt qua vẻ kinh nghi bất định.
Thiên vị, trần trụi thiên vị, Nữ Oa căn bản thiên vị Thượng cổ Yêu Đình, càng muốn đổ hết thảy trách nhiệm cho Diệp Hiên, đây rõ ràng là mượn cớ đối với trách tội Diệp Hiên.
Hiện tại kẻ ngốc đều có thể nhìn ra, Nữ Oa căn bản mượn cớ làm khó Diệp Hiên, phải biết rằng trận thiên địa đại chiến này chính là do Thượng cổ Yêu Đình phát động, Thượng cổ Yêu Đình mới là người khởi xướng, nhưng hết lần này tới lần khác Nữ Đắc dẫn tội lỗi lên người Diệp Hiên, đây rõ ràng bất công cực lớn.
Nhưng không ai ở đây dám đứng ra nói chuyện cho Diệp Hiên, bởi vì lời Thánh Nhân nói chính là chân lý, trừ phi chán sống mới có thể đi ra nói chuyện cho Diệp Hiên.
Vũ nhục, vũ nhục cực lớn, có thể gọi là nhục nhã.
Giờ phút này sắc mặt Diệp Hiên đỏ bừng, Tru Thiên Kích trong tay lại khẽ khẽ động, ánh mắt Diệp Hiên nhìn về phía Nữ Oa hiện ra sát khí cực kỳ đáng sợ.
Cường giả nặng như núi, kẻ yếu thì hèn mọn như kiến, đây chính là quy luật của thế giới này, kẻ yếu căn bản không có quyền lên tiếng, cũng căn bản không có lực phản kháng.
Thánh nhân nói ngươi sai, đó là ngươi sai, tất cả giải thích đều tái nhạt và yếu đuối.
Cho đến lúc này, Diệp Hiên hoàn toàn hiểu ra, Nữ Oa hôm nay không muốn để cho hắn rời khỏi, ngay cả hắn ẩn nhẫn ra sao cũng chỉ có thể đổi lấy một hồi đại kiếp nạn thập tử vô sinh.
- Vậy ngươi muốn thế nào?
Keng!
Diệp Hiên cắm kích vào mặt đất dưới chân, toàn bộ Thượng cổ Yêu Đình cuồng bạo chấn động, nếu ẩn nhẫn vô dụng, vậy hắn cũng không cần tiếp tục ẩn nhẫn, hắn muốn nhìn xem Nữ Huyên muốn như thế nào.
Khi Diệp Hiên triển lộ hung uy ngập trời đối mặt với Nữ Oa, thế lực khắp nơi sởn tóc gáy, ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên giống như nhìn người điên.
- Hỏng rồi, sắp xảy ra đại sự.
- Diệp Hiên này điên rồi, dám bất kính với Nữ Oa nương nương, chẳng lẽ hắn muốn muốn chết?
- Thiên Đế, mau bồi tội cho Nữ Oa nương nương.
Côn Bằng không biết tỉnh lại từ khi nào, nửa thân thể của hắn đã nổ tung, nhưng vẫn cố gắng truyền âm cho Diệp Hiên.
Đáng tiếc, Diệp Hiên cũng không có bất kỳ đáp lại nào, đôi mắt hắn âm lệ đối mặt Nữ Oa, một cỗ lửa giận hừng hực càng thiêu đốt dưới đáy mắt.
- Thiên địa hạo kiếp, chúng sinh đau khổ, ngươi làm người khởi xướng nhất định phải tiếp nhận trừng phạt, phế đi tu vi Chuẩn Thánh của ngươi, tự nhốt trong Nữ Oa cung một ngàn hai trăm tám mươi vạn năm, mới có thể tiêu trừ hết tội lỗi của ngươi.
Nữ Oa uy nghiêm lên tiếng, không để ý Diệp Hiên đang bộc phát ra sát khí.
- Ha ha.
Bỗng nhiên, Diệp Hiên cất tiếng cười điên cuồng, hắn cười đến có chút không thở nổi, mấy hơi thở qua đi, tiếng cười điên cuồng mới dứt, chỉ là hành động kế tiếp hoàn toàn khiến mọi người ngốc trệ tại chỗ, quả thực không thể tin vào mắt mình.
- Phế tu vi của ta, ngươi đã hỏi Tru Thiên Kích trong tay bổn đế chưa?



Bạn cần đăng nhập để bình luận