Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1896: Vương của Bắc Vực (2)

Chương 1896: Vương của Bắc Vực (2)
Hoàng bàn tử đột nhiên nhất kinh, kinh ngạc nhìn về phía Diệp Hiên nói:
- Tiên sinh, ý của ngài là nói, trận chiến này hắn thua ở trong tay của ngài rồi?
- Không tính là thua, dù sao cũng không phải liều mạng tranh đấu, nhưng hắn trúng ta một Hồn Thiên Đại Thuật, lúc này hiện đang chữa thương.
Diệp Hiên thản nhiên nói.
- Thì ra là thế!
Hoàng bàn tử chậm rãi gật đầu, rốt cuộc cũng biết nguyên nhân vì sao mà Thái Âm tông chủ nhượng bộ, thì ra trận chiến vừa rồi, Thái Âm tông chủ bị thương, đây mới là nguyên nhân thực sự.
- Chỉ là tiên sinh ta có chút không hiểu, đã ngài ép được Thái Âm tông chủ, vì sao lại không nhất cử giết chết hắn, coi như những thái thượng trưởng lão kia, chỉ cần ngài thi triển một ít át chủ bài, muốn diệt sát toàn bộ bọn hắn cũng không khó a?
Hoàng bàn tử nói.
- Cây cao chịu gió lớn, ta cũng không có để Thái Âm thiên tông vào mắt, cái này vỏn vẹn cũng chỉ là điểm dừng chân tạm thời của ngươi và ta, dù sao ta cũng chỉ muốn đột phá đến Bất Hủ cảnh, cho dù chiếm Thái Âm thiên tông, nhưng thực chất đối với ngươi và ta cũng không có bao nhiêu chỗ tốt. Không bằng để Thái Âm tông chủ làm một con rối, ngươi và ta chỉ cần ở sau màn mà điều khiển, hơn nữa mặc dù Bắc Thần tinh vực không thể so với Trung Ương đại vực, nhưng còn có một vài đại giáo đóng quân ở đây, giáo chủ đều là Bất Hủ cảnh, nếu như thấy ta, tất nhiên sẽ khiến những Bất Hủ giáo chủ này tìm tới, đây cũng không phải là kết quả ta muốn nhìn thấy.
Diệp Hiên từ từ nói, cũng là giải thích nguyên do với Hoàng bàn tử.
- Tiên sinh cao kiến, ham muốn công danh lợi lộc trong lòng ta quá nặng mà không nghĩ tới.
Hoàng bàn tử khom người cúi đầu, tiếp tục nói:
- Chỉ là tiên sinh phải chú ý một chuyện, Bắc Thần tinh vực có một liên minh Bắc Vực, thế lực liên minh Bắc Vực này có thể xem là lớn nhất Bắc Thần tinh vực, cũng là từ rất nhiều đạo thống tạo thành, trong đó không thiếu các đại nhân vật Bất Hủ cảnh, đủ sức chống lại các đại giáo ở Bắc Vực.
- Liên minh Bắc Vực ?
Cũng không phải là lần đầu tiên Diệp Hiên nghe được cái tên này, trước đó Hoàng bàn tử cũng đã nói Lâm Thanh Nhi là tuần tra sứ liên minh Bắc Vực, hiển nhiên liên minh Bắc Vực này hoàn toàn chính xác không đơn giản.
- Liên minh Bắc Vực cũng không có thành viên cố định, nhưng thành viên bên trong đều là người trong các đại đạo thống đảm đương, dù là đại giáo đỉnh cấp cũng phải kiêng kị ba phần.
Hoàng bàn tử từ từ giải thích nói.
Hiển nhiên, Bắc Vực có đại giáo, như Thái Âm thiên tông này chỉ là loại tông môn trung đẳng, căn bản không có Bất Hủ cảnh tọa trấn, lúc nào cũng có thể bị những đại giáo khắc nuốt chửng.
Không chỉ là Thái Âm thiên tông, những tông môn khác cũng là tình huống này, cho nên liền sinh ra Liên minh Bắc Vực, rất nhiều đạo thống tông môn liên hợp cùng một chỗ, như thế mới có thể bình đẳng với các đại giáo ở Bắc Vực, mà tranh thủ quyền lợi vốn có cho mình.
Căn cứ vào những gì Hoàng bàn tử giới thiệu, hiện nay chủ nhân Liên minh Bắc Vực là Thương Thiên tông chủ, người này vào trăm vạn năm trước đã đạp vào Bất Hủ, cũng tiếp chưởng vị trí chủ nhân Liên minh Bắc Vực.
Mà những người như Thái Âm tông chủ, đều là trưởng lão Liên minh Bắc Vực, mặc dù rất nhiều tông môn tạo thành Liên minh Bắc Vực, nhưng mỗi một tông môn đều có tâm tư, Liên minh Bắc Vực cũng không phải một khối thùng sắt, nội bộ phân tranh cũng rất nhiều.
Chỉ là đối mặt trước sự uy hiếp của các đại giáo, dưới sự phân tranh của Liên minh Bắc Vực những uy hiếp này cũng liền biến mất, cùng đồng tâm hiệp lực đối kháng các đại giáo ở Bắc Vực.
- Tiên sinh, nếu như ngài có thể đạp vào Bất Hủ, nắm giữ Liên minh Bắc Vực, dùng Liên minh Bắc Vực làm điểm xuất phát quét ngang Bắc Thần tinh vực, trấn áp đại giáo các phương, đến lúc đó ngài liền trở thành vương của Bắc Vực, dùng lực lượng một vực mà quét ngang đại thế giới hỗn độn. . . .
Hoàng bàn tử càng nói càng hưng phấn, hai mắt đều đang tỏa sáng.
- Cái gọi là quyền lợi thoảng qua như mây khói, ngươi nghĩ quá đơn giản.
Không chờ Hoàng bàn tử nói xong, Diệp Hiên nhẹ giọng ngắt lời, hai mắt của hắn lược hiển thâm thúy, trực tiếp phủ định ý nghĩ của Hoàng bàn tử.
- Tiên sinh, ngài... ?
Hoàng bàn tử rõ ràng khẽ giật mình, có chút không hiểu hàm ý trong lời Diệp Hiên nói.
- Hỗn độn vũ trụ, thập nhị nguyên hội, cái gọi là thế lực thoảng qua như mây khói, chỉ có cường giả vĩnh hằng, không có đại giáo vĩnh hằng, nếu ta có thể so với chí cường, một người chính là một giáo, trong nháy mắt có thể phá diệt bất kỳ thế lực nào, cái gọi là đạo thống đại giáo chí cường trong mắt ta bất quá chỉ là chuyện cười mà thôi.
Từ lúc nhất chiến cùng vạn cổ chí cường, cũng biết những nhân vật cấm kỵ tồn tại, tầm mắt Diệp Hiên đã không còn giới hạn tại cái gọi là thế lực, hắn cũng đã hiểu rõ thật sâu mặc kệ thế lực cường đại cỡ nào, trước mặt vạn cổ chí cường thì cũng chỉ là giấy mà thôi.
- Chỉ là ngươi nói rất đúng, mặc dù ta vô tâm với vị trí Bắc Vực chi vương, nhưng nếu có thể đem toàn bộ Bắc Vực nắm trong lòng bàn tay, chuyện này đối với ta mà nói cũng có lợi mà vô hại.
Diệp Hiên nhất chuyển nói.
Mặc dù Diệp Hiên không muốn đánh tạo ra thế lực gì, nhưng có thể đem một vực nắm giữ trong tay, cái này với hắn mà nói cũng là một chuyện tốt, chỉ là trọng tâm bây giờ là hắn đột phá Bất Hủ cảnh như thế nào, chuyện nắm giữ một vực coi như cũng tiện tay mà làm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận