Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1447 - Tình huống Hỗn độn



Chương 1447 - Tình huống Hỗn độn




Cho dù là tu vi hay là nhục thân, cảm giác cường đại đều để chính Diệp Hiên run rẩy, hắn dám vạn phần khẳng định chính mình đã ở vào Đại Thánh cảnh, giống như lực lượng lưỡng chủng chí cường đều xảy ra đề thăng.
Ông!
Bỗng nhiên, Diệp Hiên nhô ra năm ngón tay, đôi mắt của hắn thâm thúy mà tang thương, chỉ thấy ngoài ức vạn dặm một ngôi sao quỷ dị biến mất không thấy gì nữa, nháy mắt xuất hiện dưới chân hắn.
- Diệt!
Diệp Hiên hơi chuyển động ý nghĩ một chút, chỉ thấy ngôi sao này ầm vang hóa thành tro bụi tiêu tán không thấy.
- Lực lượng thật đáng sợ!
Diệp Hiên ngơ ngác thì thầm.
Phải biết hắn hút nhiếp là hỗn độn thần tinh, tinh thần hồng hoang thế giới tuyệt không thể so sánh, trình độ thể tích của nó chắc chắn là không thể tưởng tượng, mà hắn chỉ bằng một cái ý niệm liền đem tinh thần băng diệt, loại uy năng này cũng chỉ có Đại Thánh nắm giữ.
Ông!
Hai mắt Diệp Hiên sáng lên, bước ra một bước biến mất không thấy nữa, vào lúc hắn xuất hiện lần nữa, cả người đã xuất hiện bên trong một mảnh tinh không xa lạ.
- Một cái tinh hệ, ta vậy mà lại di chuyển một cái tinh hệ?
Diệp Hiên mờ mịt nói mớ, sắc mặt cũng bắt đầu căng cứng rồi đỏ ửng, vỏn vẹn hắn chỉ là hơi chuyển động ý nghĩ một chút, cả người đã đột phá khỏi thời không ngăn trở, liền xuất hiện bên trong một cái tinh hệ khác.
- Ha ha ha!
Diệp Hiên lên tiếng cười lớn, hắn tựa như một hài tử đang nhảy cẫng lên, bước vào cảnh giới Đại Thánh , hắn đã đi vào một vùng trời mới, cả người đều xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Cho một cái ví dụ đơn giản nhất.
Diệp Hiên đã từng tựa như ếch ngồi đáy giếng, ngẩng đầu chỉ có thể nhìn thấy một chút bầu trời, mà khi hắn nhảy ra khỏi miệng giếng mới phát hiện, thì ra trời đất bát ngát như vậy, chỗ đáy giếng trước kia căn bản không có ý nghĩa gì.
Nụ cười vụt tắt, Diệp Hiên lần nữa di chuyển đi, trong nháy mắt trở lại bên trong tinh hệ thế giới hồng hoang , mà bọn người Nguyên Linh Liễu Bạch Y càng là vội vàng kích xạ tới hướng hắn.
- Diệp huynh, chúc mừng ngươi vượt qua hỗn độn thánh kiếp.
Liễu Bạch Y ôn nhuận cười một tiếng.
- Đồ nhi!
Nguyên Linh rung động không nói nên lời, hắn muốn nói lời chúc mừng, nhưng lời đến khóe miệng lại không nói ra, chỉ là từ trong đôi mắt run động hắn có thể cảm giác được, vào giờ khắc tâm tình Nguyên Linh kích động đến thế nào.
- Diệp Hiên, La Hầu ta quả nhiên không nhìn lầm ngươi.
La Hầu lạnh giọng mở miệng.
La Hầu là người kiêu ngạo, hắn với Diệp Hiên vừa là địch cũng vừa là bạn, những lời hữu ích hắn nói, càng là xem Diệp Hiên như mục tiêu để đuổi theo, trong nội tâm càng là thề nhất định muốn siêu việt hơn Diệp Hiên.
- Cung hạ Thiên Tôn trở thành thánh trong chúng thánh.
