Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 512 - Ngọc Đế phẫn hận (2)



Chương 512 - Ngọc Đế phẫn hận (2)




Đúng vậy, Diệp Hiên chẳng qua chỉ cứu Thỏ Ngọc, chuyện này còn không đến mức làm cho nàng đi cầu xin Ngọc Đế.
Quảng Hàn tiên tử rất loạn, nàng không biết mình bị làm sao, nàng cũng không biết mình có phải thật sự yêu Diệp Hiên không, chỉ là trong lòng lại có một âm thanh đang nói cho nàng, nàng không muốn để cho Diệp Hiên chết ở trong tay Ngọc Đỉnh Chân Nhân.
- Thường Nga, ngươi nên biết tâm ý của trẫm đối với ngươi. Ngươi yêu mến Quế Thụ, trẫm tự mình đi đến đỉnh núi Côn Lôn cấy ghép Quế Thụ lên Thái Âm tinh, ngươi yêu mến màu trắng, trẫm tự mình dẫn người đi đến thiên địa Hàn Sơn lấy Hàn Ngọc trăm vạn năm vì ngươi chế tạo Nguyệt Cung, chỉ cần là tất cả những gì liên quan tới ngươi, trẫm đều tự mình xuất mã, lẽ nào ngươi còn không biết tâm ý của trẫm đối với ngươi?
Khuôn mặt Ngọc Đế vặn vẹo, lên tiếng gầm nhẹ, hai mắt phiếm hồng vô cùng bi thương.
- Trẫm nơi nào không so được với tên Diệp Hiên này? Trẫm là Đại La Kim Tiên, trẫm là chủ nhân Tam Giới, Diệp Hiên hắn là cái gì? Vì sao ngươi hết lần này tới lần khác lại yêu hắn, mà không yêu trẫm, ngươi nói cho trẫm biết, đây là vì sao, vì sao?
Ngọc Đế đã điên cuồng, đang tức giận chất vấn Quảng Hàn tiên tử, khí tức chán chường quanh thân muốn lan tràn.
Đối mặt với những lời chất vấn của Ngọc Đế, Quảng Hàn tiên tử yên lặng không tiếng động, điều này cũng làm cho Lăng Tiêu điện cũng trở nên vô cùng kiềm nén, càng làm cho Ngọc Đế vô lực ngã ngồi xuống đất, hai tay hung hăng đập mạnh xuống nền, chứng minh hắn có biết bao không cam.
- Ngọc Đế, coi như ta cầu xin ngài, ngài cứu hắn đi.
Bỗng nhiên, Quảng Hàn tiên tử buồn bã cười một tiếng, nàng chậm rãi quỳ xuống, khi một màn này xuất hiện trong mắt Ngọc Đế, hắn giật mình ngây ngốc ra đó, chỉ là trái tim giống như bị một đao đâm thủng, làm cho hắn đau đến có chút không thở nổi.
- Ngươi lại vì hắn mà quỳ xuống cầu xin ta?
Ngọc Đế gằn từng chữ, gắt gao nhìn chằm chằm Quảng Hàn tiên tử, nụ cười buồn bã xuất hiện trên mặt.
Ngọc Đế chậm rãi hít một hơi, sau đó lại từ từ thở ra, giống như muốn cho chính mình tỉnh táo lại, cho đến khi qua đủ mười hơi, hắn lần nữa bình tĩnh nhìn Quảng Hàn tiên tử nói:
- Tốt tốt tốt, ta có thể bằng lòng với ngươi, cứu hắn một mạng, thế nhưng ngươi phải đồng ý với ta, từ nay về sau trọn đời không được gặp hắn, chỉ cần ngươi bằng lòng, trẫm sẽ liền cứu mạng của hắn.
Giọng Ngọc Đế run rẩy nhỏ bé.
- Trọn đời không được gặp nhau?
Quảng Hàn tiên tử lẩm bẩm tự.
- Được, ta đồng ý với ngài.
Mấy chục giây trôi qua, Quảng Hàn tiên tử khàn khàn lên tiếng, chỉ là giọng nói của nàng cũng hơi phát run.
...
Bầu trời vô tận, phong thiên khốn địa.
Ngọc Đỉnh Chân Nhân bước chậm đi tới phía Diệp Hiên, Đại La Tiên Quang đã sớm phong cấm Diệp Hiên trong hư không, cục diện thập tử vô sinh.
- Diệp Hiên, ngươi giết ái đồ của ta, hôm nay không đánh ngươi hồn phi phách tán, làm sao có thể bàn giao cho đồ nhi số khổ kia của ta?
Khuôn mặt Ngọc Đỉnh Chân Nhân vô cùng dữ tợn, sát cơ tràn đầy quanh thân.
Giờ khắc này.
Khóe miệng Diệp Hiên không cầm được mà tràn rất nhiều máu, ở dưới trấn áp vô tình của Ngọc Đỉnh Chân Nhân, hắn sớm đã trọng thương hấp hối, tiên lực trong cơ thể đều không còn dư lại bao nhiêu.
- Ta... Sắp chết sao?
Diệp Hiên than thở tự nói, một chút thê lương xẹt qua đáy mắt, hắn vẫn quá lơ là, Đại La Kim Tiên khủng bố căn bản hơn cả những gì hắn tưởng tượng.
- Chết đi!
Ngọc Đỉnh Chân Nhân nén giận quát, nâng chưởng lên, Đại La Tiên Quang ầm ầm bạo phát, muốn giết chết Diệp Hiên ngay tại đây.
- Khoan đã!
Chợt, không chờ Ngọc Đỉnh Chân Nhân ra tay, tám phương thiên địa lại bất chợt truyền đến một âm thanh uy nghiêm, hai đạo tiên quang cắt trường thiên mà đến, chính là Quảng Hàn tiên tử cùng Ngọc Đế hai người.
Ông!
Đại La Tiên Quang, tận diệt thiên địa, Ngọc Đế mặc Cửu Long Đế Bào hiển hiện ra ở đây, hắn âm trầm liếc mắt nhìn Diệp Hiên, sau đó lại nhìn thẳng Ngọc Đỉnh Chân Nhân nói:
- Ngọc Đỉnh, ngươi không thể giết hắn.
- Ngọc Đế?
Ngọc Đế xuất hiện làm cho Ngọc Đỉnh Chân Nhân ngẩn mặt ra, hắn làm sao cũng không ngờ, vị chí tôn tam giới này lại muốn cứu lấy Diệp Hiên.
- Ngươi muốn ngăn ta?
Dương Tiễn chết làm cho Ngọc Đỉnh Chân Nhân phát cuồng, dù cho Ngọc Đế có đến đây, hắn cũng sẽ không cho nửa điểm tình mọn.
- Ngọc Đỉnh, trẫm không muốn gây khó khăn cho ngươi, càng không muốn đối địch cùng thượng cổ Thập Nhị Kim Tiên, đại la cửu trọng thiên, ngươi chẳng qua chỉ là nhị trọng thiên, ngươi không phải đối thủ của trẫm, hôm nay ngươi tha cho Diệp Hiên, ngày sau nếu ngươi muốn giết hắn, trẫm tuyệt đối không ngăn cản.
Chí tôn tam giới, Ngọc Hoàng Đại Đế, đây tuyệt đối không phải chỉ nói một chút mà thôi, hắn có thể ngồi đến vị trí chí tôn tam giới, tu vi cũng đã kinh khủng không cách nào tưởng tượng.
Ngọc Đế là một kiêu hùng, hắn có thể ẩn nhẫn, cũng có thể biểu hiện nhu nhược, nhưng những điều này đều là hắn cố ý hiện ra, khi hắn vì Quảng Hàn tiên tử không tiếc đối lập cùng Ngọc Đỉnh Chân Nhân thậm chí Thập Nhị Kim Tiên thượng cổ, hắn cũng cho thấy đại khí phách mà một chí tôn tam giới nên có.
- Diệp Hiên, ngươi không sao chứ?
Quảng Hàn tiên tử bước nhanh đến, đỡ Diệp Hiên vào trong ngực, âm thanh ẩn chứa một út âu lo.
Một màn như thế làm cho khí tức Ngọc Đế cứng lại, nhưng lại không có nói cái gì, nếu Quảng Hàn tiên tử đã đồng ý với điều kiện của hắn, qua hôm nay nàng và Diệp Hiên sẽ trọn đời không được gặp nhau, đây cũng là nguyên nhân tại sao hắn muốn đảm bảo cho Diệp Hiên một mạng.



Bạn cần đăng nhập để bình luận