Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1326 - Bất Tử Thiên Tôn



Chương 1326 - Bất Tử Thiên Tôn




- Diệp Thiên Đế sao còn chưa tới?
Đông Hoàng Thái Nhất nghi vấn lên tiếng.
- Đừng nóng vội, vừa rồi Hoàng Thiên Quân truyền đến tin tức, nói Diệp Thiên Đế đang tới thiên đình, hẳn là sắp tới rồi.
Khổng Tuyên nhẹ giọng nói.
- Cũng không biết huynh đệ ta nhiều năm như vậy đã đi đâu, lần này trở về nhất định không thể để cho hắn rời khỏi lần nữa.
Tử Vi Thiên Đế mặt mày hớn hở, nào còn có nửa điểm uy nghiêm của Thiên Đế.
Ông!
Chợt, chỉ thấy thiên địa phong vân biến ảo, một vết nứt không gian nứt ra trong bầu trời, ba bóng dáng đang tản bộ đi ra, không phải Diệp Hiên thì là người nào?
- Ba mươi ba trọng Thiên Đình cung nghênh Diệp Thiên Đế trở về.
Khi Diệp Hiên xuất hiện, sắc mặt Tử Vi mừng rỡ, hắn trước tiên khom người bái lạy Diệp Hiên, mà tất cả mọi người ở Thiên Đình cũng nhao nhao noi theo, trong miệng hô to tên Diệp Thiên Đế.
Nhìn mọi người ở Thiên Đình bày ra trận chiến lớn như vậy, Diệp Hiên hơi ngẩn ra, sau đó nhìn về phía Hoàng bàn tử, chỉ thấy Hoàng bàn tử đang nháy mắt với hắn, hiển nhiên tin tức hắn trở về chính là tên Hoàng bàn tử này thông báo Tử Vi.
Thật ra đối với những hư danh này Diệp Hiên cũng không coi trọng, hắn cũng không có khả năng bởi vì chuyện nhỏ này mà trách Hoàng bàn tử, điều này cũng làm cho hắn bất đắc dĩ mà cười, liền đi dạo tưới chỗ đám người Tử Vi.
- Tử Vi huynh trưởng không cần đa lễ, chư vị đều đứng lên đi.
Diệp Hiên vung ống tay áo lên, ba vạn dặm gió mây bắt đầu khởi động, cơ thể mọi người ở Thiên Đình vừa mới bái phục xuống nhất thời bị một lực lượng nhu hòa nâng lên, làm cho bọn họ thủy chung đều không thể quỳ xuống.
- Hiền đệ, tu vi của ngươi... ?
Tử Vi Thiên Đế khiếp sợ lên tiếng, kinh ngạc nhìn về phía Diệp Hiên.
Phải biết rằng quang Chuẩn Thánh ở đây đã có hơn mười vị, Đại La Kim Tiên là vạn người, mà hắn lại càng là Thiên Đạo thánh nhân, nhưng Diệp Hiên chỉ là khẽ vuốt ve dưới ống tay áo, bọn họ lại đều không thể bái hạ, loại lực lượng này quả thực làm cho Tử Vi kinh hãi đến cực điểm.
- Bệ hạ, Diệp Thiên Đế vừa mới trở về, lão thần đã sai người bày ra đại yến Dao Trì đón gió tẩy trần cho Diệp Thiên Đế, chúng ta vẫn nên nói chuyện ở Dao Trì đi.
Thái Bạch Kim Tinh đúng lúc xen vào nói.
- Tốt tốt tốt, hiền đệ, chúng ta nói chuyện đến Dao Trì, vi huynh nhớ ngươi rất nhiều.
Tử Vi Thiên Đế cất tiếng cười to, lôi kéo Diệp Hiên đi dạo về phía Dao Trì.
Mà trên dưới thiên đình đi theo phía sau, chỉ có Lâm Phi Vân run rẩy nhìn một màn này, nếu không phải Hoàng bàn tử cho hắn một cái tát, chỉ sợ Lâm Phi Vân cũng không thể phục hồi tinh thần lại.
- Điều này... Đây là thiên đình huyền thoại... Ngươi và hắn ta là... là ai?
Lâm Phi Vân hoảng sợ nhìn về phía Hoàng bàn tử, quả thực không thể tin được tất cả những gì mình đang nhìn thấy.
- Tiểu tử thối, hảo hảo nắm chắc cơ duyên lớn này, nếu ngươi bỏ lỡ, chỉ sợ ngươi sẽ hối hận cả đời.
Hoàng bàn tử hừ hừ cười nói.
- Phi Vân nhất định ghi nhớ lời dạy của tiên trưởng.
Lâm Phi Vân vội vàng quỳ xuống dập đầu, tuy rằng hắn không rõ đang xảy ra chuyện gì, nhưng hắn lại biết, chỉ cần mình có thể ở lại bên cạnh hai vị tiên gia này, vậy đại thù của hắn nhất định có thể báo.
Lý U Vân, tên cẩu tạp chủng ngươi, đợi ta tu được một thân thần thông, nhất định sẽ băm vằm ngươi.
Lâm Phi Vân nội tâm âm độc rống to, hắn thủy chung vẫn không quên thù hận đối với Lý U Vân, hiện tại tiên duyên lớn như vậy bày ra trước mặt hắn, hắn nhất định phải gắt gao nắm chặt tuyệt đối không buông ra.
- Đi thôi, nếu có thể ăn một quả bàn đào trong đại yến Dao Trì, vậy ngươi cũng có thể lập địa thành tiên tiết kiệm mấy ngàn năm khổ tu.
Hoàng bàn tử vỗ vai Lâm Phi Vân, nâng Kim Vân lên liền dẫn hắn bay về phía Dao Trì.
Đại yến Dao Trì.
Ồn ào huyên náo, nhiệt liệt vô cùng, quần tiên yêu vương ngồi xuống bàn, trên bàn bạch ngọc bày đầy tiên tửu linh quả, càng có rất nhiều tiên nữ đưa lên từng quả bàn đào, cho tiên nhân yêu vương trong đại yến Dao Trì lần này ăn.
Diệp Hiên trở về đây là chuyện vui lớn nhất của Thiên Đình, cũng chỉ có bày ra đại yến bàn đào, mới có thể biểu đạt lòng kính trọng đối với Diệp Hiên.
- Diệp Thiên Đế ở trên, thần kính ngài một chén.
Đông Hoàng Thái Nhất cùng Đế Tuấn đứng dậy, khom người hướng Diệp Hiên bái một cái, sau đó một ngụm uống sạch tiên tửu.
- Được.
Diệp Hiên cùng Tử Vi ngồi sóng vai nhau, hắn nâng chén rượu lên một ngụm uống cạn chén, nhất thời làm cho tiên nhân yêu vương trong đại yến Dao Trì lớn tiếng khen ngợi.
- Lão thần cũng phải kính ngài một chén.
Minh Hà Lão Tổ và rất nhiều Chuẩn Thánh cũng nhao nhao đứng dậy, không ngừng kính rượu Diệp Hiên, trong khoảng thời gian ngắn bầu không khí đại yến Dao Trì càng thêm nóng bỏng.
Diệp Hiên không từ chối, không ngừng uống hết, tâm tình cũng rất tốt.
Mà quần tiên Thiên Đình Yêu Vương cùng giơ chén lên kính Diệp Hiên, sau đó dưới sự trấn an của Diệp Hiên nhao nhao bắt đầu cùng đồng bạn bên cạnh cạn chén.
- Huynh trưởng, Huyền Nữ đâu?
Diệp Hiên cùng Tử Vi liên tiếp chạm ba chén, lúc này mới phát hiện thiên đình đều đến đông đủ, chỉ có Cửu Thiên Huyền Nữ không xuất hiện, điều này cũng làm cho Diệp Hiên cảm thấy kỳ quái hỏi.
- Hiền đệ, ngươi trở về thật đúng là không đúng lúc, phu nhân này của ngươi chí cao hơn trời, nàng nói ngươi đều là thành đạo khác, nàng vẫn chỉ là Đại La Kim Tiên, hiện tại nàng đang bế quan trùng kích Chuẩn Thánh cảnh.
Tử Vi Thiên Đế ha hả cười to.
- Thì ra là như vậy.
Diệp Hiên hiểu ra gật đầu nói.
- Hiền đệ, vi huynh có câu không biết nên nói không!



Bạn cần đăng nhập để bình luận