Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1125 - Đối chọi gay gắt



Chương 1125 - Đối chọi gay gắt




- Khởi bẩm sư thúc, đây là Linh Sơn quyển, từ La Hán Bồ Tát đến Phật Đà Tôn Giả khắp nơi, tất cả đều được ghi chép trong Linh Sơn quyển, kính xin sư thúc xem qua.
Đa Bảo Như Lai lật tay một cái, một quyển sách hiện ra, hắn cung kính đưa cho Diệp Hiên xem xét.
Tây Phương Linh Sơn nhìn như hòa bình, thật ra thế lực trong đó cũng rất phức tạp, Đa Bảo Như Lai chỉ là người thống trị, nhưng cũng không phải là tồn tại có tu vi mạnh nhất.
Giờ phút này Diệp Hiên không ngừng lật giở xem Linh Sơn quyển, ước chừng qua nửa canh giờ mới xem xong, bắt đầu hiểu rõ tình huống của Tây Phương Linh Sơn.
Đa Bảo Như Lai, năm xưa vốn là đệ tử của Thông Thiên Giáo Chủ, sau bởi vì Phong Thần Đại Chiến cải đầu vào Tây Phương Nhị Thánh, xem như đệ tử ký danh của Tây Phương Nhị Thánh, hắn cũng trở thành người đứng đầu Tây Phương Linh Sơn, quản lý chuyện lớn nhỏ trong Linh sơn.
Nhiên Đăng Cổ Phật, năm xưa gọi là Nhiên Đăng đạo nhân, cũng giống như Đa Bảo Như Lai, cải đầu Tây Phương Giáo sau khi Phong Thần đại kiếp qua đi, chỉ là Nhiên Đăng Cổ Phật này có tu vi cực mạnh, đã bước vào hàng ngũ Chuẩn Thánh.
Ngoại trừ hai người này ra, một ít Bồ Tát Tôn Giả La Hán năm xưa cũng đều là đạo gia nhất mạch, hiển nhiên Phong Thần Đại Kiếp năm đó là cơ hội để Tây Phương giáo quật khởi.
Mà ngoại trừ những người này ra, còn có tứ đại Phật Tổ tiềm tu ở sâu trong Linh Sơn, tứ đại Phật Tổ này đều là Chuẩn Thánh, quanh năm không hiện ra ngoài, trừ phi Linh Sơn gặp phải đại nạn, nếu không tứ đại Phật Tổ tuyệt đối sẽ không xuất thế.
- Tứ đại Phật tổ ở đâu?
Diệp Hiên nhìn quanh tám hướng, cũng không có nhìn không thấy tứ đại Phật Tổ, hắn nhẹ nhàng hỏi Đa Bảo Như Lai.
- Sư thúc có điều không biết, tứ đại Phật Tổ bế quan nhiều năm, tu luyện là Kim Cương Bồ Đề Tâm, một lòng nhìn trộm cảnh giới Thánh Nhân, cho nên bọn họ cũng không có đến.
Đa Bảo Như Lai cười đáp, trong mắt xẹt qua vẻ kỳ dị.
- Thanh Minh sư thúc chớ trách, tu luyện Kim Cương Bồ Đề Tâm vô dục vô tình, đây cũng là nội tình lớn nhất của Linh Sơn ta, hơn nữa tứ đại Phật tổ Đều là Chuẩn Thánh, tự nhiên không thuộc phạm vi quản lý của Linh Sơn.
Nhiên Đăng Cổ Phật tụng một tiếng phật hiệu, từ đầu đến cuối đều không kiêu ngạo không siểm nịnh nói với Diệp Hiên.
Thành thật mà nói.
Nhiên Đăng Cổ Phật siêu nhiên ở ngoài, càng là Chuẩn Thánh, nếu như không phải Diệp Hiên cầm trong tay pháp chỉ của Tây Phương Nhị Thánh đến đây, hắn tất sẽ không có mặt, xuất hiện ở đây cũng là cho Tây Phương Nhị Thánh mặt mũi, về phần Diệp Hiên, hắn cũng không có quá để ở trong lòng.
Bước vào Chuẩn Thánh, siêu phàm thoát tục, ngoại trừ sáu đại Thánh Nhân trong thiên địa, có thể nói Chuẩn Thánh là lớn nhất, loại nhân vật này tự nhiên có kiêu ngạo của mình, ngay cả người trong phật môn cũng không ngoại lệ.
- Ngươi có ý là, vào Chuẩn Thánh là không để Linh Sơn Phật môn ta ở trong mắt?
Diệp Hiên mỉm cười nhìn về phía Nhiên Đăng Cổ Phật, trên mặt càng mang theo vẻ yên bình, phật quang quanh thân cũng làm cho người ta có một loại cảm giác như gió xuân, nhưng các Bồ Tát Phật Đà ở xung quanh nghe thế khẽ nhíu mày, ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên càng hiện ra vẻ kinh nghi.
Tuy Diệp Hiên nói chuyện nhìn như hiền hòa, nhưng lại đối chọi gay gắt, làm sao không để cho các Bồ Tát Phật Đà kinh ngạc nghi ngờ, không biết vì sao Diệp Hiên vừa tọa trấn Linh Sơn đã muốn đắc tội Nhiên Đăng Cổ Phật.
- Bước vào Chuẩn Thánh, siêu phàm thoát tục, mặc dù là đệ tử Phật môn, càng phải có thiện tâm, nhưng một ít thanh quy của Phật môn không áp dụng cho Chuẩn Thánh, chẳng lẽ Thanh Minh Phật Tổ không biết?
Nhiên Đăng Cổ Phật nhướng mày, giọng nói trầm thấp trả lời.
Từ đầu đến cuối, Nhiên Đăng Cổ Phật cũng không nhìn ra tu vi của Diệp Hiên như thế nào, ở trong lòng hắn, Diệp Hiên mạnh nhất cũng tuy là Chuẩn Thánh giống hắn, nếu không phải có pháp chỉ của Tây Phương nhị thánh, Nhiên Đăng Cổ Phật hắn cũng sẽ không khách khí với Diệp Hiên.
Nếu Diệp Hiên an an ổn ổn làm Chủ nhân Linh Sơn của hắn, Nhiên Đăng tự nhiên cũng không muốn đối lập với Diệp Hiên, nhưng Nhiên Đăng có thể nghe ra ý bị trong lời nói của Diệp Hiên, vị Chủ nhân Linh Sơn mới này ỷ vào tây phương nhị Thánh làm chỗ dựa, căn bản không để Chuẩn Thánh bọn họ vào mắt.
Mặc kệ là vì không chịu sự Diệp Hiên kiềm chế, hay vì kiêu ngạo của Chuẩn Thánh, Nhiên Đăng Cổ Phật tự nhiên không thể cúi đầu trước Diệp Hiên. Huống hồ địa vị của Nhiên Đăng hắn ở Linh Sơn rất cao, Diệp Hiên chẳng qua chỉ mới vào nơi này, nếu hắn cúi đầu với Diệp Hiên, chẳng phải để cho những người khác chê cười hắn?
Tại thời điểm này.
Đa Bảo Như Lai híp mắt lại, hai chân không tự chủ lùi lại mấy bước, mà Bồ Tát Phật Đà ở tám phương cũng yên lặng không tiếng động, giờ phút này Nhiên Đăng và Diệp Hiên như cây kim so với cọng râu, bọn họ cũng không dám tham gia vào, dù sao bọn họ không đắc tội nổi hai người.
- Tham sân si, oán hận vui... Tăng nhân ngươi mới vào Chuẩn Thánh đã sinh ra ma niệm, như thế sao xứng với người trong Phật ta?
Diệp Hiên từ bi lên tiếng, trong miệng truyền đến tiếng thở dài.
- Thanh Minh Phật Tổ, ngươi đang bôi nhọ bần tăng?
Nhiên Đăng Cổ Phật biến sắc, ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên trở nên không tốt.
- Người đâu, bắt Nhiên Đăng lại, đưa vào Cửu U tháp bế quan hối lỗi ba vạn năm.
Bỗng nhiên, Diệp Hiên từ bi lên tiếng, điều này làm cho sắc mặt Đa Bảo Như Lai cùng khắp nơi Bồ Tát Phật Đà đại biến, bọn họ như thế nào cũng không ngờ Diệp Hiên lại nói ra loại lời vô tri này.



Bạn cần đăng nhập để bình luận