Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 720 - Ý chí thiên đế, chém tận giết tuyệt (2)



Chương 720 - Ý chí thiên đế, chém tận giết tuyệt (2)




Âm thanh của Diệp Hiên quanh quẩn trong thiên địa, Vong Tình Tà Tiên khom người lĩnh mệnh, ma đạo hung quang bộc phát, giết đến Thái Hư chân nhân oanh.
- Giết!
Thạch Cơ nương nương đánh ra một chưởng, trực tiếp ngăn lại Thái Thương Thái Vũ hai vị chân nhân, nàng thân là Đại La tam trọng thiên của Triệt giáo, muốn trấn áp hai vị Đại La nhất trọng thiên, quá dễ dàng.
Chu Thiên Nhị Thập Bát Tinh Túc, mười vạn thiên binh thiên tướng triệt để triển lộ uy năng cực hạn sát sinh vạn vật, dưới tiên quang đầy trời rơi xuống, không biết bao nhiêu đệ tử Thái Hư đạo môn cất tiếng kêu thảm thiết.
Máu, máu tươi, máu tươi phun đầy trời.
Ánh sáng, tiên quang rực rỡ nổ tung hư không, càng làm cho trăm vạn dặm núi rừng không ngừng sụp đổ, cảnh tượng huyết nhục bay ngang khủng bố tựa như luyện ngục nhân gian.
Giết chóc tiếp tục, máu đang bay vẩy, trăm vạn dặm Thái Hư sơn mạch phong thiên khốn địa, không ai có thể chạy ra khỏi mảnh tu la đồ tràng này, bởi vì đây là ý chí của Diệp Hiên.
Thuận theo ta thì sống, nghịch ta thì chết, ý chí thiên đế hướng tới, vạn vật sinh linh đều sẽ cúi đầu, đây chính là tư thái của Diệp Hiên lúc này, cũng là đại thế Thiên Đế của hắn.
Tiên nhân gào khóc, vong hồn bi thương, đây là một mảnh thế giới vỡ vụn, cũng là một mảnh thế giới màu máu sặc sỡ.
Khi trăm vạn dặm núi hóa thành tro bụi, khe nứt trải rộng mặt đất, hơn mười vạn đệ tử Thái Hư đạo môn hóa thành thi thể, nước máu đỏ tươi đến cực điểm nhộn nhạo ở trong mặt đất, để phương thiên địa này tràn ngập mùi máu tươi.
- Chết đi!
Vong Tình Tà Tiên quá mức khủng bố, không hổ là một trong hai đại thần thông giả, diệt hồn ma quang hủy người diệt nguyên thần, toàn bộ tu vi triển lộ, trực tiếp đánh Thái Hư chân nhân hồn phi phách tán.
Thạch Cơ nương nương, Đại La Triệt giáo càng mang theo rất nhiều thần thông đạo gia, nàng lấy một địch hai, đánh ra một đạo đại thuật diệt tiên, cuối cùng trấn giết Thái Thương Thái Vũ hai vị Đại La Kim Tiên trong hư không.
Trời đất cô đơn, vạn vật im lặng.
Một nén nhang thời gian cũng không tới, trăm vạn dặm Thái Hư sơn mạch không còn một sinh linh còn sống, mùi máu tươi nồng nặc phóng lên trời, càng chứng minh không thể xúc phạm uy nghiêm Thiên Đế.
Trên bầu trời, trong hư không.
Diệp Hiên chắp hai tay sau lưng, sợi tóc đen nhánh buông xuống sau đầu, thiên địa cuồng phong thổi tới, để cho sợi tóc của hắn theo gió nhộn nhạo, Thái Hư đạo môn bị diệt cũng không làm cho tâm thần hắn sinh ra bất kỳ ba động gì.
Lúc này, Tuyết Cơ khẽ cắn môi, khi nàng nhìn thấy hình ảnh biển máu ngập trời trước mặt rốt cuộc cũng biết vì sao Thái Hư chân nhân lại e ngại Diệp Hiên.
Thì ra vị sư thúc này của mình là chủ nhân tam giới, đã lên ngôi Thiên Đế, phàm là người trái ý, kết quả chỉ có một, chết.
Nhân gian giới như thế, địa tiên giới cũng giống như vậy, thì ra sư thúc này dù ở nơi nào, đều chính là tồn tại đăng lâm tuyệt đỉnh.
Sơn hà đều diệt, vạn vật chết tuyệt.
Thái Hư đạo môn truyền thừa mấy chục vạn năm tan thành mây khói, càng không lưu lại bất kỳ người sống.
Thiên Đình chiến cổ rốt cục dừng lại, mười vạn thiên binh túc sát không tiếng động, Chu Thiên Nhị Thập Bát Tinh Túc vờn quanh tám phương Diệp Hiên, hai vị Tuần Thiên Sứ một lần nữa đứng ở hai bên Diệp Hiên.
- Thiên Đế, toàn bộ Thái Hư đạo môn đền tội, có phải giá trở về Thiên Đình?
Vong Tình Tà Tiên khom người bái lạy, tuy quanh thân hắn vờn quanh lệ khí, nhưng đối mặt với Diệp Hiên lại biểu hiện ra một bộ tư thái cực kỳ cung kính.
Diệp Hiên chậm rãi lắc đầu nói:.
- Thành lập hành cung, ở lại bàn sau.
- Vâng, Thiên Đế.
Vong Tình Tà Tiên khom người lĩnh mệnh.
Tiên pháp đại thuật, thổ mộc đại hưng, dưới sự dẫn dắt của hai đại tuần thiên sứ, Chu Thiên Nhị Thập Bát Tinh Túc thi triển ra các loại tiên pháp, còn có mười vạn thiên binh hóa thành lực sĩ khăn vàng, bọn họ phá núi bổ đá cắt sông chặn nước, rất nhanh một tòa hành cung của Thiên Đế đã hiện ra, ngang nhiên trong thiên địa.
Thiên Đế hành cung, kim quang lấp lánh, tiên khí mênh mông xuyên qua tám hướng, khí tức vô lượng làm cho người ta có một loại cảm giác bái lạy, Tuyết Cơ ngơ ngác nhìn cung điện đột nhiên xuất hiện, cả người ngơ ngác không có phục hồi tinh thần.
- Tuyết Cơ, cùng ta đi vào.
Diệp Hiên mỉm cười lên tiếng, chậm rãi tiến vào trong hành cung Thiên Đế, để cho Tuyết Cơ tỉnh lại, có chút khẩn trương đi theo phía sau Diệp Hiên, cùng nhau bước vào trong hành cung.
Mười vạn thiên binh tuần tra trời đất, Chu Thiên Nhị Thập Bát Tinh Túc ngồi xếp bằng tám phương Thiên Đế hành cung, còn có hai đại Tuần Thiên Sứ canh giữ ở hai bên đại môn hành cung, uy thế khiến người ta không dám tưởng tượng.
Trong Thiên Đế hành cung.
Diệp Hiên ngồi trên đế tọa, Tuyết Cơ có chút khẩn trương đứng trước mặt hắn, hai tay thỉnh thoảng xoa xoa góc áo, mấy ngàn năm không gặp Diệp Hiên, giờ gặp lại biết Diệp Hiên đã làm Tam Giới Thiên Đế, trong lòng dâng lên cảm giác cực kỳ xa lạ, mơ hồ có ý kính sợ cực lớn đối với Diệp Hiên.
Nhìn bộ dáng bất an của Tuyết Cơ, Diệp Hiên bất đắc dĩ lắc đầu, cái gọi là chỗ cao tạo áp lực, tuy rằng hắn cũng không có triển lộ ra bất kỳ uy thế thiên đế nào ở trước mặt Tuyết Cơ, nhưng khi một người đạt tới một loại độ cao không thể đạt tới, cho dù bằng hữu trước kia cũng phải ngưỡng vọng hắn.
Tuy Diệp Hiên không phải không hiểu đạo lý này, nhưng hắn cũng cảm thấy một loại thứ gọi là cô độc.
- Thiên... Thiên Đế!
Mặt mày Tuyết Cơ rũ xuống, âm thanh khẽ run rẩy gọi.
- Ngươi nha đầu này, thiên đế xưng hô này chính là người ngoài gọi, ngươi là đệ tử duy nhất của Bạch Y huynh, ngươi gọi ta sư thúc là được.
Diệp Hiên thở dài.



Bạn cần đăng nhập để bình luận