Đông —— đông —— đông!
Trống trận trong ba mươi ba trọng Thiên Đình gióng lên, tiếng trống như núi kêu biển gầm truyền đến, tất cả mọi người Thiên Đình quỳ lạy đối với Diệp Hiên, trên mặt của mỗi người đều hiện ra vẻ cực kỳ kích động.
Ngay tại lúc đó.
Mười mấy vị sinh linh hỗn độn Chiến Vân Sơn lặng yên thối lui, không cần chờ bọn hắn rời khỏi phiến tinh không này, La Hầu lạnh giọng nhắc nhở:
- Diệp đạo hữu, nếu ngươi không muốn để lại phiền phức cho mình, tốt nhất là diệt sát toàn bộ bọn hắn .
- La Hầu, ngươi. . . ?
Sắc mặt Chiến Vân Sơn đại biến, bộ mặt tức giận nhìn về phía La Hầu, dù sao bọn hắn cũng coi là quen biết đã lâu, không nghĩ tới La Hầu lại muốn giết bọn hắn.
- Đúng vậy, đồ nhi ngươi nên nhanh chóng giết bọn hắn, nếu không sẽ có phiền phức sinh sôi.
Nguyên Linh vội vàng phụ họa.
- Vì sao?
Diệp Hiên nhướng mày, hắn vốn muốn hỏi lai lịch một số người này, nghe được lời nói của hai người La Hầu cùng Nguyên Linh, tựa như ẩn chứa biến cố gì trong đó.
- Trong tay ngươi có Phá Hư Thiên Đỉnh, mà lại tu luyện Bất Tử Tiên Kinh càng nắm giữ Tru Thiên Kích, bây giờ càng là vượt qua biến dị hỗn độn thánh kiếp, nếu Bất Tử Thiên Chủ biết được ngươi tồn tại hắn nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi.
La Hầu lạnh lùng nói.
- Đúng vậy, không chỉ có nguyên nhân này, lực lượng tịch diệt cùng lực lượng thời không cũng được xưng là sức mạnh cấm kỵ, ngươi nắm giữ hai loại lực lượng này tuyệt đối sẽ gây cho Thời Không Chủ Nhân cùng Bất Tử Thiên Chủ chú ý, nếu để cho bọn hắn đem tin tức về ngươi truyền về đại thế giới hỗn độn , nhất định sẽ khiến ngươi gặp đại kiếp.
Nguyên Linh trầm trọng mở miệng.
Trốn!
Nguyên Linh vừa dứt lời, sắc mặt bọn người Chiến Vân Sơn hoảng hốt, trong nháy mắt liền bắn đi khỏi tinh không, nào dám có chút dừng lại?
Ông!
Tinh không ngưng trệ, pháp tắc hỗn loạn, không đợi bọn người Chiến Vân Sơn trốn khỏi phiến tinh không này, hỗn độn pháp tắc đáng sợ xen lẫn mà xuống, trong đó tràn ngập sát cơ đáng sợ của Diệp Hiên.
Ầm!
Một ánh mắt thiên địa băng, nhất niệm vạn vật diệt, đây chính là điểm đáng sợ của Đại Thánh, căn bản Diệp Hiên cũng không xuất thủ, vỏn vẹn hắn chỉ một cái ý nghĩ liền khiến bọn người Chiến Vân Sơn hôi phi yên diệt mà chết.
Ngay tại lúc đó.
Một cây cờ màu đen cùng hỗn độn Càn Khôn Đại cũng nhẹ nhàng rớt xuống, trực tiếp bị Diệp Hiên hút nhiếp vào tay.
- Hỗn Độn Linh Bảo?
Diệp Hiên thưởng thức loại linh bảo này trong tay hai, hai mắt xẹt qua một nét dị sắc, tiện tay đem bỏ vào trong túi.
- Chư vị, mời về Thiên Đình một lần.
Một cái ý niệm diệt mười mấy vị sinh linh hỗn độn , cái này cũng là giải quyết được phiền phức tiềm ẩn, giờ phút này Diệp Hiên bước vào cảnh giới Đại Thánh , tâm tình cũng vô cùng tốt, hắn mời bọn người La Hầu Nguyên Linh cùng trở lại Thiên Đình.



Bạn cần đăng nhập để bình luận