Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1508: Hỗn Độn vụ hải

Chương 1508: Hỗn Độn vụ hải
- Diệp đạo hữu, từ nay về sau ngươi chính là bằng hữu của Âm Hải ta, về sau mặc kệ ngươi có chuyện gì, Âm Hải nhất mạch ta nhất định xông pha khói lửa không chối từ.
Âm Hải Thánh Vương vỗ ngực bảo đảm nói.
- Đạo hữu nghiêm trọng.
Diệp Hiên khẽ mỉm cười nói.
- Hừ, thần khí cái gì, ngươi cho rằng Thiên Nguyên Đan đặt ở chỗ ngươi thì chính là của ngươi, những bảo vật này dựa theo ước định là phải chia đều.
Đạo Vân Thánh Vương liếc mắt nhìn về phía Âm Hải Thánh Vương, khóe miệng phác hoạ ra một nụ cười lạnh.
- Được rồi, đạo cấm chế tiếp theo là đệ nhất vạn, nếu như ta đoán không sai, bảo vật ẩn chứa nhất định còn muốn trân quý hơn so với Thiên Nguyên Đan. Thái Linh Thánh Vương đúng lúc chen lời nói.
- Ta đến!
Thiên Nguyên Đan nơi tay, Âm Hải Thánh Vương mặt mày tỏa sáng, không còn vẻ âm trầm trước đó, hắn bộc phát ra tu vi Đại Thánh Vương, một quyền liền đánh tới cấm chế.
Ầm!
Chuyện kinh hãi xuất hiện, Âm Hải Thánh Vương một kích toàn lực, không ngờ lại không có oanh phá đạo cấm chế này, ngược lại còn lảo đảo lui lại.
- Cái này sao có thể?
Âm Hải Thánh Vương ngừng bước, ngơ ngác nhìn đạo cấm chế này, mặc dù hắn biết càng về sau cấm chế càng mạnh, nhưng đệ nhất vạn đạo cấm chế này gặp một kích toàn lực của hắn không ngờ lại không nhúc nhích tí nào, đây quả thực khiến hắn rất ngạc nhiên.
- Quả là thế!
Thái Linh Thánh Vương nhắm mắt lại, giọng hắn nhỏ bé yếu ớt như ruồi muỗi.
- Ừm?
Diệp Hiên vẫn đang một mực bí mật quan sát Thái Linh Thánh Vương, âm thanh của đối phương mặc dù cực yếu, nhưng đều bị hắn nghe lọt vào trong tai, mà lại Diệp Hiên lại càng nhìn thấy đáy mắt Thái Linh Thánh Vương xẹt qua một vòng cực kỳ tham lam, hiển nhiên đối phương nhất định đã biết chút ít gì đó.
- Ta đi thử một chút!
Đạo Vân Thánh Vương bước nhanh đến phía trước, trực tiếp tế ra một đạo đại thuật đánh tới cấm chế, nhưng giống như Âm Hải Thánh Vương, cũng không có đánh vỡ được cấm chế này.
Cửu Khúc Lão Mẫu nhíu mày một cái, trong tay ngưng tụ Thánh Vương đại thuật, nhưng không đợi nàng ra tay, Thái Linh Thánh Vương mở miệng ngăn cản nói:
- Không cần thử. Đệ nhất vạn đạo cấm chế này không phải Tạo Hóa cảnh không thể phá, dù là chúng ta đánh đến hàng ngàn vạn năm cũng không thể phá vỡ. Thái Linh Thánh Vương trầm giọng nói.
- Thái Linh đạo hữu, xem ra ngươi đối Thiên Nguyên quốc độ này hiểu rất rõ a.
Diệp Hiên lạnh giọng cười nói.
- Diệp đạo hữu đừng hiểu lầm, ta cũng là từ trong một bộ điển tịch cổ lão biết được việc này, nếu như muốn phá vỡ đạo cấm chế này, thì cần chúng ta cùng tề tâm hợp lực cùng một chỗ đánh nát nó.
Thái Linh Thánh Vương nói.
- Vậy còn chờ gì, chúng ta còn không mau mau ra tay?
Âm Hải Thánh Vương thúc giục nói.
- Đại gia ra tay đi.
Thái Linh Thánh Vương ầm vang ra tay, trực tiếp đánh tới đạo cấm chế này.
Cùng nhất thời, tam Đại Thánh Vương cũng tế ra đại thuật tối cường, đánh tới cấm chế, chỉ có đôi mắt Diệp Hiên nhất chuyển, chỉ là đánh ra một quyền, cũng không hề sử dụng toàn lực.
Có gì đó quái lạ!
Diệp Hiên một mực hoài nghi Thái Linh Thánh Vương có quỷ kế, chính người này xuất hiện vấn đề, một thân tu vi Cửu Thiên Thánh Vương không phát huy ra được, nhưng bây giờ không ngờ lại không để ý bộc phát ra lực lượng đáng sợ như thế.
Ầm ầm!
Bỗng nhiên, sau khi năm người oanh kích đệ nhất vạn đạo cấm chế, chuyện cực kỳ đáng sợ cũng theo đó xảy ra.
- Mau lui lại.
Cửu Khúc Lão Mẫu kinh dị rống to, chỉ bởi vì đệ nhất vạn đạo cấm chế cũng không có vỡ vụn, ngược lại còn bộc phát ra quang mang cực kỳ khủng bố, thôn phệ tới phía năm người.
- Không tốt, cấm chế bị phát động.
Âm Hải Thánh Vương run rẩy rống to, cả người đều cực tốc lui về.
Sắc mặt Diệp Hiên âm trầm như nước, hắn đã sớm cảm giác không đúng, đã sớm ngay lập tức thối lui, nhưng để chuyện Diệp Hiên cảm thấy trầm trọng là, quang mang cấm chế này bộc phát ra đã che đậy bọn hắn, căn bản là không thể trốn khỏi nơi này.
Ô ô ô!
Gió nổi trận trận, mây mù đầy trời, Diệp Hiên chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, chờ hắn mở mắt lần nữa, đã xuất hiện ngay trong mê vụ đưa tay không thấy được năm ngón.
- Đây là nơi nào? Đây là nơi nào?
Bỗng nhiên, bên cạnh Diệp Hiên truyền đến âm thanh bén nhọn của Âm Hải Thánh Vương, càng nương theo ngữ điệu ồn ào đám người của Thái Linh Thánh Vương.
- Đại gia không nên động, tuyệt đối không nên vọng động, chúng ta đã rời khỏi sơn đạo rơi vào trong Hỗn Độn Vụ Hải.
Đưa tay không thấy được năm ngón, chỉ có thể nghe được âm thanh của Thái Linh Thánh Vương, mấy bóng dáng mơ hồ hiện ra ở phía trước Diệp Hiên, cũng làm cho Diệp Hiên biết Thái Linh Thánh Vương đang ngay tại bên cạnh hắn.
- Tu vi của ta? Sao ta lại không thể vận dụng tu vi?
Bỗng nhiên, Cửu Khúc Lão Mẫu run rẩy thét lên, trong giọng nói ẩn chứa bối rối cực hạn.
- Linh khí? Tại sao Hỗn Độn Vụ Hải này không có chút linh khí nào ?
Đạo Vân Thánh Vương run rẩy gào thét.
Nghe mấy người hốt hoảng, lông mày Diệp Hiên chăm chú nhíu chung một chỗ, bởi vì hắn cũng không thể điều động tu vi, càng có thể cảm giác được phiến Hỗn Độn Vụ Hải này giống như giam cầm tu vi của hắn, căn bản là không có cách nào điều động được dù chỉ một tia.
- Chớ có lên tiếng, Hỗn Độn Vụ Hải này chính là đại thủ bút của Thiên Nguyên quốc độ, chính là từ thứ cấy ghép từ trong hỗn độn tinh không, trong đó có quái vật cực kỳ đáng sợ sinh tồn, nếu để cho những quái vật này phát hiện chúng ta, chúng ta chắc chắn sẽ phải chết.
Thái Linh Thánh Vương hạ giọng cảnh cáo nói.
Tĩnh, yên tĩnh, yên tĩnh như chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận