Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1658: Hạt giống chí cường (2)

Chương 1658: Hạt giống chí cường (2)
Tại thời điểm này.
Sắc mặt Lý Tri Vi âm tình bất định, hắn vẫn coi đệ nhất linh tử là mục tiêu đuổi theo, nhưng hôm nay nhìn thấy Liễu Bạch Y, hắn lại sinh ra cảm giác tự ti, điều này quả thực làm cho hắn không cách nào tiếp nhận.
Lý Tri Vi dám cực kỳ khẳng định, cho dù đệ nhất linh tử năm đó cũng không làm cho hắn có loại cảm giác này, nhưng hôm nay ở trước mặt Liễu Bạch Y, hắn lại cảm thấy tự ti không thôi.
- Nhị ca, ngươi có thể nhìn ra hắn là loại chiến thể gì không?
Trong bốn người, Lý Tri Vi có tu vi cao nhất, Nam Cung Tiên Nhi truyền âm hỏi thăm hắn.
- Nhìn không ra, trên người hắn có một loại linh khí tràn ngập, nhưng ta đoán chỉ chỉ sợ là một loại chiến thể biến dị đáng sợ nào đó, nếu không tuyệt đối không có khả năng cho chúng ta áp lực lớn như vậy.
Lý Tri Vi trầm giọng nói.
- Tuy nhiên ba người các ngươi cũng không cần lo lắng, ta chỉ thiếu một bước đã có thể bước vào Âm Dương nhị cảnh, cho dù hắn là chiến thể biến dị, cũng chưa chắc đã có thể so với ta, lần này, ta chắc chắn đoạt vị trí đứng đầu trong thiên kiêu thịnh yến lần này.
Lý Tri Vi lạnh giọng nói.
Chỉ là Lý Tri Vi cũng không phát hiện, ngữ khí giờ phút này của hắn cũng không còn quá tự tin, chỉ là cổ động bản thân thôi.
Liễu Bạch Y, một người như thần, hắn không cần nở rộ bất kỳ uy thế gì, chỉ đứng ở nơi đó đã để cho mọi người ngưỡng mộ hắn, mà đây chính là chỗ đáng sợ của Hỗn Độn linh thể.
Hỗn Độn linh thể, sủng nhi của Hỗn Độn vũ trụ, một cách khác gọi khác là Con trai hỗn độn, vẫn luôn ở trong truyền thuyết, chưa từng xuất hiện qua ở thập đại nguyên hội.
Con trai hỗn độn, danh xưng này quá mức nặng nề, quả thực có thể đè sập vạn cổ thiên khung. Lý Tri Vi đích xác rất cường đại, nhưng đối mặt với Liễu Bạch Y, bọn họ cũng chẳng qua là con kiến hôi trên mặt đất, làm sao có thể so sánh với ngôi sao rực rỡ chói mắt Liễu Bạch Y này?
- Hôm nay Bạch Y triệu tập thiên kiêu tiểu yến, mục đích chính là muốn cùng chư vị đạo hữu kết giao một phen, chén rượu này, ta kính chư vị.
Liễu Bạch Y ngồi ở trên chủ vị, bên cạnh có thị nữ rót rượu cho hắn, khi hắn giơ chén rượu lên kính linh tử các giáo ở đây, mọi người nhao nhao đứng dậy.
Khi khí tràng của một người cường đại đến mức có thể áp chế tất cả mọi người, người này chính là vương giả, mà lúc này Liễu Bạch Y chính là loại người này.
Diệp Hiên lẳng lặng nhìn phong thái tuyệt thế của Liễu Bạch Y, ánh mắt có vui mừng cực lớn.
Liễu Bạch Y không phải là hạng người nhỏ yếu như năm xưa nữa, giờ phút này phong thái của hắn hào quang vạn trượng, chân chính bày ra phong tư mà một cường giả nên có.
Diệp Hiên có chút đố kỵ, nhưng càng nhiều là cao hứng, hắn rất cao hứng vì Liễu Bạch Y đang nhanh chóng trưởng thành, thậm chí đã vượt qua hắn.
Tuy nhiên Diệp Hiên cũng không tự ti, bởi vì hắn cũng đang cố gắng, một mực khắc khổ tu luyện, chẳng qua con đường của hắn cùng Liễu Bạch Y không giống.
Liễu Bạch Y nhất định là người một đường tuyệt trần, hào quang của hắn sẽ chiếu rọi cả Hỗn Độn Đại Thế Giới, mà Diệp Hiên hắn ẩn nấp ở chỗ tối, cuối cùng có một ngày sẽ vang lên kinh người.
Diệp Hiên đang giấu tài, hắn đang không ngừng tích lũy nội tình của bản thân, hắn không có tư chất vạn cổ của Liễu Bạch Y, nhưng hắn có một trái tim không bao giờ thất bại.
Hắn đã sáng tạo ra pháp cùng đạo của mình, càng là sáng tạo ra tầng thứ nhất của Táng Thiên Công, mà thân ngoại hóa thân càng kiêm tu Tinh Nguyên Quyết cùng Vạn Trượng Hồng Trần Pháp, bản thân hắn cũng đang tu luyện thời không lực cùng tịch diệt lực.
Khi hắn chân chính bộc phát, Diệp Hiên tin tưởng hắn tuyệt đối sẽ không rơi vào phía sau Liễu Bạch Y.
- Ha ha ha.
Bỗng nhiên, một tiếng cười điên cuồng ở phía chân trời phương xa truyền đến, chỉ thấy ngàn vạn dặm bầu trời đen kịt như mực, một đạo hắc mang tựa như tinh thần rơi xuống mặt đất, khí tức khủng bố phô thiên cái địa ầm ầm mà đến.
- Nghe nói Bổ Thiên Giáo có một Thần tử, đương thời vô địch, chính là hạt giống chí cường, hôm nay vừa thấy quả nhiên danh bất hư truyền, không biết Thần Tử có dám cùng ta uống một ly rượu không?
Ầm ầm.
Thôn thiên phệ địa, vạn pháp đắm chìm, một vị thanh niên tóc bạc lao đến, quang mang hắc ám vô biên xung quanh tựa như muốn thôn phệ vạn vật, chỉ liếc mắt nhìn lại đã làm cho người ta cảm giác tim đập nhanh.
- Thôn Thiên Ma Điện?
Khi thanh niên tóc bạc xuất hiện ở đây, Lý Tri Vi hoảng sợ thì thầm, điều này cũng khiến Diệp Hiên nhướng mày, nhìn về phía người tới.
Tóc bạc hắc y, mặt như quan ngọc, một thân áo báo lay động trong gió, mặt người này mang theo tươi cười, đang đối mặt với Liễu Bạch Y, quanh thân bộc phát ra hắc mang cực kỳ đáng sợ, ngay cả không gian xung quanh cũng mơ hồ sụp đổ.
- Đạo hữu là ai?
Liễu Bạch Y thản nhiên lên tiếng.
- Thôn Thiên Ma Điện, Địa Ma La.
Nam tử tóc bạc lạnh lùng lên tiếng.
Xoạt.
Khi nam tử tóc bạc tự báo danh tính, nhất thời làm cho xung quanh phát âm thanh xôn xao, một cỗ cảm xúc khủng hoảng chợt sinh sôi nảy nở ở khắp phương thiên địa này.
Nếu như nói trong thập đại chí cường đạo thống, đạo thống nào làm cho người ta cảm thấy kiêng kỵ nhất, vậy nhất định chính là Thôn Thiên Ma Điện.
Thôn Thiên Ma Điện chấp chưởng Nguyên Hội thứ bảy, Nguyên Hội thứ bảy càng là một thời đại hắc ám động loạn, cho dù bây giờ là nguyên hội thứ mười đang chấp chưởng thien địa, nhưng khi nhắc về thời đại hắc ám của Nguyên Hội thứ bảy cũng làm cho người ta run rẩy không thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận