Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1926: Biến hóa quỷ dị

Chương 1926: Biến hóa quỷ dị
- Để xem ngươi có bao nhiêu bản lĩnh!
Diệp Hiên lạnh lùng nói nhỏ, quang mang Táng Thiên bao phủ lấy hắn, một vệt màu đỏ xẹt qua đáy mắt, nội tâm cũng là âm thầm cười lạnh một tiếng.
- Giết!
Cửu Sơn tán nhân bước ra một bước, ngàn vạn dặm hư không dưới chân đều đang chấn động, trong giây lát cả người giết đến Diệp Hiên, mà Diệp Hiên cũng không ngốc mà nhất chiến đến cùng với Cửu Sơn tán nhân, trực tiếp bắt đầu bỏ chạy.
- Trăm vạn dặm thiên địa này đều đã bị lão phu phong tỏa, ngươi trốn không được.
Cửu Sơn tán nhân lạnh lùng hét to, một đạo đại thuật sát phạt đang ngưng tụ mà ra, trực tiếp khiến phương thiên địa này trở nên bạo loạn đến cực điểm, cũng khiến cho Diệp Hiên cực kỳ chật vật chạy trốn.
Ầm!
Một chưởng đoạn sơn hà.
Xoẹt!
Một kiếm đoạn thiên địa.
Ầm ầm!
Từng tòa thiên địa đại ấn đang ngưng tụ ra, hóa thành mấy trăm sơn ảnh đang rơi đập xuống Diệp Hiên, trực tiếp khiến phương thiên địa này câu diệt, nhưng Diệp Hiên vẫn có thể chật vật tránh thoát.
Thời không bí pháp quả nhiên lợi hại, ta căn bản không thể khóa chặt khí cơ kẻ này, nếu như không nhanh giết hắn, chỉ sợ cực điểm thăng hoa qua đi, ta cũng sẽ hồn phi phách tán mà chết.
Một bên Cửu Sơn tán nhân truy sát Diệp Hiên, nội tâm cũng dâng lên cảm giác gấp gáp, hắn cực điểm thăng hoa cũng chỉ có thời gian một canh giờ, một canh giờ qua đi hắn sẽ chết.
Hiện tại Cửu Sơn tán nhân đã cảm giác được trạng thái của mình bắt đầu hạ xuống, đây rõ ràng là dấu hiệu sắp sụp đổ.
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Diệp Hiên như cá bơi trong nước, không ngừng du đãng né tránh trong trăm vạn dặm thiên địa, căn bản là không nhất chiến chính diện cùng Cửu Sơn tán nhân, mà Cửu Sơn tán nhân đuổi từ trên trời đuổi xuống mặt đất, lại từ dưới đất truy sát Diệp Hiên đến trên trời, những nơi hai người truy đuổi đi qua đều tạo thành cảnh tượng hủy diệt vô pháp tưởng tượng.
- Giết, giết hắn.
- Cửu Sơn tiền bối tuyên cổ bất hủ, hôm nay đại ma này hẳn là phải chết không nghi ngờ.
- Sâu kiến như thế, hắn sao dám đánh một trận cùng Cửu Sơn tiền bối?
Tại thời điểm Cửu Sơn tán nhân truy sát Diệp Hiên, đệ tử ZeBiIWaZKḱ bKnhoPcMYcṍ tông lên tiếng hô to, những lời lẻ nịnh nọt thúc giục đang không ngừng truyền đến, mà điều này cũng khiến cho Cửu Sơn tán nhân càng trở nên gấp gáp.
Lúc này, chỉ có bốn đại tông chủ không nói không động, trên mặt bốn người vốn là nở nụ cười, chỉ là vào thời khắc này nụ cười đã dần biến mất, ngược lại đáy mắt còn hiện ra một vệt sầu lo.
Bốn đại tông chủ không như đệ tử sáu tông, tu vi bốn người đều là Hợp Đạo cảnh, tầm mắt bọn hắn đương nhiên phải cao hơn rất nhiều so với đệ tử sáu tông.
Cửu Sơn tán nhân là tồn tại mở ra tòa thiên môn thứ ba, Diệp Hiên chỉ là một Ngộ Đạo cảnh, dù Diệp Hiên là yêu nghiệt nghịch thiên, chiến lực hắn càng là không thể tính toán theo lẽ thường, nhưng Cửu Sơn tán nhân muốn giết hắn cũng không khó khăn.
