Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1266 - Đông Hoàng Thái Nhất quyết đoán



Chương 1266 - Đông Hoàng Thái Nhất quyết đoán




- Tiện nhân Hậu Thổ này, ta sớm muộn cũng sẽ chém nàng thành muôn mảnh.
Đế Tuấn lên tiếng gầm thét, hai mắt xích hồng như máu, trong hai mắt lấp lóe nét oán hận nồng đậm.
- A!
Bỗng nhiên, một tiếng cười lạnh khinh miệt từ trong miệng Diệp Hiên truyền đến.
- Chém thành muôn mảnh? Khí phách trong miệng ngươi thật đúng là không nhỏ, Hậu Thổ kia đã thành thánh, Vu tộc càng thừa cơ quật khởi, đừng nói Đế Tuấn ngươi tuy chỉ ngang tay với Tổ Vu, hàng vạn vạn Yêu tộc phía sau ngươi còn bị Vu tộc chèn ép, ngươi lại nghĩ muốn chém Hậu Thổ thành muôn mảnh, ngươi là mơ mộng hão huyền sao?
- Diệp Hiên, ngươi...?
Bị Diệp Hiên lạnh lùng mỉa mai, mặt Đế Tuấn đỏ tới mang tai, hắn muốn lên tiếng cãi lại, nhưng cuối cùng là không có cớ để phản bác Diệp Hiên, bởi vì Diệp Hiên nói chính là sự thật, Đế Tuấn hắn lấy cái gì đi đấu với Hậu Thổ?
- Hai đại Yêu Đế, một lỗ mãng vô tri, một sắp bỏ mạng, hàng vạn Yêu tộc sau lưng các ngươi thật đúng là đáng thương.
Diệp Hiên lạnh lùng lắc đầu.
Lúc này.
Khuôn mặt Đông Hoàng Thái Nhất đắng chát, đúng như Diệp Hiên nói, Yêu tộc bọn hắn đã suy thoái, cũng không còn sự rầm rộ như năm đó, cho dù Hỗn Độn Chung còn trong tay hắn, hắn cũng không đủ có cách tranh đấu với Vu tộc?
Một Hậu Thổ đã áp chế Yêu tộc không ngẩng đầu được lên, huống chi thế lực Vu tộc vốn cũng yếu hơn Yêu tộc, tình thế bây giờ Yêu tộc không còn sức phản kháng.
- Hừ, đều do Nữ Oa kia bạc tình bạc nghĩa, nàng vốn là người Yêu tộc ta, nhưng lại lạnh lùng đứng nhìn Yêu tộc ta bị Vu tộc ức hiếp, nếu nàng cũng có tình đồng tộc như Hậu Thổ, Yêu tộc ta như thế nào rơi vào tình cảnh như hôm nay?
Giọng Đế Tuấn căm hận tự nói.
- Nhị đệ im lặng.
Nói đến Nữ Oa bội bạc, sắc mặt Đông Hoàng Thái Nhất cũng cực kỳ khó coi, dù sao Nữ Oa cũng là Thánh Nhân, bọn hắn cũng không được bất kính, điều này cũng khiến cho Đông Hoàng Thái Nhất quát lớn Đế Tuấn.
- Hai người các ngươi tự giải quyết cho tốt đi.
Bỗng nhiên, Diệp Hiên lên tiếng khẽ nói, thản nhiên nhìn thoáng qua hai đại Yêu Đế, trực tiếp cất bước hướng ra xa tinh không đi mất.
Mà Diệp Hiên đột nhiên rời khỏi, điều này cũng khiến cho sắc mặt hai đại Yêu Đế khẽ giật, qua đi ba hơi thở còn chưa tỉnh táo lại, cho đến khi Diệp Hiên hoàn toàn biến mất ở phía xa, cũng khiến cho hai đại Yêu Đế thông suốt tỉnh dậy.
- Đại ca, Diệp Hiên không chỉ không chết, ngược lại còn xuất hiện cứu tính mệnh ngươi, đến cùng hắn muốn làm gì?
Đế Tuấn kinh nghi thì thầm.
- Ừm?
Nghe lời Đế Tuấn nói trong đầu Đông Hoàng Thái Nhất bỗng ầm vang một tiếng, giờ phút này đang nghĩ đến thứ gì.
- Đại đạo bản nguyên? Hắn vừa giúp ta giữ vững đại đạo bản nguyên?
Đông Hoàng Thái Nhất đột nhiên hướng về phía Đế Tuấn hỏi, như vừa biết được chuyện gì rất kinh hãi.
Nhìn bộ dáng Đông Hoàng Thái Nhất sợ hãi, sắc mặt Đế Tuấn khẽ giật, sau đó gật đầu nói:
- Không sai, suýt chút nữa nữa đại ca thân tử đạo tiêu, mà Diệp Hiên hắn chính xác là cứu tính mệnh đại ca, hắn... Hả?
Đế Tuấn nói đến đây trực tiếp dừng lại, cả người thông suốt đại biến, như cũng lúc này phát hiện ra một chuyện cực kỳ kinh người.
- Hắn... Đại đạo bản nguyên... Hắn không ngờ lại ổn định lại đại đạo bản nguyên cho ngươi... Vừa cứu tính mệnh đại ca?
Đế Tuấn run rẩy mở miệng, hai mắt sợ hãi trợn to, hiển nhiên cũng phát giác một chuyện cực kỳ đáng sợ.
- Chẳng lẽ hắn... Thành thánh...?
Đông Hoàng Thái Nhất hãi nhiên nói nhỏ, cả người đều lâm vào hoảng hốt, quả thực không thể tin được vào chân tướng mình vừa phát hiện.
Hỗn Độn Chung chính là linh bảo xen lẫn với hắn, có thể nói là gắn bó sinh tử với hắn, càng dính dáng đến đại đạo bản nguyên của Đông Hoàng Thái Nhất, mất đi Hỗn Độn Chung đại đạo bản nguyên của hắn cũng vỡ vụn, tình thế chắc chắn phải chết, nhưng lại được Diệp Hiên cứu tính mệnh hắn.
Vấn đề mấu chốt nhất là, muốn chữa trị đại đạo bản nguyên, thì người này nhất định phải có tu vi Thánh Nhân, chỉ có Thánh Nhân mới có thể chạm đến chân ý đại đạo bản nguyên, càng nhưng dùng pháp lực vô thượng đại khôi phục lại đại đạo bản nguyên.
Cho đến hiện tại Đông Hoàng Thái Nhất mới phát giác được chuyện tình cực kỳ đáng sợ, điều này cũng khiến hắn ngây ngô im ắng, thể xác tinh thần rung động cực hạn, quả thực không thể tin được vào suy đoán của chính mình.
- Không có khả năng!
Bỗng nhiên, Đế Tuấn kinh dị gầm nhẹ nói:
- Tuyệt không có khả năng này, Hậu Thổ kia đã thành thánh, bảy vị đại thánh giữa trời đất đã có đủ, Diệp Hiên hắn làm sao có thể thành thánh?
Trừ Hồng Quân Đạo Tổ dùng thân hợp đạo, giữa trời đất chỉ có bảy vị đại thánh, bây giờ vị Thánh Nhân thứ bảy cũng đã xuất thế, thiên địa rốt cuộc không thể sinh ra thêm Thánh Nhân, đây là sự thật sắt thép, cũng là chuyện mà mọi người đều biết rõ, Đế Tuấn tự nhiên không thể tin được rằng Diệp Hiên đã trở thành Thánh Nhân.
- Không đúng, có vấn đề, tuyệt đối có vấn đề, ngươi còn nhớ Hậu Thổ thành thánh như thế nào?
Sắc mặt Đông Hoàng Thái Nhất kịch biến, hai mắt ẩn ẩn phát sáng, giọng hắn rung động kịch liệt.
- Hồng Mông Tử Khí, là Diệp Hiên đưa Hồng Mông Tử Khí cho nàng.
Đế Tuấn nhanh chóng trả lời, bởi vì chuyện này tất cả mọi người đều biết, ba vạn năm trước trong Địa phủ, Hậu Thổ cùng Diệp Hiên đánh một trận với Nữ Oa.
- Nhị đệ, ngươi không có nghi vấn gì sao?
- Vì sao Diệp Hiên đem Hồng Mông Tử Khí cho Hậu Thổ, hắn giữ lại Hồng Mông Tử Khí cho mình rồi trở thành thánh không tốt sao? trong chuyện đó tuyệt đối sẽ không đơn giản như vậy.
Đông Hoàng Thái Nhất không hổ là lãnh tụ Yêu tộc, tỉnh ngộ chuyện hôm nay để hắn liên lạc lại và nhìn thấu bí ẩn năm đó, để hắn đạt được một cái kết luận không dám tin.



Bạn cần đăng nhập để bình luận