Thế nhưng hiện tại đã qua nửa canh giờ, Diệp Hiên vẫn còn sống rất tốt, mặc dù lúc này nhìn như đang chật vật chạy trốn, nhưng Cửu Sơn tán nhân vẫn chưa có tiêu diệt được.
- Không được, nếu là cứ thế này mãi, chỉ sợ Cửu Sơn tiền bối hắn. . . ?
Đột nhiên Cửu Khúc tông chủ nghĩ đến một kết quả cực kỳ đáng sợ.
- Chẳng lẽ. . . Chẳng lẽ Diệp Thiên là đang trì hoãn thời gian. . . Chính là muốn mài chết Cửu Sơn tiền bối. . . ?
Trong giây lát Thi khôi tông chủ kinh hãi.
Cuộc đối thoại giữa hai người lập tức khiến Thái Dương tông chủ cùng Phi Thánh tông chủ rùng mình, trong giây lát cũng liên tưởng đến một sự tình đáng sợ, bốn đại tông chủ đồng thời cùng ngẩng đầu nhìn về hướng hai người đang điên cuồng đuổi đánh.
Quả nhiên, Diệp Hiên vẫn luôn đang bỏ chạy, từ đầu đến cuối đều không có đánh ra đại thuật gì về Cửu Sơn tán nhân, trái lại mặc dù Cửu Sơn tán nhân điên cuồng đuổi giết Diệp Hiên, những vẫn không thể tạo thành một kích trí mạng cho Diệp Hiên.
Ầm!
Phốc!
Một tiếng vang trầm, Diệp Hiên phun ra mấu, hắn lại lần nữa né tránh một kích trí mạng của Cửu Sơn tán nhân, chỉ là dư chấn từ đại thuật mà đối phương đánh ra còn kích thương đến hắn, điều này cũng khiến cho Diệp Hiên không dễ dàng vượt qua.
Xoẹt!
Diệp Hiên nhìn như quỷ mị, lại lần nữa bỏ chạy, chớp mắt Cửu Sơn tán nhân liền giết đến, nhưng vẫn là để Diệp Hiên chạy ra ngoài, điều này cũng khiến cho sắc mặt hắn âm trầm như nước, một vệt hung quang lệ khí cực kỳ khủng bố không ngừng sinh sôi trong lòng hắn.
- Tiểu tử, ngươi muốn bào mòn tu vi của ta?
Cửu Sơn tán nhân đã sống vô tận năm tháng, cũng là hạng người tâm cơ thâm trầm, hắn liền cấp tốc khiến cho mình tỉnh táo lại, lập tức liền phát hiện quỷ kế của Diệp Hiên.
Hiển nhiên, Diệp Hiên một mực bỏ chạy, căn bản chính là muốn tiêu hao tu vi hắn, như Diệp Hiên biết được mình đã là dầu hết đèn tắt, cũng không thể kiên trì được bao lâu.
Cửu Sơn tán nhân đã không còn thời gian mà đoán xem vì sao Diệp Hiên biết được tình trạng cơ thể mình, bởi vì thời gian của hắn thật không nhiều, nếu còn chưa thể diệt sát Diệp Hiên, vậy mình sẽ chết trước đối phương.
- Hết thảy đều kết thúc đi!
Cửu Sơn tán nhân lạnh lùng hét to, một vẻ đạm mạc vạch qua ánh mắt hắn, hắn không muốn lãng phí thời gian, tính mạng hắn đã đi đến thời khắc cuối cùng, hắn muốn thi triển ra tuyệt kỹ áp đáy hòm của hắn, triệt để đem Diệp Hiên diệt sát.
Một bên khác, Diệp Hiên đang bỏ chạy bỗng nhiên dừng lại, hắn chậm rãi quay đầu nhìn lại Cửu Sơn tán nhân, hai mắt khép hờ vạch qua một đạo quang mang quỷ dị, hắn vậy mà lại không tiếp tục bỏ chạy, như là đang chờ đợi chuyện sắp xảy ra.
- Cửu Sơn Trấn Thế!
Bạn cần đăng nhập để bình luận